BÀI HỌC CỦA BÀ NỘI - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-08-16 14:12:21
Lượt xem: 1,146

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 6:

 

Hừ, tại cãi?

 

giáo viên mà một câu công bằng cũng nổi, còn cấm nạn nhân tự vệ?

 

ngẩng đầu, thẳng mắt cô.

 

Một cô gái trẻ, hổ, sợ quyền lực ở một góc độ nào đó, thì cô là bất khả chiến bại.

 

Cô Ngữ văn tức tối nhưng , cũng cho về, nên phạt ngoài hành lang.

 

Từ bên ngoài, rõ giọng cô nhỏ nhẹ với Chu Kỳ:

 

“Sắp thi đại học , giờ tập trung học, đừng để mấy đứa con gái hổ dụ dỗ, tương lai của em mới là quan trọng nhất.”

 

xông tát cho cô một cái, nhưng như thế đủ hả giận, khiến dính kỷ luật.

 

Chu Kỳ đề nghị đổi chỗ , tránh xa .

 

Cô Ngữ văn lập tức đồng ý.

 

lạnh lùng nhớ khi từng cầu xin đổi chỗ để thoát khỏi Chu Kỳ, cô gì?

 

vẫn nhớ rõ vẻ mặt : nhướng mày, đầy vẻ khó chịu.

 

“Trong lớp ai mà phiền phức như em? Em nếu thực sự tập trung lo cho việc học thì khác  phiền em ?!”

 

siết chặt nắm tay, bước đến phòng giám thị, gõ cửa.

 

Vào trong, ấm ức nức nở:

 

“Thầy ơi, bạn nam em giật dây áo lót của em giữa giờ, mà cô Ngữ văn phạt em cho lớp.”

 

Thầy giám thị:

 

“???”

 

Thầy giám thị bảo lớp học .

 

lén ở góc hành lang, thấy thầy giữ vẻ nghiêm khắc bước văn phòng cô Ngữ văn.

 

Chẳng bao lâu , bên trong vang lên giọng quát mắng khá dữ dội của thầy.

 

Âm thanh với còn hơn nhạc.

 

bước trở lớp với tâm trạng nhẹ nhõm.

 

Chu Kỳ thấy , trông còn ngạc nhiên.

 

Học nửa tiết, Chu Kỳ thầy giám thị mặt đen như mực gọi ngoài.

 

Bọn họ ngay ở hành lang.

 

Thầy quát lớn:

 

“Nhà phụ nữ ?! Không ?! Mà cái tay đê tiện đến mức giật dây áo lót của bạn nữ! Cậu còn hổ đấy?!”

 

“Thích tò mò thì về mà sờ !”

 

Cả lớp đều thấy, đó những ánh mắt ám chỉ liếc sang phía .

 

Chu Kỳ ủ rũ chỗ , còn cô Ngữ văn lườm một cái đầy căm ghét.

 

chỉ khẽ ngẩng cằm, trong lòng hả hê vô cùng.

 

Học sinh lớp mười hai nếu học bán trú thể cần ở học buổi tối.

 

Tan học xong còn trực nhật, xong hết hơn sáu giờ.

 

vội về tiệm mạt chược nấu cơm.

 

Vừa bước tới khu để xe đạp, lập tức nhận điều bất thường.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bai-hoc-cua-ba-noi/chuong-6.html.]

Ngồi xuống kỹ thì thấy lốp xe ai đó chọc thủng, xẹp lép.

 

Chắc chắn là trò của Chu Kỳ và Trần Trác!

 

Vừa nghĩ xong, hai cái bóng đen đổ xuống bao trùm .

 

hoảng hốt dậy, soạt một cái, váy rơi thẳng xuống đất.

 

Trần Trác đắc ý giẫm chân lên váy, và Chu Kỳ chằm chằm nửa của , ánh mắt dần trở nên mờ ám, cánh mũi phập phồng đầy kích động.

 

vội kéo váy lên, lửa giận bùng thẳng lên đầu, định quát mắng.

 

Trần Trác và Chu Kỳ liếc , cùng bước tới gần.

 

Cảm giác nguy hiểm từng tràn lên, lập tức đẩy mạnh chiếc xe đạp về phía bọn chúng, bỏ chạy về hướng ngược !

 

Bọn chúng loạng choạng đỡ chiếc xe đè lên , tức tối chửi bới.

 

bao giờ chạy nhanh như thế.

 

Khi bọn chúng định đuổi, biến mất khỏi tầm mắt.

 

Tiệm mạt chược và trường học giống như hai thế giới tách biệt.

 

Trường học ngoài mặt yên bình nhưng luôn khiến căng thẳng như dây đàn.

 

Tiệm mạt chược dù ồn ào tiếng còn chứa đầy khát vọng thắng thua trần trụi, nhưng là nơi chỉ cần bước là vai tự nhiên thả lỏng.

 

vẫn nấu cơm như thường, dọn dẹp bát đũa xong xuôi.

 

Tối giường, cảm giác nhục nhã như ngọn lửa thiêu đốt khiến chợp mắt.

 

Trong đầu hiện lên cảnh Trần Trác giẫm váy , cầm một con dao, đ.â.m từng nhát, từng nhát một.

 

Về mới hiểu…

 

Những khoảnh khắc sỉ nhục mà phản kháng sẽ đeo bám cả đời.

 

Mỗi khi vô tình nhớ , cảm giác sẽ ghê tởm như nuốt ruồi.

 

bật mắt mở to trong bóng tối.

 

Không thể tiếp tục thế .

 

bắt đầu tiếp cận vài bạn nữ trong lớp, chẳng mấy chốc thiết, cũng .

 

Chu Kỳ và Trần Trác bám theo suốt hai ngày, thấy một thì đành bỏ cuộc.

 

Hôm đó, cùng mấy bạn nữ căn-tin ăn trưa.

 

Vừa bước bắt gặp Chu Kỳ và Trần Trác giữa đám con trai.

 

Trần Trác vỗ vai Chu Kỳ, lớn:

 

“Tớ cho , Hạ Hân chỉ là một con hạ tiện! Trước đây Chu Kỳ ngại tỏ tình, trêu chọc nó, mà nó bày đặt thanh cao, đằng chân lân đằng đầu!”

 

Nghe đến đây, m.á.u nóng của bốc lên tận óc.

 

Thích ai chọc ghẹo đó tấm bùa miễn tội!

 

Hơn nữa Chu Kỳ thích , chỉ dùng cái danh thích đó để xả ác ý lên !

 

Vì thật lòng thích một thì sẽ tôn trọng, quan tâm, cho đó vui và hạnh phúc chứ là trêu đùa, hạ nhục và bịa đặt, đắc ý đó khó chịu!

 

Trần Trác còn buông lời an ủi Chu Kỳ:

 

“Cô Ngữ văn cũng bảo nhỏ đó hạ tiện, cố tình dụ dỗ đấy. Cậu đừng thích nó nữa.”

 

Bạn nữ cạnh lo lắng liếc , nhỏ giọng an ủi:

 

“Đừng giận, bọn con trai đó hạ tiện lắm, quen thì sang bôi nhọ.”

 

xách khay cơm, bước tới, úp thẳng xuống đầu Chu Kỳ!

 

Chu Kỳ hét to, nhảy dựng lên.

Loading...