Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

A YÊU - 10

Cập nhật lúc: 2025-06-21 01:48:36
Lượt xem: 1,935

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

19

 

Ta dùng sức kéo Trần Dã ra, còn tỷ tỷ thì đang ôm bụng ngồi xổm dưới đất, đau lòng đỡ lấy phu quân nhà mình.

 

“Tên tiện nam này đối xử với muội muội như vậy, vậy mà tỷ còn bênh hắn à?!”

– Trần Dã nghiến răng, giọng đầy tức giận.

 

Lời còn chưa dứt, hắn lại đá cho tỷ phu mấy phát nữa, mạnh đến nỗi ta nghe cũng thấy ê răng.

 

“Chàng hiểu lầm rồi!” – Ta cuống quýt ôm lấy hắn, vội vàng trấn an.

 

“Hiểu lầm gì cơ?” – Trần Dã hằm hằm hỏi lại.

 

Tỷ tỷ chỉ vào cái bụng hơi nhô ra, giọng dịu đi:

 

“Là ta… là ta mang thai.”

 

Trần Dã khựng lại, sững người.

 

Ngay sau đó, hắn vội vàng nắm lấy cổ tay ta bắt mạch, lông mày nhíu chặt, ngón tay lướt qua chỗ mạch đập mấy lần liền.

 

Một lát sau, như chợt vỡ lẽ ra điều gì đó, hắn bỗng cười rạng rỡ.

 

Ngay lập tức, Trần Dã đỡ tỷ phu dậy, lại còn cẩn thận phủi bụi bám trên áo y, động tác chẳng khác gì người muội phu mẫu mực.

 

“Tỷ phu à~” – Giọng hắn gọi ra ngọt ngào đến mức khiến ta nổi cả da gà.

 

Tỷ phu Thẩm Ngọc Thư run rẩy co rúm lại, trốn phía sau tỷ tỷ, lẩm bẩm như mếu:

 

“Ai là tỷ phu của ngươi?! Ta không phải tỷ phu của ngươi! Ngươi mới là… tỷ phu của ta!!”

 

20

 

Về đến phủ, Trần Dã cúi đầu ủ rũ, dựa vào cột hành lang, trên áo bào còn dính vài vết bùn đất.

 

Ánh mắt lén lút nhìn ta kia — giống hệt dáng vẻ khi còn nhỏ hắn lỡ làm hỏng diều của ta.

 

Ấy thế mà lại cố tỏ ra bình thản, chắp tay sau lưng, đợi đến khi ta bước đến gần thì bất ngờ giơ bàn tay sưng đỏ bầm tím lên.

 

“A Yêu!”

 

Hắn gọi tên ta với giọng run rẩy, đem ngón tay rớm m.á.u áp lên môi ta, mùi thảo dược hòa lẫn mùi m.á.u tanh ập đến.

 

“Đau quá… A Yêu, thổi cho ta một cái đi…”

 

Thuốc cao lạnh buốt tan chảy dưới ngón tay ta, hắn gục đầu vào hõm vai, rên rỉ khe khẽ:

 

“Thật sự... đau lắm…”

 

Ta cố tình xoa mạnh hơn, thấy hắn đau đến khóe mắt ngân ngấn lệ mà vẫn cố níu tay ta, trong lòng cũng nguôi giận đi đôi phần.

 

“Trần Dã! Nếu trong lòng chàng có nghi ngờ, sao không trực tiếp hỏi ta?!”

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

 

“Chàng là thái y, ta có thai hay không, chỉ cần bắt mạch là rõ!”

 

“Sao lại hồ đồ nghi oan ta như vậy?”

 

“Bao nhiêu năm sớm tối bên nhau, lẽ nào trong mắt chàng, ta lại là hạng nữ tử lén lút tư thông, bụng mang dạ chửa của kẻ khác sao?!”

 

Đột nhiên, hắn ôm chầm lấy ta, vòng tay siết chặt đến run rẩy.

 

Trần Dã vùi mặt vào mái tóc ta, giọng khàn khàn như bông vải thấm nước:

 

“A Yêu, là ta sợ…”

 

“Ta sợ mất nàng!”

 

Yết hầu hắn khẽ lăn, rồi giọt lệ nóng hổi rơi xuống áo ta.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/a-yeu/10.html.]

“Bao ngày nay ta vẫn luôn tự trấn an mình, chỉ cần nàng ở bên ta, cho dù đứa trẻ trong bụng không phải của ta… ta cũng cam lòng.”

 

“Nhưng ta… ta ghen đến phát điên!”

 

Hắn cắn mạnh vào vai ta, qua lớp áo vẫn đau rát như bị chó con nghiến chặt không buông.

 

“Ta không dám bắt mạch cho nàng, vì mỗi lần nghĩ đến cái thai trong bụng nàng không liên quan đến ta, ta liền hận nó!”

 

“Thế nhưng, so với hận nó… ta càng hận bản thân mình vô dụng!”

 

“Ta cứ nghĩ chỉ cần giữ nàng bên mình, chờ nàng lớn, chờ nàng hiểu chuyện, chờ nàng yêu ta, nàng sẽ dần dần cảm nhận được tình cảm của ta!”

 

“A Yêu…”

 

Tiếng gọi nghẹn lại trong cổ họng, hắn nâng mặt ta lên, trong đôi mắt đong đầy nước là ánh nhìn như cầu xin tha thứ.

 

“Là ta sai rồi!”

 

“Là ta ngàn lần sai vạn lần sai!”

 

“Nàng có thể đánh ta, mắng ta…”

 

“Chỉ cần đừng rời xa ta là được…”

 

Trần Dã đêm ấy nói với ta rất nhiều, rất nhiều…

 

Nhưng ta chỉ hiểu được một điều:

Hắn thực sự… đã đặt ta vào tận sâu trong tim.

 

21

 

“Biết rồi~”

 

“Vậy ta dọn từ thư phòng về.”

 

“Hừ!”

 

“Giường của ta – Tống A Yêu – há lại để cho ngươi muốn xuống thì xuống, muốn trèo lên thì trèo?!”

 

Dạo này hắn lạnh nhạt với ta, ta cũng phải tìm cách đòi lại chút thể diện.

 

Từ hôm ấy, Trần Dã lại càng tỏ ra săn sóc hơn trước.

 

Hắn nghĩ đủ cách làm điểm tâm và mứt quả ta thích, rồi mỗi ngày đều sai người mang vải vóc mới cùng trâm cài đến tận phòng ta.

 

Không biết mấy đồng bạc lương bổng Thái y của hắn có đủ để phung phí thế này không nữa.

 

Vì muốn giữ cho tiểu phủ Trần gia khỏi rỗng túi, ta đành đồng ý cho hắn chuyển về phòng.

 

Đêm sâu sương lạnh, ánh lửa chập chờn phản chiếu lên đồng kính, ta đang cầm lược sừng chậm rãi chải tóc.

 

Trần Dã mang theo hơi thở ấm áp vòng tay ôm lấy ta từ phía sau.

 

“A Yêu, chúng ta… có thể có một đứa con không?”

 

Ngón tay hắn nhẹ nhàng quấn lấy mái tóc dài buông xõa của ta.

 

Trong gương là hàng mi hắn khẽ rũ, bóng mi run run in lên gò má.

 

Ta nhẹ gật đầu.

 

Hắn lập tức thở gấp, xoay ta lại, áp ta lên bàn trang điểm.

 

Môi nóng như lửa đầu tiên chỉ khẽ chạm, sau lại thành cơn mưa rào dữ dội.

 

Khi dải lụa trắng bị kéo đứt, hắn vừa nghiến nhẹ môi ta bằng răng nanh, vừa như muốn đem hết uất ức dồn nén bấy lâu mà đòi lại.

 

Khi bàn tay có khớp xương rõ ràng của hắn lần tới dây áo trong, ta liền nắm lấy cổ tay đang nóng rực ấy.

 

Loading...