ÂM THAI - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-08-06 17:02:51
Lượt xem: 301

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 7:

 

Cạch, cạch!

 

Tiếng gõ cửa kính.

 

Như… một lời nhắc nhở.

 

run rẩy mở chốt cửa sổ, lưng vang lên tiếng kéo rơi, xác c.h.ế.t đuổi tới.

 

mở cửa, ôm em trèo ngoài.

 

nắm lấy áo , kéo ngược trở .

 

Vải chiếc áo xé toạc.

 

Cả đè xuống.

 

Có lẽ… cô nhận : Muốn “ăn” em yên , tiên g.i.ế.c .

 

che em trong lòng, phần lộ .

 

đưa tay sờ soạng lưng .

 

chờ đợi cơn đau ập tới.

 

… chẳng thấy gì.

 

Bàn tay lạnh ngắt đang tìm vòng eo , chính xác hơn… là sợi dây đỏ.

 

Chính tay cô buộc lên cho .

 

.

 

Trên mặt xác chết, vẻ điên loạn và sát ý dịu .

 

Trong đôi mắt trắng dã … dường như hiện lên chút đồng tử mờ nhạt.

 

lật , theo bản năng siết chặt em trai trong tay.

 

vuốt ve sợi dây đỏ quấn quanh bụng , vỗ nhẹ lên nút thắt mà chính cô từng cột.

 

Rồi… ánh mắt cô rơi lên em một nữa.

 

Sau cùng cô buông tha cho .

 

Trước khi

 

còn nhẹ nhàng khép cửa .

 

Trong nhà đột nhiên im lặng như tờ.

 

thở dốc, cảm giác như sống sót từ địa ngục trở về.

 

Em trai đến kiệt sức, lúc chỉ mở to đôi mắt, ngơ ngác .

 

Sáng hôm , gã buôn mang theo… xác của bố .

 

Trên ông chi chít những lỗ thủng, phủ kín cả thể.

 

Không trăm lỗ.

 

Lỗ cuối cùng ngay giữa hai chân, thứ còn cắm bên trong là chiếc ngọc chặn mà ông vẫn luôn dùng cho cái xác.

 

Ông dù chạy khỏi nhà, nhưng thoát khỏi tay xác chết.

 

Cuối cùng… vẫn c.h.ế.t bởi tay cô .

 

Nghe khi tìm thấy, xác c.h.ế.t ngay bên cạnh ông .

 

Khi gã buôn đến, cô yên nhúc nhích, nên việc thu xác diễn thuận lợi.

 

kể hết chuyện xảy đêm qua cho gã buôn.

 

Không hiểu nổi tại cuối cùng cô tha cho ?

 

Gã buôn thở dài:

 

“Vì… đứa bé.”

 

“Quỷ dữ thường mất lý trí. khi cô buộc dây đỏ lên cô, đó là để nhắc nhở chính bản , hại cô.”

 

“Cô gặp lúc dây đỏ vẫn còn, nghĩa là vẫn giữ chút lý trí. Nếu lúc đó dây đứt hết, ác khí bốc lên tận trời con ruột cũng sẽ trở thành món đại bổ. Cô chắc chắn thể chống .”

 

siết lấy cổ tay :

 

… lúc thấy cô , tay còn dây đỏ nữa .”

 

Chiếc quan tài của xác c.h.ế.t mang an táng.

 

Khi quan tài nhấc lên, mới phát hiện bên đáy, bốn sợi dây đỏ đè nát.

 

Chúng gãy gọn như sợi đang quấn , mà giống như xé đứt sống bằng tay .

 

Gã buôn khẽ thở dài:

 

“Dây đỏ đè quan tài là để trấn tà, chỉ tiếc… cô . Nếu hôm đó chui trong quan tài, lẽ chuyện khác.”

 

Hắn nghĩ ngợi, lắc đầu:

 

“Không… lẽ chính vì cô trốn , mới là đúng.”

 

“Xác c.h.ế.t lẽ linh cảm sẽ hại con, nên mới chọn cô để gửi gắm. Dùng dây đỏ buộc lên cô, để giữ cho cô sống, để… cô nuôi lớn đứa bé của .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/am-thai-ujhn/chuong-7.html.]

đó chỉ là thử thách đầu tiên. Không đủ để đảm bảo cô sống sót.”

 

“Hôm đó kêu cô chui quan tài, thật là để bảo vệ chính cô, bỏ mặc đứa bé bên ngoài trong tình cảnh nguy hiểm. Dù hổ dữ ăn thịt con, nhưng… ai dám chắc chứ?”

 

chọn bảo vệ bản , mà liều mạng che chở cho đứa bé. Sợi dây đỏ cô, khiến cô tỉnh phần nhân tính cuối cùng.”

 

“Cô tin rằng cô là lựa chọn đúng.”

 

“Vì , mới tha cho cô. Oán hận báo, con trai cũng cưu mang, tâm nguyện… thành.”

 

nghẹn ngào.

 

Không thể tin nổi cô vì con, nhiều đến .

 

Gã buôn chậm rãi :

 

“Khi còn sống, cô là một cô gái đáng thương, c.h.ế.t oan, oán khí bốc tận trời, dễ khác kích động.”

 

… cô là một . Pháp trấn tà đưa các , kỳ thực là để ngăn cô dính sát nghiệp.”

 

“Cô theo một điều nào. Lẽ sớm hóa quỷ, nhưng vì… đứa con trong bụng, cô cố kìm nén bản tính.”

 

“Hôm cô cho đứa trẻ b.ú ‘sữa quỷ’, là vì… , sống tiếp.”

 

“Cũng như của cô từng cố sống cố c.h.ế.t chỉ để bảo vệ con.”

 

Ánh mắt gã dừng nơi bên cạnh .

 

“Cô… gặp họ một nữa ?”

 

“Cái giá là… đây sẽ là cuối cùng gặp .”

 

chợt nhớ đến đêm hôm đó em trai ngủ cứng đơ như tượng, nhớ đến tiếng gõ lên kính khi gọi cầu cứu…

 

Lập tức cầm nước mắt.

 

Thì bao năm nay, vẫn luôn ở bên .

 

Vẫn luôn… bảo vệ .

 

từng vì tro cốt của mà cam chịu ở bên cạnh bố, nhưng… thì ?

 

Mẹ cũng giống như cắn răng nhịn nỗi căm hận g.i.ế.c ông , chỉ vì rời , vẫn còn sống trong căn nhà đó.

 

Mẹ nghĩ còn nhỏ.

 

Mẹ nghĩ… cần chăm sóc.

 

Cũng thể… trong lòng vẫn còn vướng bận tình cảm.

 

Cho nên mãi tay.

 

Chúng đều vì mà kìm nén lòng .

 

Và cuối cùng… ai giải thoát.

 

 

Mẹ nhẹ nhàng chạm , mỉm :

 

“Người c.h.ế.t … còn quan tâm gì đến tro cốt chứ? Chỉ con là ngốc nghếch, cứ chấp niệm mãi mấy thứ còn thuộc về sống.”

 

“Mẹ chỉ hy vọng con tự do. Giống như cái tên thuở nhỏ đặt cho con Tiểu Yến.

 Bay cao, bay xa… và đừng bao giờ đầu .”

 

Cuối cùng… cũng tìm tro cốt của .

 

nhét trong một túi ni-lông rách, tùy tiện quăng đống củi ở góc bếp.

 

Bảo tìm bao nhiêu cũng thấy.

 

.

 

Mẹ bên cạnh , đưa tay xoa đầu.

 

“Mẹ đây.”

 

Khi em , dẫn nó đến thăm mộ sinh nó.

 

Gã buôn cẩn trọng khi chọn chỗ.

 

Mảnh đất cảnh sắc tuyệt , bên cạnh còn vài cây hướng dương đang nở rộ.

 

với em:

 

“Đây là . Là sinh em. Và cũng là yêu em nhiều nhất.”

 

Em ngơ ngác nắm lấy tay :

 

“Người yêu em nhất… là chị ?”

 

lắc đầu, dẫn em đặt tay lên bia mộ, giọng chắc nịch:

 

“Mẹ mới là yêu em nhất. Chỉ là… cơ hội ở bên em. Nên mới giao em cho chị chăm sóc.”

 

“Đi , ghi nhớ gương mặt , ôm lấy một cái.”

 

Em trai òa , ôm chặt lấy bia mộ mà gào lên:

 

“Mẹ ơi !!! Mẹ ơi!!!”

 

Gió bỗng thổi tới, những đóa hướng dương bên cạnh khẽ rung lên, tựa như đang gật đầu… trả lời.

 

_HẾT_

Loading...