Thông báo
MonkeyD đã mở lại tính năng “Donate”. Các team có thể vào mục “Thông tin” để chủ động bật hoặc tắt tính năng này.

BÁN CHỒNG GIÁ 5 TRIỆU, KHÔNG BẢO HÀNH, MIỄN ĐỔI TRẢ - 2

Cập nhật lúc: 2025-09-05 17:55:24
Lượt xem: 497

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trước , vì giữ hòa khí, cắn răng chịu đựng. giờ?

 

tiền, nhà, nhan sắc – thiếu gì thứ, chỉ thiếu cái... lý do để nhịn.

 

cầm bút, ghi địa chỉ nhà mới của Chu Lễ Thành – chỗ chị Từ Nhất Nghiên – lên thùng giấy.

 

Không ai, chỉ buông đúng một câu:

 

“Không . Mấy – về đúng nhà của mấy .”

 

4

 

“Về nhà á? Đây là nhà của tụi tao!” – Mẹ chồng the thé lên, âm thanh bén như d.a.o rạch tai.

 

đôi co, chỉ lôi tờ giấy ly hôn và bản phân chia tài sản , dí thẳng phần bất động sản, từng chữ từng câu rõ ràng mạch lạc:

 

và Chu Lễ Thành chính thức đường ai nấy . Căn nhà tên , từ đầu tới đuôi. Cho mấy đúng 30 phút gom hết đồ khỏi nhà . Không thương lượng.”

 

Chu Lễ Phương lập tức giật lấy giấy, mắt lườm nhưng tay vẫn hí hoáy như sợ sót mất chữ nào.

 

Bố chồng thì chữ còn hết nổi cái tên , nên chỉ con gái mà đợi xác nhận.

 

Đến khi Chu Lễ Phương gật đầu cái rụp, cả hai mới há hốc mồm như sét đánh.

 

Mẹ chồng tức run cả , gào lên:

 

“Nhà là con trai góp tiền ! Dựa cái gì mà thành của cô?!”

 

khoanh tay, nhướng mày đáp:

 

“Tiền đặt cọc, trả. Trả góp hàng tháng, lo. Hỏi con trai bà xem, nó góp mấy đồng?”

 

Bố chồng rít một thuốc, phun khói về phía như thể đang diễn phim xã hội đen:

 

“Ly hôn thì tài sản chia đôi. Muốn chúng cút, thì trả một nửa tiền nhà đây, thì đừng mơ!”

 

Chu Lễ Phương cũng chịu kém miếng, dựng kịch bản sến súa:

 

“Chị chắc chắn là do chị ngoại tình chứ gì? Chị phản bội đúng ? Năm đó , cưới chị là sai lầm!”

 

Ủa alo? gì mà tự dựng hẳn bi kịch điện ảnh?

 

Được, diễn thì diễn. đừng trách bóc vai luôn.

 

Bốp!

 

Một cú tát giáng xuống mặt Chu Lễ Phương, rõ ràng, dứt khoát, run tay.

 

sững, như thể não load kịp file.

 

Bố chồng ngơ , mặt đơ như tượng sáp.

 

mỉm , lạnh tanh như đá:

 

“Con trai mấy chị Từ thu mua với giá năm triệu. Nó ngậm ngùi tay trắng là do thấy áy náy với .”

 

vạch áo cho xem lưng, nhưng nếu mấy còn loạn, lên mạng bóc từng chương. Xem ai mặt.”

 

Cả ba đơ như gặp phán quan.

 

Chu Lễ Thành là kiểu đàn ông hư thì hư chứ sĩ diện khỏi bàn. Nếu cả nước “bán ”, chắc chắn đội nón cụp đuôi mà trốn.

 

bước tới, nhẹ:

 

“Chị Từ giàu lắm, biệt thự cả đống, nuôi ba nữa cũng gì to tát.”

 

“Mấy ở đây chật chội, về đó hưởng phúc ngon hơn ?”

 

Nói , bắt đầu ném đồ ngoài – từng bộ quần áo, từng đôi dép, cái ấm siêu tốc ố vàng, hộp cơm cháy… Tất cả đồ dơ dáy của nhà họ Chu, giữ dù chỉ một cọng tóc.

 

Mẹ chồng mặt đỏ phừng phừng, Chu Lễ Phương thì gào lên dọa báo công an.

 

rút điện thoại, nhấn :

 

“Chu Lễ Thành , nhớ thỏa thuận năm triệu là để cắt đứt bộ. nếu cái đám nhà còn quấy rối, thì bù thêm. Cứ tính thêm giờ theo giá thị trường.”

 

5

 

Không cuộc điện thoại đó Chu Lễ Thành gì với gia đình , mà mười phút cả ba im thin thít như mèo cụt đuôi, lặng lẽ thu dọn đồ mất.

 

Trước khi , Chu Lễ Phương còn quên xổ câu cay cú cuối cùng:

 

“Giang Mẫn, chị đừng tưởng ly hôn chị ngon lành. Có tiền cỡ nào, cũng kiếm nổi ai hơn !”

 

“Phụ nữ tiền thích , là vì bản lĩnh, năng lực!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/ban-chong-gia-5-trieu-khong-bao-hanh-mien-doi-tra/2.html.]

vỗ tay trong đầu.

 

, ăn bám mà chuyện với phong thái CEO là chỉ thể là em chồng .

 

Cuối cùng cũng tiễn nguyên một đám phiền toái rác thải khỏi nhà.

 

Căn phòng yên ắng đến lạ. suýt nữa thì lăn lộn giữa phòng khách vì… vui quá hóa điên.

 

Trời đất chứng giám, chịu đựng cái nhà như chị Dậu thời hiện đại.

 

Bố chồng thì lười như thần, ở bẩn như tổ ong bắp cày. Em chồng ăn hại, suốt ngày bới đồ trong tủ lạnh như chồn mất mùa. Việc nhà, dọn dẹp, chi tiêu – tất cả là gánh.

 

Giờ bọn họ , lập tức bán căn nhà giá , nghỉ việc, xách vali vòng quanh thế giới.

 

Tiền từ vụ bán chồng + tiền bán nhà = tự do tài chính.

 

Cuộc đời giờ chỉ hưởng thụ: du lịch, shopping, sống chậm, , detox độc hại khỏi .

 

Ai ngờ , đang ăn nho uống champagne thì nhận giấy triệu tập từ tòa – Từ Nhất Nghiên kiện đòi 5 triệu.

 

Ồ?

 

Cuối cùng cũng tới hả?

 

6

 

mà, thể nào cái chị “tiểu tam tiêu tiền” cũng sẽ hối hận.

 

Gặp cái ổ giòi sống nhà họ Chu, thần kinh thép cũng gãy.

 

cảnh báo hết , bàn giao cũng cực kỳ chuyên nghiệp.

 

Tiếc , chị Từ lúc đó não bong bóng màu hồng, mơ mộng vẽ tranh viễn tưởng trong đầu, vô tư lao lửa mà tưởng đang tắm suối nước nóng.

 

Hôm đuổi sạch nhà họ Chu khỏi cửa, Từ Nhất Nghiên lái xe như nữ chủ hệ sủng, cùng Chu Lễ Thành đến rước nguyên ổ về biệt thự.

 

Chị hào hứng:

 

“Bố , con Lễ Thành kể , chịu nhiều tủi ở đây quá…”

 

“Về sống cùng con nha, biệt thự dọn sạch sẽ từ lâu , chỉ chờ ở thôi~!”

 

Mẹ chồng ánh mắt long lanh như xem xong phim truyền hình Thái Lan, miệng dẻo như mía lùi:

 

“Trời ơi, con dâu như thế đúng là phúc ba đời nhà !”

 

 

Chu Lễ Phương thì khỏi , thấy cái túi xách limited của chị Từ là mắt sáng như đèn pha, chị Từ mới nhích nhẹ cái túi:

 

“Thích thì lấy .”

 

ôm túi như ôm trúng chồng quốc dân, miệng ngọt như mật ong đặc:

 

“Chị dâu … em thương chị quá chừng luôn đó!”

 

kế bên, khoanh tay như bà đồng thấy con nhập xác.

 

Cái ổ rác tự nguyện đóng gói mang về, còn trả tiền , đúng là chuyện ngàn năm.

 

Trước khi rời , chị Từ còn liếc như nữ chính chính nghĩa, chua lè:

 

“Cô Giang, cực kỳ coi trọng sự sạch sẽ tinh thần. Mong cô điều, đừng dây dưa với chồng nữa. Nếu đừng trách tử tế.”

 

suýt đến nghẹn cơ bụng.

 

Ủa? Bà là chen nhà , cướp chồng, sang bảo đừng dây dưa?

 

Cái logic kiểu gì ?

 

nhịn nổi, phản dame:

 

“Chị Từ , chị coi trọng sạch sẽ tinh thần, thể chơi đồ secondhand kỹ thế?”

 

“Dưa leo ăn dở mà cũng giữ kỹ, sợ mất khác xài ?”

 

Chị nghẹn đến trắng mặt.

 

Quay sang bấu víu Chu Lễ Thành:

 

“Anh Lễ Thành! Anh xem cô chuyện kiểu gì kìa?!”

 

Chu Lễ Thành xoa tay nịnh nọt:

 

“Em đừng giận, Giang Mẫn chỉ là còn giận thôi…”

 

“Dù cũng chia tay , nên chia tay trong văn minh.”

 

 

Loading...