Nếu như, nếu như Thế tử thật lòng thích .
Nếu bất kỳ điều gì can thiệp, thì thật sự ở kinh thành chăng?
Lòng rối như tơ vò, quyết định ngoài dạo một chút.
Vừa khéo tuyết rơi đầy trời, đường chỉ lác đác vài .
Hơi thở phả miệng, lập tức biến thành làn sương mờ mịt.
Ta bất giác siết chặt áo choàng .
Đi mãi, đến cuối con đường.
Bên đường đúng lúc một quán , bước chân .
Trà ở đây thơm ngon hơn cả loại thường dùng.
Nếu mở quán ở kinh thành, sẽ dùng loại .
Lúc đang trả tiền, chợt ngoài phố vang lên tiếng vó ngựa dồn dập.
Ông chủ liếc ngoài: “Kia chẳng ngựa của Thế tử ? Gấp gáp như , xảy chuyện gì?”
20
Trong lòng thầm kêu .
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
Khi nãy ngoài, quên để lời nhắn cho Thế tử, dù rõ ràng dặn ở nhà chờ.
Vì mải dạo giải khuây, quên mất thời gian.
Cầm gói trong tay, vội vàng chạy ngoài.
Chỉ thấy ngựa của Thế tử đang yên nơi cổng thành.
Lặng lẽ đó, lâu nhúc nhích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/a-hoan-tieu-hoa/8-hoan.html.]
Ta dừng bước, gọi: “Thế tử.”
Tuyết lớn rơi đầy trời, phố dài chẳng một bóng .
Thế tử đầu giữa khung cảnh tuyết rơi trắng xóa, vẻ mặt bối rối như lạc mất phương hướng.
Chàng lao về phía , mang theo cơn lạnh thấu xương.
Lạnh đến mức khiến vô thức rùng một cái.
Chàng nhận , vội vàng buông tay.
Lúc mới rõ gương mặt đẫm nước mắt, sắp đông thành băng.
“Thế tử, ... ?”
Chàng lau nước mắt , nhưng ánh mắt vẫn đượm ướt.
Ta bất giác nhớ đến chú chó nhỏ của thím Trương nhà bên, cũng bằng ánh mắt y hệt .
Với tính cách của , lẽ giờ mắng là mắt bằng giấy mới đúng?
Thế mà mạnh miệng vô cùng.
“Phải, đấy, thì nào?”
“Nàng rõ ràng hôn , mà chịu chịu trách nhiệm, cho nàng cưỡng ép cũng chịu.”
“Mặt mũi của Thế tử mất sạch, tôn nghiêm cũng còn, còn nàng thì , chẳng chẳng rằng bỏ mất.”
“Người phụ lòng bỏ , một chút chắc? Kinh thành luật nào cấm Thế tử rơi lệ ?”
Ta lặng lẽ ôm lấy eo , nhẹ giọng :
“Muội thi đậu, mới gửi thư bảo ở kinh thành đợi nàng .”
“Thế tử, nữa.”
(Toàn văn )