Giọng Tạ Lãng khản đặc, gào lên:
"Trách ? Anh quên việc mười năm ? Nếu con hồ ly tinh nuôi đột nhiên gây chuyện ở nhà, Tạ Lãng nông nỗi ? Nếu dám ép nó nước ngoài, liều mạng với !"
bà địch sức đàn ông.
Tiếng quát như sấm nổ vang lên:
"Một là cút nước ngoài, hai là mở miệng ngay một câu cho !"
nghiến răng, lao thẳng lên đỉnh núi.
Quản gia đang cuống cuồng tới lui, thấy liền lập tức nhường đường.
Bố của Tạ Lãng đang siết chặt cổ . Ánh mắt độc địa, lạnh lẽo, giống một cha mà là như đang kẻ thù.
đẩy mạnh cánh cửa, ném cái cặp nặng chục ký ông .
Bảo vệ Tạ Lãng và phía lưng .
nắm c.h.ặ.t t.a.y Tạ Lãng, ép giữ bình tĩnh:
"Chủ tịch Tạ, lời ông ghi âm hết . Nếu ông còn dám động tay một chút, lập tức báo cảnh sát!"
"Đổ hết những việc ghê tởm của lên đầu con trai, ông còn là đàn ông ? Ông chẳng qua chỉ tống Tạ Lãng nước ngoài, hoặc dồn phát bệnh nặng thêm để thể thi đại học. Như thì ông thể rước đứa con ngoài giá thú về nhà, đúng ?"
Sắc mặt Tạ bố lập tức tối sầm.
Mẹ của Tạ Lãng cũng lạnh mặt .
nhếch mép lạnh:
"Cái quản lý trại ngựa ở miền Tây là bồ cũ của ông, đúng chứ? Cô cố tình sắp xếp con trai học chung lớp với Tạ Lãng, thường xuyên bắt nạt , ông đừng tưởng ai ."
Mẹ Tạ Lãng bước đến, tát thẳng mặt ông một cái.
Ông mặt cứng đờ, nhưng dám gì.
Theo , tất cả sự nghiệp hôm nay của Tạ bố đều do nhà bên vợ giúp đỡ.
Cũng vì thế, dù ông ong bướm cỡ nào, cũng dám để lộ bất kỳ sơ hở nào.
Ánh mắt Tạ Lãng như ngưng tụ lửa hận. Bà bấm gọi:
"Anh hai, đưa ba đến đây một chuyến. Em ly hôn."
Bà sang , nở nụ mỉm:
"Cảm ơn con nhé, nhờ con đưa Tạ Lãng ngoài dạo một lát."
dứt khoát đưa Tạ Lãng về quê bà ngoại.
Trên chuyến xe buýt cuối cùng lúc nửa đêm, buồn ngủ đến mức gục đầu lên vai .
Nhỏ giọng :
"Hôm đó, trong nhà vệ sinh phòng thí nghiệm, thiếu gia cưỡi ngựa đè lên bồn rửa. Cậu giẫm lên , chuyện với Thiệu Ninh. Khi đó mới chuyện."
"Cậu bảo, và cùng một cha, khuyên Thiệu Ninh nên ở bên ."
"Thiệu Ninh liền nhào tới ôm hôn , quên mất trong bồn còn . Họ vốn chẳng coi là ."
kể phá lên.
"Thấy ? So , vẫn sướng hơn nhiều đấy."
"Cậu là con trai duy nhất nhà họ Tạ, ai dám bắt nạt. Có yêu thương, tiền, quản gia đưa cơm mỗi ngày, ngày nào cũng ăn thịt kho."
Nói đến đây, cổ họng nghẹn , nước mắt lặng lẽ rơi xuống.
Tạ Lãng ôm chặt.
Giây tiếp theo, thấy tiếng một giọng trong trẻo, dịu như suối lạnh, là giọng mơ thấy nhiều :
"Xin , Nguyệt Minh. Mình bỏ lỡ quá nhiều cơ hội để bảo vệ ."
giật ngẩng đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/ban-cung-ban-cua-toi-la-mot-cau-am-bi-cam/chuong-7.html.]
"Xin , là do quá yếu đuối. Mình cứ chôn chân trong vũng xoáy của riêng , giả vờ câm điếc để trốn tránh. Mình từng ngơ khi bắt nạt, nhưng… đủ can đảm như bây giờ."
"Xin ."
Nước mắt rơi từ hàng mi , từng giọt như hạt ngọc vỡ tung, đầy day dứt và thương xót.
, đưa tay lau nước mắt cho :
"Không . Tuy giúp , nhưng sữa trong ngăn bàn là để. Đến tháng còn băng vệ sinh và nước đường đỏ."
Cậu vùi mặt cổ .
" luôn coi bạn cùng bàn của là một con mèo hoang cao ngạo."
Ai hiểu !
thật sự… thật sự thích cái cao ngạo của !
Hu hu hu!
Tạ Lãng thấy dí sát mặt mũi , liền né mặt :
"Cậu gần quá. Mình đang cảm đấy, lây cho thì ."
càng dí sát hơn, khẽ :
" thích những sổ mũi chảy nước mắt."
Cậu trừng mắt dữ hơn, nước mắt rơi càng nhiều.
Giống hệt một cún con nhỏ lạ cưỡng ép ôm ấp, sợ run.
tay vẫn nhẹ nhàng đặt eo , run rẩy… ngại ngùng.
Lấy tinh thần , kỳ thi đại học với chúng chẳng còn gì đáng sợ nữa.
Nhà họ Tạ lục đục nội bộ.
Tạ Lãng cần lo tranh giành gì với con riêng. Tự khắc đưa lên vị trí cao nhất.
Cậu dứt khoát thu dọn đồ, theo về nhà bà ngoại.
Gen trọng nam khinh nữ trong bà bắt đầu trỗi dậy.
Ba bữa đổi món, cách ngày hầm gà tẩm bổ, mỗi đều là một cái đùi hai cái cánh!
tuyên bố tuyệt giao cả hai.
Trong thời gian đó, Tạ Lãng giao cho một nhiệm vụ:
Chỉ cần khiến Tạ Lãng mở miệng một chữ, sẽ thưởng hai vạn.
như nở hoa trong lòng, ngoài mặt vẫn giả vờ lạnh tanh.
mở video call cho Tạ, gọi Tạ Lãng đang mải đùa gà gần.
"Chồng , chiều thị trấn mua ít… bao nhé."
Tạ Lãng vẫn mải chơi gà.
Nửa phút , mặt đột ngột đỏ bừng, nghiêm túc e dè:
"Nguyệt Minh, luôn … Đợi khi nghiệp đại học, chúng kết hôn ..."
Cậu xong thì Tạ gào lên như gà chọc tiết:
"A a a a a! Đồ ngốc! Con đang gì hả! Nguyệt Minh là đứa bé ngoan thế , mà con… nhịn tận bốn năm? Mau mua ngay cho ! A a a a a!"
hì hì:
"Dì ơi, con là… mua đào mà. Hai mươi vạn, chuyển khoản ngân hàng nông thôn giúp con nha~"
"Được , con dâu ngoan!"
Thằng ngốc , lừa hai cùng một kiểu còn !
_Hết_