Thấy chúng , bà liếc mắt : "Ôi kìa, bác quên là hai đứa ở nhà luôn đấy, trái cây ăn gần hết giờ ?"
Ăn trái cây chẳng qua là cái cớ.
chỉ cho Điền Mịch một cái bậc để xuống.
"À đúng , Điền Mịch mời con và spa. Con thấy giờ cũng khỏe hơn nhiều . Mà để Điền Mịch tốn tiền, con thấy áy náy. Lần con mời hai , chồng?"
Mẹ chồng spa, mắt sáng rỡ.
"Được , mấy hôm nay bệnh tật khiến xanh xao, da dẻ cũng nữa."
Điền Mịch thì chẳng phản ứng gì.
Chắc vẫn hồn khi lén đoạn hội thoại ban nãy.
"Được , em đưa . Mẹ thư giãn cho khỏe, khỏe , tụi cũng yên tâm đưa về."
là hiểu chỉ Tô Thụ.
Chúng cùng nghĩ như .
Mẹ chồng ở nhà suốt ngày than chỗ đau chỗ nhức.
Bảo ngoài hóng gió cũng kêu mệt.
Chúng thể ép bà , nhưng bà spa thì chắc là cũng khỏe .
Mà đến lúc bà hiểu ý định của chúng , thì muộn .
Tối thứ Bảy là ngày Tô Thụ hẹn bạn đánh bóng thư giãn.
Vậy nên dắt chồng và Điền Mịch spa.
Trên đường , Điền Mịch bắt đầu châm chọc:
"Nói thật, giờ spa nhất trong thành phố chắc là chỗ Muse. chỗ đó đắt lắm. Khi nào em tiền nhất định sẽ đưa bác tới."
Không cho ai nữa.
Mẹ chồng thì gật đầu lia lịa.
Với như bà, chỉ cần lợi, cái gì bà cũng đồng ý.
dừng xe cửa Muse.
Nghe thấy tiếng hút khí từ ghế .
Rồi là giọng khẩy: "Diệp Lam, đừng sĩ diện hão. Cô , spa là hội viên, phí là 100 nghìn tệ, hội viên thì khỏi ."
Hội viên?
Ha! là cổ đông, cần gì hội viên?
định đôi co với cô .
Tát mặt chỉ cần dẫn là đủ.
Lễ tân thấy định chào hỏi, lập tức hiệu đừng lộ danh phận.
Cô hiểu ý: "Cô Diệp hôm nay rảnh ghé chơi ?"
Điền Mịch trợn tròn mắt: "Gì cơ? Cô là hội viên ở đây ?"
Quản lý thấy liền chạy tiếp đón.
khoác tay ông : "Quản lý , đây là và em gái , nhất định tiếp đón chu đáo nhé."
Điền Mịch im re.
Mẹ chồng thì bắt đầu vui.
"Phí hội viên mười vạn? Diệp Lam, con tiêu tiền Tô Thụ cực khổ kiếm như ? Đồ phá của, cô..."
Trước mặt bao , bà còn định động tay với .
lập tức giữ chặt cổ tay bà: "Mẹ , dù cũng ở bên ngoài, giữ mặt mũi cho con chút ? Có gì thì về nhà đánh, con cũng chịu. Giờ cứ thư giãn chút cho hạ hỏa."
Mẹ chồng vốn khung cảnh sang trọng và hương thơm ngào ngạt cho choáng ngợp.
chỉ nhẹ vài câu, bà vội vàng theo chuyên viên phòng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/ban-gai-cu-ep-chong-toi-ly-hon-vo-chong-lien-thu-va-mat-tra-xanh/4.html.]
bà sẽ phản ứng như .
Bà nghĩ tiền là do Tô Thụ cho tiêu.
Và chắc chắn, Điền Mịch cũng nghĩ thế.
"Ôi, Tô Thụ việc chắc cũng mệt lắm, dù lương cao, nhưng Diệp Lam , cô tiêu kiểu cũng ."
cô : "Mẹ rõ, nhưng tin cô là hiểu chuyện. Nói thẳng, spa cô thấy khó , nhưng với thì dễ lắm."
Nhìn thấy gương mặt đầy nghi hoặc của cô , nhẹ:
"Nơi , cổ phần. Cô xem, thì cần ai cho phép?"
Nói mặc kệ cô , thẳng phòng.
Làm xong liệu trình, chồng hài lòng mặt.
Còn ngớt lời khen nhân viên.
Lúc về còn nắm tay quản lý quen, là ruột , sẽ tới thường xuyên.
Còn Điền Mịch, trong mắt chỉ còn lửa ghen tức.
Trên đường về, chồng cứ ríu rít kể chuyện spa chỗ nào cũng .
Điền Mịch chỉ ừ hử gượng gạo, còn mỉa mai như lúc .
Về tới nhà, chồng vẫn còn mê mẩn làn da mới chăm sóc, cứ soi gương mãi trong phòng vệ sinh.
Điền Mịch thì thẫn thờ ghế sofa một .
Thấy Tô Thụ về, cô lập tức bật dậy chạy cửa:
"Tô Thụ, về , em rót nước cho nhé!"
Cứ như bà chủ nhà thật sự.
khoanh tay hai ở cửa.
Chờ xem Tô Thụ sẽ cô bẽ mặt .
"Chưa ? Vợ dẫn cô spa cũng coi như trả nợ xong . Cô còn bám lấy nhà chịu , tính chuyển nghề giúp việc luôn ?"
Sắc mặt Điền Mịch trắng bệch, đỏ xanh lẫn lộn.
Tô Thụ giày xong, cô vẫn chắn mặt chịu tránh .
Tô Thụ lườm một cái, hút bụng lách qua, sát tường mà .
Cứ như cô vi khuẩn .
bật : "Chồng , em buồn ngủ ."
Tô Thụ hai lời, bế bổng lên, ôm thẳng phòng ngủ.
cũng đến lúc mời hai vị khách "Phật sống" khỏi nhà .
Ngay cả chồng cũng đừng hòng định cư ở đây mãi.
Từ nhỏ tới lớn, bà chẳng nuôi Tô Thụ mấy ngày.
Hồi chúng mua nhà, và mỗi góp một nửa.
Khi công việc của Tô Thụ mới khởi sắc, nhiều tiền.
Nhà thì nhà cửa đầy, tiện bán một căn lấy tiền mua nhà .
Hơn nữa, sổ đỏ chỉ tên .
quyền quyết định ai ở, ai .
Đêm hôm Tô Thụ "vận động" dữ quá.
Sáng hôm ngủ nướng thêm một chút.
Tô Thụ dậy và đến phòng gym.