Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

ĂN CHÁO ĐÁ BÁT - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-07-04 07:11:56
Lượt xem: 161

Ba năm , tài trợ cho một nữ sinh nghèo.

Mỗi tháng chuyển cho em ba ngàn tệ, luôn động viên em cố gắng học tập.

Tôi thấy em chăm chỉ, nỗ lực ngừng.

đến năm lớp 11, em đột nhiên ngừng liên lạc.

Tôi thắc mắc, nhưng vẫn đều đặn chuyển tiền hàng tháng tài khoản của em, thiếu một xu.

Cho đến tháng , khi chuẩn kết hôn, nhắn tin qua WeChat gửi thiệp cưới cho em.

Em trả lời.

Ngay đó, tài khoản WeChat của em gọi đến.

Vừa nhấc máy, một tràng chửi rủa như sấm sét vang lên:

“Con đen lòng thối ruột như mày! Tao ngay mày tài trợ cho con tao mấy năm nay chẳng lòng gì, giờ sắp cưới kiếm cớ đòi quà cưới, định chặt c.h.é.m nhà tao một mẻ chứ gì!”

Tôi những lời lẽ cay độc nện tới mức thở nổi, nhưng vẫn cố nhẹ nhàng giải thích:

“Không , cô ạ. Cháu thấy Vũ Khiết thi xong đại học, mấy năm nay em học hành chăm chỉ. Cháu nghĩ em thể đến đám cưới cháu chơi, gặp trò chuyện một chút cũng vui. Còn khoản tiền là cháu tự nguyện cho em , bao giờ nghĩ đến việc đòi .”

Đầu dây bên lạnh lùng đáp:

“Cho tiền chỉ để tới trò chuyện? Ai mà tin? Tao thấy mày chắc định giở trò gì với con bé nhà tao !”

Tôi cau mày, tức đến mức cảm thấy khó thở.

Từ nhỏ đến lớn, sống trong một gia đình khá giả, nuôi dạy tử tế.

Điều đó hình thành một tính cách ôn hòa nơi .

Nói văn hoa thì là dễ mềm lòng.

Nói thẳng thì là tính tình thánh mẫu.

một điều ít :

Sự tử tế của chỉ dành cho những xứng đáng.

Còn với những kẻ phản bội, luôn nhớ lâu.

Thế nhưng, nghĩ đến việc tài trợ cho Vũ Khiết suốt ngần năm, cố nén giận .

“Cô ạ, cháu cuộc sống định. Việc giúp Vũ Khiết bao năm nay, cháu từng nghĩ đến hồi báo. Em sống , cháu còn vui hơn bất kỳ ai. Dù em tiện đến đám cưới, cháu cũng vì chuyện nhỏ đó mà dừng tài trợ .”

Tôi cố giữ bình tĩnh, nghĩ rằng giải thích rõ ràng.

Không ngờ, cô bé như tìm cớ, tiếp tục mắng chửi thương tiếc:

“Tao mà! Mày đang đe dọa tụi tao chứ gì? Không thì cắt viện trợ đúng ! Nhà mày ở tận Kinh Hải, xa như , nhà tao đủ tiền mua vé nên định nhân cơ hội cắt đứt tài trợ luôn, đúng !”

“Hoặc là mày định dụ con bé qua, giữ , bắt trả hết tiền những năm qua đúng ? Tưởng nhà tao là ngân hàng chắc? Muốn gửi thì gửi, rút thì rút ?”

Tôi cầm điện thoại, tức đến mức nổi một lời.

khi nghĩ đến gương mặt non nớt, ngây thơ của Vũ Khiết, cố nuốt giận.

“Cô ạ, bao năm qua cháu bao giờ bắt Vũ Khiết trả bất kỳ điều gì.”

Tôi hít một sâu, nhắm mắt .

Hình ảnh cô bé với hai b.í.m tóc tết, mặc chiếc áo vá rách hiện về trong tâm trí .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/an-chao-da-bat-bugp/chuong-1.html.]

Hồi đó em đôi giày rách, lội qua vũng nước lạnh giá mùa đông, cẩn thận chạy về phía trong cơn mưa.

Khi thấy , em mỉm , lấy từ trong áo hai chiếc bánh bao còn bốc khói:

“Chị ơi, cho chị ăn !”

Theo quy định, tài trợ phép gặp trực tiếp học sinh nghèo.

Thế nhưng Vũ Khiết, chỉ dựa chút thông tin để cho tổ chức, mất nửa năm tìm chỉ để một tiếng cảm ơn.

Sau đó, thêm WeChat của em.

Từ đó, gửi tiền qua tổ chức nữa mà chuyển trực tiếp cho em.

Ba năm qua, đều đặn như .

Tôi bao giờ hối hận.

Bây giờ cũng thế.

“Nếu thật sự Vũ Khiết đủ tiền, cháu sẵn sàng thanh toán bộ chi phí và chỗ ở cho em .”

“Thật ?”

Giọng bên lập tức đổi tông, đầy mừng rỡ.

Như sợ đổi ý, ngay giây tiếp theo, một dãy dài gửi tới điện thoại .

“Tiền vé máy bay và khoản chi tiêu tháng , chuyển hết cho !”

Tôi nghiến răng, nể mặt Vũ Khiết mà chuyển hết tiền .

Chuyển khoản thành công xong, khung trò chuyện lập tức im bặt, còn một tin nhắn nào nữa.

Cho đến khi đám cưới kết thúc, Vũ Khiết vẫn xuất hiện.

Tôi thấy thật lạnh lòng.

nghĩ do em . Tôi tin em .

Một cô bé hồn nhiên, lương thiện như thế, thể nhận tiền biến mất chút tin tức?

Tôi âm thầm đổ hết tội lên vô lý của em.

chính vì chuyện đó, đám cưới, quyết định ngừng việc tài trợ riêng tư như nữa.

Tôi lòng , nhưng là thánh mẫu giới hạn.

Với một như , cũng chắc tiền đó thật sự đến tay Vũ Khiết.

Tôi dự định đám cưới sẽ chuyển hình thức hỗ trợ:

Không gửi tiền trực tiếp nữa, mà mỗi tháng liên hệ với nhà trường, nạp tiền thẻ học sinh hoặc đóng học phí giúp em.

ngờ, khi kịp liên lạc với em để thông báo chuyện đó.

Vũ Khiết tự đến cửa nhà .

Khi thấy gương mặt quen thuộc , mừng rỡ khôn xiết, vội vàng mời Vũ Khiết nhà.

Lúc đầu em còn chút ngại ngùng, ánh mắt lén lút quan sát từ đầu đến chân.

thấy tất bật chạy lấy dép, cúi cúi đầu vì em, thì sắc mặt em bỗng thả lỏng hẳn.

Không những thế, Vũ Khiết còn hất một bên, nghênh ngang bước nhà, phịch xuống ghế sofa như thể đây là chỗ của .

Đôi giày dính đầy bùn đất đá bay hai hướng.

Loading...