Anh ôm dỗ dành, hôn lên thái dương .
Dù bà cũng là ruột của , nên vẫn giữ thể diện, nhất là khi Tần Mịch cố tình "chơi chiêu dắt chồng" thế .
Không thể tránh mặt, đẩy Tô Thụ về, hít sâu một , sải bước tiến về phía hai đang trò chuyện.
Từ xa giọng chồng oang oang:
“Cái con dâu nhà hả, nhà thì nghèo rớt mồng tơi, mà cứ bám lấy con trai chịu buông.”
Tần Mịch tiếp lời, giả ngây thơ:
“Ơ nhưng cháu thấy vòng tay của bác cũng mà, trông nặng phết đấy ạ!”
“Hừ, tiền của con trai đấy, lấy của nó bày đặt khoe mẽ!”
bước gần, mặt dày mỉm :
“Mẹ , với chị Mịch chuyện vui vẻ quá nhỉ?”
vỗ nhẹ vai chồng, bà giật hét "Á!" một tiếng, tay ôm ngực, trừng mắt với :
“Con cái gì ? Xuất hiện bất thình lình, định hù c.h.ế.t ?”
Tần Mịch liền tiếp lời:
“Chị dâu đến ? Kẹt xe ? Làm bác đợi lâu thế , ngại quá mất.”
Ồ, một cái oai phủ đầu .
ho nhẹ, vẻ áy náy:
“Mẹ, con cũng tới sớm lắm chứ. Mà chồng con cho. Anh bảo, chắc gì tới, cũng chẳng gặp quan trọng gì, nên tới muộn chút cũng chẳng .”
Câu khiến Tần Mịch liếc trắng mắt, chồng thì câm nín.
Trong lúc spa, gì.
Chỉ hai diễn màn hồi tưởng thời niên thiếu của Tô Thụ.
Mà thật buồn , chồng còn chẳng hồi nhỏ con , mà vẫn "chém gió" hăng say.
"Diệp Lam, chắc cô cũng từng bác gái kể chuyện hồi nhỏ của Tô Thụ đúng ?"
Điền Mịch tưởng rằng học cùng Tô Thụ vài năm, chồng tiện miệng bịa mấy chuyện thời nhỏ của Tô Thụ, là thể lấy đề tài lên mặt với .
" đúng là kể, nhưng bà nội chồng kể . Dù chồng cũng lớn lên cùng bà nội."
Mẹ chồng thì nghẹn họng, cũng gì nữa.
" nhớ lúc học cấp ba, Tô Thụ chuyển về sống trong thành phố mà? Bác gái, hồi đó và Tô Thụ thiết lắm!"
"Bác cũng nghĩ thế, lúc đó bác còn tính nếu hai đứa đỗ đại học cùng , bác sẽ nhận con con dâu luôn đấy. Tiếc là con du học, nếu thì bây giờ chắc hai đứa cũng con ."
...
Lần đầu tiên thấy dám, ngay mặt con dâu, kể chuyện cũ giữa con trai và một phụ nữ khác.
Và còn chuyện giữa Tô Thụ và Điền Mịch nữa.
Nếu , thì lời lẽ hôm nay rõ ràng là cố tình phá vỡ sự yên trong gia đình con trai bà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/ban-gai-cu-ep-chong-toi-ly-hon-vo-chong-lien-thu-va-mat-tra-xanh/2.html.]
thấy ngu cũng nhiều , thấy ai ngu như bà.
"Vì một đàn ông khác mà bỏ Tô Thụ, bỏ rơi mới tìm Tô Thụ, , nếu đặt thời xưa, cưới cho con trai cũng chọn cô gái còn trong sạch chứ?"
"Con bậy cái gì đấy!"
Điền Mịch cuối cùng cũng nhịn , bật dậy khỏi giường.
Cô và chồng đúng là chẳng hổ, dám những lời như thế ngay trong tiệm mặt bao .
Vậy thì đừng trách khách sáo.
"Chị dám như thế?"
Mẹ chồng cũng phản ứng của Điền Mịch cho sợ, im dám nhúc nhích, cũng dám mở miệng.
"Chị đừng tức giận, thử nghĩ xem, nếu chồng kể, thì chuyện của chị? Chị tưởng mấy chiêu đó qua mắt chồng ?"
Điền Mịch phịch xuống giường, cãi nổi nữa.
Cuối cùng cũng yên xong một liệu trình chăm sóc .
Ra khỏi cửa, Tô Thụ đợi sẵn bên ngoài.
Thấy , vội xuống xe đón lấy túi xách của .
"Vợ ơi, chỗ spa thế nào? So với mấy chỗ em từng thì ?"
đầu liếc , Điền Mịch vẫn đang khoác tay chồng bước .
Lúc mới lên tiếng: "So với mấy chỗ em từng thì kém xa. Em thì , chỉ thấy tội cho ."
Mẹ chồng thấy Tô Thụ thì lập tức đổi mặt như lật bánh tráng.
"Tô Thụ , chỗ cũng đấy chứ, cũng may Điền Mịch còn nhớ đến bác. Lần con chỗ nào hơn thì nhớ đừng quên mời đấy."
Tô Thụ gật đầu, liếc mắt :
"Được thôi, con mời, để vợ con dắt hai đến chỗ khác thử."
Điền Mịch khoác tay chồng định lên xe Tô Thụ.
Tô Thụ giơ tay cản: "Hai gì đấy?"
"Anh định đưa bác gái về ? Với cũng nhà em ở , tiện đường mà, cho em nhờ một đoạn."
là ngượng, coi chồng là tài xế luôn .
Tưởng là ân nhân cứu mạng của chắc?
" tiện đưa. Cô mời thì cũng phiền cô đưa về giùm luôn nhé. Tối nay tiệc, sếp yêu cầu dẫn theo vợ, còn đưa vợ dự tiệc. Hai tự lo nhé."
Tô Thụ chẳng thêm gì, hiệu cho một cái.
Chúng lên xe, lái trong lúc chồng và Điền Mịch còn ngây kịp phản ứng.
Chưa đến mấy hôm , chồng bảo bệnh.
Đi khám lấy thuốc về còn bác sĩ dặn...
Bà nên sống một nữa, nhất nên chăm sóc.