BÀI HỌC CỦA BÀ NỘI - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-08-16 14:10:50
Lượt xem: 1,078

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 2:

 

Trần Trác tức giận:

 

“Cậu điên ?! Vứt đồ của tớ gì?!”

 

đạp bay cái bàn của :

 

“Kẻ điên là tụi đó!”

 

Trần Trác mấy thằng con trai khác giữ .

 

lưng bỏ khỏi lớp, tới cầu thang hóng gió.

 

Cái môi trường chịu đủ .

 

Thật sự chỉ trường cũ học.

 

gọi điện cho , nhưng nhớ đến gương mặt tràn đầy tình mẫu tử của bà khi ôm đứa em trai mới sinh.

 

Sự nóng vội trong lòng bỗng chốc lạnh xuống.

 

chuyển về quê học học kỳ một lớp mười hai.

 

về nửa năm, nhưng vẫn quen với nơi .

 

Những con phố cũ kỹ, cửa hàng xập xệ, ngôi trường lạc hậu, đường phần lớn là những trung niên, già cả đến xế chiều.

 

Cả thị trấn nhỏ như rút hết sức sống, ảm đạm và ngột ngạt.

 

Trái tim ở đây giống như một cọng bèo nơi neo đậu, trôi về vùng nước phồn hoa lúc nhưng bất lực.

 

Đi đường, từ xa thấy tiếng đánh mạt chược ở cuối phố.

 

Đẩy cửa , tiếng chửi bằng đủ giọng địa phương lẫn mùi khói thuốc hăng nồng phả mặt.

 

Trong góc, một bà lão ngậm điếu thuốc, tay thì cho quân mạt chược lách cách vang rền.

 

Bà liếc một cái, lớn tiếng quát:

 

“Mau nấu cơm! Bao nhiêu đang đói meo chờ kìa!”

 

mím môi, đặt cặp xuống chui ngay căn bếp nhỏ chật chội ám khói.

 

Bên ngoài một bà thím :

 

“Cháu gái bà đang học lớp mười hai , để nó lo học chứ.”

 

Bà nội đánh mạt chược gắt:

 

“Không bảo nó , thì bà chắc?!”

 

Bà thím lập tức câm bặt.

 

Bà nội giống như ấm nước đang sôi trào, giọng the thé, từng tràng trách móc tuôn :

 

“Suốt ngày chỉ mấy câu ho, đúng là chướng tai! Bà đây mắc nợ nhà họ Hạ chắc?! Thằng con rùa đó c.h.ế.t quách thì thôi, còn quẳng cái đứa con cho bà đây!”

 

“Nếu nó mỗi tháng còn gửi chút tiền về, bà đây tống cổ nó từ lâu !”

 

hét lớn về phía bếp:

 

“Trong bếp ! Mẹ mày tháng gửi tiền sinh hoạt! Bảo cô mau chuyển qua đây!”

 

nép trong bếp, nhỏ giọng đáp:

 

“Biết .”

 

Những học sinh lớp mười hai khác về nhà chỉ cần ăn cơm, học hành, còn vụng về cắt rau, nhóm bếp, nấu cả một nồi mì to.

 

Bữa tối chẳng gì ngon, may mà hàng xóm đang mải mê đánh mạt chược, chỉ lấp đầy bụng nên ai tỏ khó chịu.

 

Ăn xong, họ tiếp tục say sưa bên bàn mạt chược.

 

len qua các chỗ , thu hết bát đũa, vụng về rửa sạch, bà nội chê bai:

 

“Chẳng tí mắt gì cả, chút việc thôi mà lề mề…”

 

im lặng chịu đựng, rửa xong đun nước, rót .

 

Xong xuôi cũng gần mười giờ tối.

 

vội mở cái bàn nhỏ ở góc phòng để bài tập.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/bai-hoc-cua-ba-noi/chuong-2.html.]

Viết xong ngẩng lên, thì kim giờ chiếc đồng hồ cũ chỉ sang một giờ sáng.

 

Tiếng ồn ào trong phòng mạt chược vẫn dứt.

 

cuộn chiếc giường đơn tạm bợ, chật vật chìm giấc ngủ trong tiếng lách cách .

 

Trong lòng, tự an ủi:

 

Ráng chịu thêm chút nữa, đỗ đại học sẽ tự do.

 

Buổi sáng ở phòng mạt chược là yên tĩnh nhất.

 

lén rút tờ mười đồng trong ngăn kéo nhỏ, ngoài ăn một bát mì nóng.

 

Sau đó đạp xe ánh sáng sớm để tới trường.

 

Càng tới gần cổng trường, lòng càng nặng trĩu.

 

Chu Kỳ, Trần Trác và đám đó chắc chắn sẽ giở trò, đối với bọn họ chọc ghẹo là thú vui duy nhất mỗi buổi sáng.

 

Quả nhiên, giờ bài buổi sáng, cúi xuống uống một ngụm nước, Trần Trác bàn nhếch miệng .

 

giật , lập tức kiểm tra bình nước thấy nước vẫn trong veo, phía lưng cũng dán mảnh giấy kỳ quặc nào.

 

Trần Trác vỗ vai , giọng đầy ẩn ý:

 

“Hai tình cảm ghê, ngày nào cũng hôn gián tiếp nha, ha ha!”

 

Cả lớp phá .

 

tức tối phản bác:

 

“Cậu linh tinh cái gì đấy?!”

 

Trần Trác nháy mắt với Chu Kỳ.

 

Chu Kỳ đỏ mặt, cúi gằm gì.

 

Nhìn cái dáng như thể giữa với gì đó, càng thấy ghê tởm!

 

Chu Oánh liền bật mí:

 

“Nãy Chu Kỳ uống nước bằng cốc của đấy, tính là hôn gián tiếp ?”

 

Trần Trác chen :

 

“Không cần gián tiếp , hai hôn trực tiếp luôn , ha ha!”

 

lập tức thấy vô cùng buồn nôn!

 

ném thẳng bình nước thùng rác, quát Chu Kỳ:

 

“Nhà nghèo đến mức mua nổi một chai nước ? Phải hèn hạ uống trộm của khác!”

 

Mặt Chu Kỳ sầm xuống, ánh mắt lóe lên cơn giận.

 

nghèo và cố tình !

 

Xung quanh nhanh chóng vang lên tiếng bênh vực Chu Kỳ.

 

Chu Oánh là to tiếng nhất:

 

“Hạ Hân, cần tổn thương khác chứ? Bộ nhà giàu lắm ?!”

 

lạnh lùng :

 

“Vậy cho uống nước của .”

 

“Hoặc khát thì hôn trực tiếp với giải khát luôn cũng .”

 

Chu Oánh lập tức đỏ mắt, đầy uất ức:

 

“Cậu đừng chuyện ghê tởm như ! Cậu mới là hôn Chu Kỳ mà!”

 

Hừ, hóa cũng chẳng ưa Chu Kỳ, mà lúc nào cũng đẩy về phía !

 

Chu Kỳ cũng sự khinh miệt trong lời Chu Oánh.

 

Cậu bật dậy, đá mạnh bàn học.

 

Chiếc bàn va lưng Chu Oánh, khiến cô đau đến hít mạnh một , nhưng chẳng dám gì, chỉ theo bóng Chu Kỳ bỏ khỏi lớp.

 

Trần Trác thì mặt tối sầm, giơ ngón tay trỏ về phía như đe dọa, cũng bước theo để an ủi em chí cốt của .

 

Chu Kỳ tổn thương tự ái, im lặng mấy hôm giở trò.

Loading...