Bản Sonnet Của Hoa Hồng Trắng - Chương 10: Cầu Hôn

Cập nhật lúc: 2025-09-18 13:20:04
Lượt xem: 71

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mùa hè năm 1471

Nửa đêm, Emma đánh thức, “Thưa tiểu thư, thưa tiểu thư, quân đội của nhà York tiến London , mau tỉnh dậy!”

nhanh chóng tỉnh – mặc dù dinh thự quá nhỏ ở London sân, và trồng ít cây, nhưng là do tâm lý hoang mang , khoảnh khắc , hình như thực sự thấy tiếng kỵ binh di chuyển nhanh chóng.

“Emma, cho thị vệ canh gác các lối , cho bất kỳ ai !”

Emma vội vã lui ngoài, quên mất mang theo chiếc chân nến cầm lúc gọi dậy.

“Emma!”

Nghe , Emma dừng bước.

“Làm xong những gì chị , về phòng của em , nếu quản gia thông báo thì đừng ngoài!”

Ngọn nến yên lặng cháy, một lúc, đó vẫn thổi tắt chúng, căn phòng chìm một tối – Đêm nay trăng.

nghĩ rằng dinh thự sẽ ảnh hưởng, dù thì theo góc của thời Trung cổ, đây cũng coi là một dinh thự sang trọng, chắc sẽ binh lính nổi loạn đốt nhà cướp của gì đó.

ngẩn một lúc, chuẩn tiếp tục ngủ.

Đột nhiên, tiếng gõ cửa dồn dập vang lên – “Thưa tiểu thư, Điện hạ Richard đến ! Ngài đang ở phòng khách, gặp ngài!”

Richard sớm muộn gì cũng sẽ đến tìm , nhưng ngờ nhanh như , và bây giờ thể vẫn còn là nửa đêm.

định xuống giường, chỉ mặc áo choàng ngủ chạy ngoài.

Con đường từ phòng ngủ của đến phòng khách bao giờ xa như , cánh cửa phòng khách đang mở, suy nghĩ gì, trực tiếp xông .

Sau đó thấy… Richard.

Không điều gì thúc đẩy dừng khi còn cách một .

Anh đang lưng về phía , ánh nến tối, nhưng vẫn thể thấy chiếc áo choàng của trông vẻ dãi nắng dầm sương. Anh ngẩng đầu bức tranh tường. Hai năm gặp, cảm thấy cao hơn nhiều.

Anh . cảm thấy khí chất thiếu niên giữa hai hàng lông mày của phai nhạt, lẽ còn thích hợp để gọi là “ bé” “thiếu niên” nữa.

Có lẽ mới kết thúc một trận chiến ác liệt, cả Richard tỏa khí thế mạnh mẽ.

ngay khoảnh khắc ánh mắt của chúng giao , thấy ánh sáng quen thuộc trong ánh mắt của , cảm thấy phán đoán của là sai lầm, vẫn là Richard mà . Như thể chúng gặp nửa đêm là vì một nữa săn trong khu rừng bên cạnh trang viên Fotheringhay mà quên mất thời gian, muộn mới trở về.

Không ai là bước lên , dù thì hai giây chúng ôm chặt lấy .

Mùi m.á.u tanh và mùi bụi bặm tranh ập về phía .

“Anne, nhớ em.”

Richard ôm chặt hơn, như thể chúng chỉ hai năm gặp , mà là hai mươi năm thấy . Sống mũi cay cay, nghĩ nếu bây giờ chuyện, chắc chắn sẽ mang theo tiếng , cho nên chọn tạm thời mở miệng, chỉ dùng cái ôm mạnh hơn để đáp .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/ban-sonnet-cua-hoa-hong-trang/chuong-10-cau-hon.html.]

Đây là một cái ôm dài, đợi đến khi cuối cùng cũng buông , cả hai chúng đều chút bối rối.

cảm thấy mặt chút nóng, càng nên mở lời như thế nào, Richard mặt còn là hai năm .

Cho nên cố ý , đến bên cửa sổ, hy vọng để cách lấp đầy sự bối rối đang dần lan tỏa giữa chúng .

“Nói như , nhà York tiếp quản London .”

giả vờ như đang ngắm cảnh, nhưng thực ngoài trời tối đen, chỉ thể lờ mờ thấy những chiếc lá đang lay động trong gió.

“Phải. Anh trai muộn nhất ngày mai sẽ đến London.”

Mặc dù lúng túng, nhưng Richard nhanh chóng đến bên cạnh .

liếc một cái, , “Tối nay còn việc gì ? Hay là quần áo ?”

“Anh quần áo .” Richard liếc quần áo của , như thể lúc mới để ý đến những vết bẩn .

Anh liếc một cái, đột nhiên đưa tay về phía . do dự một lúc, lúc đưa tay mới phát hiện trong tay cầm một thứ.

Là một chiếc túi nhỏ tinh xảo. rút sợi dây buộc đó, đổ những thứ bên trong lòng bàn tay…

Một chiếc nhẫn lấp lánh dịu dàng ánh nến mờ ảo…

Còn một chiếc vòng tay, hình dáng của nó giống hệt như chiếc vòng mà thể tìm thấy kể từ khi đến thời Trung cổ.

Richard, sự kinh ngạc lộ rõ mặt.

“Anne, yêu em, nhưng nếu em trở về thì vòng tay ở đây.”

Richard một cách vô cùng trang trọng.

“Anh thấy đây là một thời điểm để cầu hôn ?” hỏi .

“Anne, thế giới mà em từng sống ý nghĩa gì đối với em. Cho nên, nếu em , tuyệt đối sẽ cản.”

đột nhiên nắm chặt những thứ trong tay, Richard, “Trái tim của em đều ở đây , bảo em thể trở về?”

Richard đeo nhẫn cho , nắm lấy đầu ngón tay , như đang một lời cầu nguyện vô cùng thành kính.

“Anne, thế giới ai yêu em hơn , sẽ dùng cả đời để chứng minh cho em thấy.”

“Em tin , Richard.”

Sau đó, chúng hôn . Chính xác hơn là hôn Richard , nụ hôn kéo dài lâu, và là Richard kết thúc .

“Anne, em nên ngủ , lát nữa còn đến quân doanh. Ngày mai sẽ đến tìm em.”

Anh hôn tay , tiễn trở về phòng.

 

Loading...