Ba cô gái c.h.ế.t ở làng tôi đều đang ở độ tuổi đẹp nhất.
Một lần tôi về làng, thấy một người phụ nữ điên lang thang trong ruộng sậy, đó là mẹ của chị Tuệ Phương. Ngày nào bà ấy cũng lẩn quất ở nơi con gái gặp chuyện, gặp ai cũng hỏi có thấy con gái bà ấy không. Lòng tôi tê dại, đó đều là những sinh mạng trẻ!
"Bọn tao là người một nhà, có gì cùng gánh, đương nhiên tao phải giúp bố rồi."
Cố Vi Tri tiếc nuối một cách hiển nhiên: "Nếu không phải vì mày, bố tao đã không bị bắt, gia đình ba người bọn tao vẫn sống tốt."
"Tao vẫn luôn theo dõi mày, Khương Sam Sam. Tao rất tò mò làm sao mày phát hiện thân phận thật của bố, rõ ràng hai người mới gặp lần đầu mà."
Ánh mắt anh ta vĩnh viễn chỉ dừng lại trên người tôi. Nóng bỏng, cố chấp, không hề xê dịch. Bởi vì, tôi là con mồi duy nhất của anh ta.
"Những cô gái sống ở tầng lớp dưới như mày, vẻ ngoài thì tự tôn, thanh cao, nhưng đặc biệt dễ bị tình yêu cổ tích mê hoặc. Chỉ cần tao nói vài lời ngọt ngào, mày liền tin tao yêu mày sâu đậm. Thật đấy, mày không soi gương à?"
"Quê mùa thấy rõ, mỗi lần dắt mày ra ngoài, tao đều phải đón nhận ánh mắt đồng cảm của mọi người. Nhưng mà đùa giỡn mày, thật sự khiến tao rất sảng khoái."
Anh ta giật mạnh tóc tôi lên, tôi bị ép phải ngẩng đầu.
"Dù sao thì, thứ mà bố chưa kịp hưởng thụ."
"Làm con trai, tao sẽ hưởng thụ thay bố."
Kế hoạch ban đầu của anh ta là g.i.ế.c tôi vào đúng ngày cưới.
"Nhưng mày lại trốn thoát. Tao cứ tưởng mày đã nhận ra điều gì rồi, nhưng mày đâu có thiên phú trinh thám hơn người. Ngược lại, mày hậu đậu, chẳng có mưu mẹo gì, lại còn hành động theo cảm tính."
"Ngay cả việc Tô Uyển Như luôn quyến rũ tao, mày còn không nhận ra. Vậy năm đó, làm sao mày có thể phát hiện được vỏ bọc của bố tao chứ?"
"Mày nói là do túi gấm đã thay đổi tất cả."
"Tao không tin nên định tự mình thử xem sao."
"Tao rất tò mò, lần này, mày còn có thể dựa vào túi gấm để thoát khỏi kiếp nạn c.h.ế.t người này không?"
Cố Vi Tri đã hành hạ tôi ròng rã ba ngày.
Hôm ấy, đúng ngày giỗ bố anh ta, Cố Vi Tri đi ra đầu làng mua tiền vàng mã.
Tranh thủ khoảng thời gian này, tôi giật đứt dây trói, chống tay vào cổ tay gượng dậy.
Dùng những ngón tay vẫn chưa bị kẹp nát, tôi run rẩy lấy ra sợi dây chuyền. Tô Uyển Như khiến tôi khôn ra. Tôi đã sớm lấy mẩu giấy trong chiếc túi gấm thứ ba ra, bỏ vào bên trong sợi dây chuyền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/3-chiec-tui-gam/chuong-7.html.]
Đối với chiếc túi gấm thứ ba, bà không nói với tôi thời gian cụ thể, bà chỉ nói: "Khi nào cần mở, cháu tự khắc sẽ biết."
Bây giờ, nhất định chính là lúc đó.
Máu nhỏ lên tờ giấy, tôi vội vàng lau đi, bên trong lờ mờ hiện ra một câu:
"Bé con à, đồ vật đều ở đúng nơi cần có."
Đồ vật? Cái gì cơ? Tôi giật mình run lên.
Cả đời bà sợ nghèo, nên lúc nào cũng thích tích trữ đồ đạc trong nhà kho. Bà nói với tôi: "Trong nhà có đủ cả rồi, cháu muốn ăn gì dùng gì, bà chuẩn bị hết cho cháu rồi đấy."
Ngoài sân, Cố Vi Tri đốt tiền vàng mã cho bố xong.
Là một đứa con hiếu thảo, sợ bố cô đơn, lúc nào cũng phải đốt chút đồ. Người khác thì đốt giấy.
Còn anh ta, thì phải đốt vàng bạc thật.
Ngay lúc anh ta mở cửa nhà kho, chuẩn bị kết thúc trò chơi này.
Thứ đón chờ anh ta.
Là một khẩu s.ú.n.g săn đen ngòm chĩa thẳng vào anh ta.
Vài phút trước.
Tôi tốn sức cậy tấm ván sàn. Bên trong, ngoài lương thực thuốc men, còn có một khẩu s.ú.n.g săn kiểu cũ.
Làng nhiều núi, hầu như nhà nào cũng lên núi săn bắn. Hồi nhỏ, bà dắt tôi lên núi, cầm tay chỉ tôi: "Sam Sam, phát s.ú.n.g đầu tiên của người đi săn là quan trọng nhất. Lòng cháu phải lạnh, tay phải vững, giống như thế này này..."
Tôi cực lực kiềm chế sự căng thẳng đang trào lên, không ngừng điều chỉnh hơi thở, tựa lưng vào tường ngồi xổm xuống, ổn định thân người, ghì khẩu s.ú.n.g săn vào vai.
Tiếng bước chân đang đến gần...
Cánh cửa chậm rãi mở ra, khoảnh khắc Cố Vi Tri xuất hiện.
Tôi dùng sức bóp cò. Lực giật mạnh xé toạc vết thương trên vai. Tôi không màng đến cơn đau buốt tim, lập tức lên đạn lại.
Mục tiêu tôi nhắm vào, vẫn luôn là tim.
Phát đạn đầu tiên găm vào vai Cố Vi Tri. Anh ta bị bất ngờ ngã ngửa ra sàn, m.á.u tươi nhanh chóng loang ra trên vai.
Nhưng, phát này không chí mạng!