Bạn Thân, Thân Ai Nấy Lo - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-06-12 02:59:45
Lượt xem: 263
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tôi cố nén hoảng loạn, hỏi ông ấy lý do từ chối.
Vị giáo sư bên kia do dự rất lâu rồi mới nói:
"Tuy thành tích quan trọng, nhưng nhân phẩm cũng là một điều kiện quan trọng không thể bỏ qua."
Rõ ràng từng chữ tôi đều nhận biết, nhưng tôi lại không thể hiểu được ý nghĩa của cả câu.
Tôi thừa nhận tôi không phải người xuất sắc nhất, nhưng thành tích hiện tại là do tôi nỗ lực ngày đêm mà có được, tôi không hổ thẹn, huống hồ các khía cạnh khác.
Có lẽ tôi thể hiện quá nhiều sự đau buồn, bạn cùng phòng có chút không đành lòng nói:
"Tri Hạ, hay là, cậu xem diễn đàn đi, có một bài viết về cậu, bài viết đó..."
Nghe vậy tôi vội vàng mở diễn đàn, không cần tìm kiếm, bài viết nóng hổi đó đã nằm ngay đầu trang:
"Sốc! Bạn thân vô đạo đức, kẻ thứ ba trơ trẽn, cuộc đời kịch tính bao giờ mới dừng lại!"
Đây là một bài viết được chuyển tải, bài gốc đã gây sốt trên các nền tảng khác, vì chủ bài gốc không ẩn tên người trong cuộc, nên lập tức bị người trong trường nhìn thấy và truyền lên diễn đàn.
Dưới sự bàn tán của vô số bạn bè trong trường, câu chuyện thật đầy kịch tính này lại càng thu hút vô số người hóng hớt.
Đại ý là bạn trai của bạn thân chủ bài viết đã thích tôi, cô bạn thân tức giận chia tay với bạn trai, còn ôm hận trong lòng, thậm chí sau khi tôi tìm được bạn trai mới, cô ấy còn muốn quyến rũ bạn trai cũ để trả thù tôi, không thành công, liền cấu kết với bạn gái cũ của anh ta trơ trẽn đòi tái hợp, may mắn là chủ bài viết đã kịp thời phát hiện ra.
Trên mạng xã hội, những lời chửi rủa tôi ngập tràn, có thể tưởng tượng được rằng khi tôi ra ngoài, sẽ bị các bạn học xung quanh chỉ trỏ.
Điều khiến tôi cảm thấy như rơi vào hầm băng hơn nữa là, tất cả những điều này nhìn là biết xuất phát từ Lâm Ngữ Nhu.
Tôi ngây người, chỉ cảm thấy trước mắt là bóng tối vô tận, tôi không thể ngờ rằng cuối cùng người làm hại tôi sâu sắc nhất lại chính là cô bạn thân mười mấy năm của tôi.
Cô ta rõ ràng biết sự thật không phải như vậy, cô ta rõ ràng biết bây giờ là thời khắc quan trọng nhất của tôi.
Nhưng cô ta vẫn không chút do dự gõ ra những dòng chữ đó, chỉ để bản thân thỏa mãn nhất thời.
Khoảnh khắc này tôi hoàn toàn thất vọng về cô ta, và cuối cùng cũng hiểu được sự hối hận mà Giang Thúc đã nói.
Vị giáo sư bên kia có lẽ cũng không đành lòng, hồi lâu ông ấy lại nói:
"Chuyện làm ầm ĩ quá lớn, thầy cũng không còn cách nào. Nếu chuyện có thể giải quyết được, chỗ này vẫn sẽ dành cho em."
Tôi nén nước mắt trả lời ông ấy, nhưng như ông ấy đã nói, chuyện đã làm quá lớn rồi, mọi người chỉ tin vào những gì họ nghĩ, dù bây giờ tôi có giải thích ngay lập tức cũng vô ích.
Hơn nữa tôi và Lâm Ngữ Nhu quen biết nhiều năm như vậy, cô ta cũng hiểu rõ tôi như lòng bàn tay, chắc chắn đã sớm chuẩn bị sẵn phương pháp đối phó với tôi rồi.
"Tôi đã nói cậu sẽ hối hận mà!"
Lâm Ngữ Nhu kịp thời gửi tin nhắn đến.
Tay tôi run rẩy đến nỗi gần như không thể gõ chữ:
"Tại sao cậu lại đối xử với tôi như vậy? Bấy nhiêu năm qua, tôi có gì sai với cậu chứ?"
"Đó là trước đây!"
Tôi dường như có thể tưởng tượng ra giọng điệu độc địa của cô ta:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/ban-than-than-ai-nay-lo/chuong-3.html.]
"Lên đại học cậu đã thay đổi rồi! Mẹ tôi nói quả nhiên không sai, dù là bạn thân đến mấy, trước mặt đàn ông cũng không đáng nhắc tới!"
Tôi nhìn thấy câu này, chỉ cảm thấy m.á.u trong người đông cứng lại ngay lập tức, toàn thân lạnh ngắt.
"Cậu đã nói cậu sẽ không tin bà ta!"
Nước mắt tôi cố kìm bấy lâu lập tức tuôn trào, tôi run rẩy vai, khóc lóc bất lực.
Tôi và Lâm Ngữ Nhu lớn lên cùng nhau từ nhỏ, từ nhà trẻ đã không rời nửa bước, vì lúc đó bố mẹ cô ta đang đau khổ ly hôn.
Bố Lâm không thích Lâm Ngữ Nhu là chuyện hàng xóm xung quanh đều biết.
Hơn nữa, nghe nói là bố cô ta ngoại tình, nhân tình mang thai con trai, bố Lâm vội vàng ly hôn, để cho nhân tình một danh phận.
Còn mẹ Lâm thì ngày nào cũng khóc lóc ầm ĩ không chịu ly hôn, càng không ai quan tâm đến Lâm Ngữ Nhu.
Có lúc bố mẹ Lâm cãi nhau rồi động tay động chân, đồ đạc trong nhà đều bị ném xuống đất, cả căn nhà đều vang lên tiếng loảng xoảng.
Lúc đó tôi thường thấy Lâm Ngữ Nhu một mình ngồi trên cầu thang, hoặc là ngẩn ngơ hoặc là khóc, rất đáng thương, nhưng cũng không ai dám xen vào.
Tôi không đành lòng, van xin mẹ đưa cô ta về nhà ăn cơm, mẹ tôi không chịu nổi lời van xin của tôi, thở dài nói:
"Lỗi của người lớn, sao lại kéo trẻ con vào chứ."
Cũng ngầm đồng ý cho Lâm Ngữ Nhu ăn cơm ở nhà tôi, đôi khi cô ta cũng ở lại ngủ cùng tôi, cô ta nói:
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
"Tri Hạ, tôi thật sự rất sợ họ cãi nhau, mẹ thỉnh thoảng lại ôm bố tự tát vào mặt mình, nói đều là lỗi của mẹ, cầu xin bố đừng rời bỏ mẹ."
"Nhưng tôi cũng rất yêu bố và mẹ, dù bố không thích tôi nhiều đến vậy."
Nói rồi cô ta liền khóc, tôi nhìn cô ta khóc, cũng khóc theo, khóc đến cuối cùng chúng tôi hẹn ước sẽ làm bạn tốt cả đời.
Nhưng không ngờ tất cả những điều này, lại bị chính cô ta tự tay phá hủy.
Bạn cùng phòng không biết an ủi tôi thế nào, dù sao họ cũng không rõ sự thật.
5
Tôi đã khóc rất lâu, cho đến khi ánh mắt tôi vô tình dừng lại ở chiếc túi xách đặt trong góc, tôi đột nhiên ngừng rơi lệ.
Đó là chiếc túi Tô Tô dùng để đựng quần áo bẩn cho tôi.
Bị người khác tát trước mặt nhiều người như vậy, cô ấy không hề khó xử, không hề khóc lóc, mà lại bình tĩnh, có phương pháp thu thập bằng chứng.
Vậy thì tại sao tôi lại không thể chứ?
Vì Lâm Ngữ Nhu chỉ muốn thỏa mãn bản thân, mà bất chấp tình bạn bao nhiêu năm, vậy thì tại sao tôi lại phải quan tâm đến cô ta!
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, tôi đột nhiên nghĩ thông suốt mọi chuyện.
Đầu tiên tôi thu thập bằng chứng vu khống mà cô ta đã đăng trên các nền tảng, cùng với lịch sử trò chuyện thường ngày của tôi và cô ta, tất cả đều được ghi lại.
Sau đó là camera giám sát ở nhà hàng và gần trạm xăng, mặc dù quá trình có chút phức tạp, nhưng may mắn là tôi đều đã có được.