Nhớ câu cuối cùng trong bài văn để cô nhi viện khi , tự hỏi Viện trưởng và các tình nguyện viên cảm thấy thế nào khi nó. Họ sẽ khó hiểu mà vứt bài văn của như giấy vụn, sẽ thấy lạ lùng mà coi nó là lời đáp cuối cùng của dành cho họ.
Lần đầu tiên nhiều chữ đến , đó là đầu tiên tìm nhà, đầu tiên tìm việc.
Chiếc điện thoại thông minh Viện trưởng tặng phát huy tác dụng.
Trên các trang web liên quan đến thuê nhà, tìm những căn tiền thuê tháng rẻ nhất đối với .
Ngoài chiếc điện thoại, chỉ 900 tệ do các tình nguyện viên cho, tiền tự tiết kiệm và một cái ba lô đựng vài bộ quần áo cá nhân. Nhìn lúc đó thật sự là một bộ dạng nghèo nàn, túng quẫn.
Cuối cùng, cũng giải quyết xong việc thuê nhà, nhận chìa khóa để mở và khóa lối duy nhất của căn phòng thuê.
Căn phòng giá thuê 200 (đơn vị tiền tệ) mỗi tháng. Người phụ trách thuê nhà hôm đó cùng tham quan, và giao tiếp với bằng hệ thống chuyển giọng thành văn bản điện thoại thông minh.
nhớ là... phụ trách đưa xem nhà là thứ hai. Người thứ nhất c.h.ế.t bên ngoài cách đây nửa năm, chậm hơn cha và vợ nhiều năm, và nào khác. Đứa con trai ruột duy nhất của thứ nhất biến mất một năm và chính cha tuyên bố là c.h.ế.t.
Hai phụ trách từng là bạn khác giới thiết nhất của cùng học chung một trường tiểu học và một trường trung học, và vẫn giữ liên lạc khi thành việc học, cho đến nửa năm .
Cho thuê nhà là nghề tay trái của thứ hai, nhưng là nghề chính của thứ nhất.
Người thứ nhất chăm chút cho từng căn nhà cho thuê, và tiền thuê tháng luôn luôn là 200 tệ.
Người thứ hai đưa ý kiến gì, dù thì nghề tay trái cũng cần quá nghiêm túc. Cô tập trung công việc kinh doanh bảo hiểm chính và chồng thì hơn.
Căn phòng thuê hiện ở cuối dãy và là nơi thứ nhất từng ở khi mất. Người thứ hai mang hết quần áo và tài liệu của thứ nhất (nay thành di vật) trong phòng. Cô nghĩ chỉ còn căn phòng trống , nên cứ cho thuê để kiếm thêm thu nhập, và thế là cô kiếm khách hàng là .
Căn phòng ngoài toilet các thiết vệ sinh cơ bản và một phòng khách đặt một chiếc ghế sofa dài thể , còn thêm một chút bóng tối. Cửa sổ kính máy lạnh tấm rèm đen che khuất .
Trên bức tường cách ghế sofa vài bước chân, ngay chính giữa, treo một bức ảnh hình chữ nhật khung, cao ngang chiếc sofa. Bức ảnh lớn đến mức chiếm một phần mười bức tường.
quan sát bức ảnh đó: trong ảnh một đôi nam nữ trông yêu thương , đang cùng nửa ôm nửa đỡ một em bé dễ thương đang một phông nền chỉ ở tiệm chụp ảnh. Chắc hẳn đó là ảnh chụp chung của thứ nhất với vợ con , một gia đình ba thật đáng ghen tị!
Ở một trống nào đó bức ảnh dòng chữ Hán cỡ : “Chỉ chủ nhà mới chạm chữ Chủ Nhà”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/anh-sang-nha-ben/chuong-2-xua-khoet-tuong-muon-anh-sang-nay-xuyen-tuong-lay-anh-sang.html.]
Người thứ hai lời, mang bức ảnh đó , lẽ cô coi bức ảnh đó là một hình dáng khác của thứ nhất khi c.h.ế.t!
Và cũng thứ hai cho lời, nếu , cô thể đột nhiên cho thuê nữa.
Cuối cùng, thứ hai với rằng, nếu nhanh chân hơn, sẽ thêm một lựa chọn thuê nhà, đó là căn phòng bên cạnh.
Người thuê đầu tiên ở phòng bên cạnh là con trai ruột của thứ nhất, còn thuê thứ hai, tức là hiện tại, là một cặp vợ chồng mới cưới. Nhìn ảnh thứ hai cho xem, họ còn khá trẻ, trạc tuổi .
hiểu. còn tìm việc . Công việc tìm yêu cầu cao cấp, chỉ cần thuận tiện và quá xa chỗ trọ của .
Kìa, tai to quả nhiên chiêu phúc!
Tại phòng gym cách chỗ trọ của hai, ba dãy phố, thành công trở thành một trong những nhân viên ca sáng.
Ngày đầu tiên : 09:00 ca, 13:00 ăn trưa, 18:00 tan ca.
Sau khi ăn xong bữa tối rẻ hơn mức dự tính, xem điện thoại thấy giờ là 19:00 và pin còn 20%, thế là vội vã cầm điện thoại về phòng trọ để sạc pin.
Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)
Mở cửa phòng trọ, bên trong khá tối.
nhớ công tắc đèn lắp bức tường nào, nên cứ tùy tiện sờ một bức tường. Sờ mãi... sờ thấy một vật gì đó, sờ thấy gì cả, sờ thêm nữa thì dính một ít bụi, vội vàng phủi sạch bụi tay.
chợt nhớ điện thoại chức năng chiếu sáng, nên bật đèn pin điện thoại, nhanh chóng tìm thấy sạc và ổ cắm điện ở thấp. Chiếc điện thoại úp mặt xuống của cuối cùng cũng sạc.
Dựa ánh sáng liên tục phát từ đèn pin điện thoại, mới từ từ nhận vật chạm và đổ chính là bức ảnh gia đình ba treo đối diện ghế sofa. đành xin và dựng bức ảnh đổ tựa mép tường.
mới phát hiện chỗ bức ảnh ban đầu một miếng gì đó. chạm miếng đó vài , cảm thấy trơn nhẵn như kính.
Khoảnh khắc tiếp theo, miếng vật liệu trơn nhẵn giống như kính đó phát sáng, há hốc mồm. Cuối cùng cũng hiểu tại thứ nhất những dòng chữ lên bức ảnh ba .
Thông qua miếng vật liệu giống như kính đó, thấy ánh đèn sáng, cặp vợ chồng mới cưới đang thuê phòng bên cạnh đang bắt đầu ăn tối!
Người vợ nhà bên ăn nửa chừng thì đột nhiên về phía . định né tránh nhưng di chuyển, bởi vì vợ nhà bên chỉ vuốt vuốt tóc về phía , dường như đang soi gương, đó cô tiếp tục ăn tối với chồng , coi là vô hình, thật sự hề phát hiện sự tồn tại của !
Xưa đục tường để vay ánh sáng, nay thì thể xuyên tường để lấy ánh sáng!