BẠN TRAI MUỐN MUA NHÀ RIÊNG CƯỚI VỢ, BẮT TÔI BỎ TIỀN TRANG TRÍ - 4

Cập nhật lúc: 2025-11-07 03:28:28
Lượt xem: 880

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mẹ lớn tiếng, đúng lúc bố xách mấy túi đồ về đến cửa.

 

Lập tức tiếp lời: “ quanh đây mua đồ, chẳng lẽ chạy tận ?”

 

Mẹ tự nhiên nhận lấy đồ: “Sao mua dưa hấu? Dự Dự thích dưa hấu nhất mà.”

 

“Có đấy, xách tiện, bảo nhân viên cắt sẵn để chung với rau, bà coi đè ?”

 

Giọng bố vọng từ bếp.

 

“Tìm nè.” Mẹ ôm hộp trái cây tới, như khoe của mà đưa cho : “Nếm thử , con mê dưa hấu lắm, ăn còn giận dỗi.”

 

gắp một miếng dưa hấu đút cho .

 

Thấy ăn, hỏi: “Ngon ?”

 

“Ngon lắm, con ăn thử !”

 

ăn một miếng.

 

Dưa giòn, ngọt lịm.

 

Nước dưa mát lạnh chảy , khiến tim ấm áp hẳn lên.

 

: “Mẹ , con lớn , giờ dưa hấu cũng giận .”

 

Mẹ tự nhiên đáp: “Dù con lớn cỡ nào, với bố , con vẫn mãi là đứa trẻ.”

 

Bất ngờ, nước mắt chảy kìm .

 

Mẹ hoảng hốt.

 

Vừa vụng về lau nước mắt cho , gọi bố liên tục.

 

Rõ ràng định , cũng chuyện gì để cả.

 

thấy hai họ cuống quýt, càng to hơn.

 

Nước mắt ngừng rơi.

 

Bố quýnh lên.

 

Không từ lôi một bộ tóc giả sặc sỡ, nhảy múa lố bịch mặt .

 

Buồn quá, bật thành tiếng.

 

Bố lau mồ hôi trán, đắc ý : “Cũng may vứt bộ tóc giả , con gái từ nhỏ tới lớn ăn chiêu là dính.”

 

Bố dứt lời, nước mắt tuôn ào ào.

 

Cuối cùng khi cảm xúc lắng xuống, đến mệt lả.

 

Cũng vì chịu oan ức gì to lớn.

 

Chỉ là khoảnh khắc , thực sự cảm nhận tình yêu thương quanh .

 

Bố bằng hành động với : Con cần chỉ là lớn, con mãi mãi thể một đứa trẻ.

 

Bình tâm trạng, dựa vai , khẽ : “Mẹ ơi, con nộp đơn xin chuyển về Nam .”

 

Bố định thôi, vẻ mặt rối rắm hiện rõ.

 

Bị trừng mắt một cái, ông chỉ vò góc áo, miễn cưỡng nén .

 

Thấy hai họ như , khẽ cong môi: “Con định chia tay với Lương Minh .”

 

Vẻ mặt bố dịu xuống, như thể cuối cùng cũng đợi câu trả lời.

 

Ông dò xét đầy thận trọng, thì bất ngờ vỗ mạnh vai , giật .

 

“Hay lắm!”

 

Thấy ngơ ngác, tiếp lời: “Yêu đương là chuyện lãng mạn mà, đổi vài mới cần kiểu nào chứ.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ban-trai-muon-mua-nha-rieng-cuoi-vo-bat-toi-bo-tien-trang-tri/4.html.]

Mẹ gọi bố: “Chồng ơi, hôm nay ngoài ăn , chúc mừng Dự Dự độc trở !”

 

Bố lập tức giơ tay hưởng ứng: “Được! Anh cất rau tủ lạnh, mai nấu.”

 

nhỏ giọng : “Mới chỉ là chuẩn thôi, còn , vẫn chính thức chia tay.”

 

“Chia tay thì gì khó? Chỉ cần con nghĩ kỹ , thì chính là chia tay , tìm lúc nào tiện một câu là xong.”

 

Ơ…

 

Sao họ thể mấy câu động trời thế một cách tự nhiên ?

 

Cuối cùng vẫn bố kéo khỏi nhà.

 

Được ăn món lẩu cay mà thích.

 

Mẹ : “Hoa nở , bướm tự sẽ bay đến.”

 

Cả hai còn mỗi tặng một bộ váy và một bộ trang điểm, bảo xinh lên.

 

Đang xem phim, Lương Minh gọi điện tới.

 

ngần ngừ vài giây, vẫn ngoài máy.

 

“Dự Dự , dạo thời tiết thất thường, con với Lương Minh nhớ chăm sóc bản nhé.” Giọng phụ nữ hiền hòa vang lên từ đầu dây bên .

 

Vì phép lịch sự, đáp .

 

Bà tiếp tục kể chuyện trong nhà.

 

Nói là gần đây bà vô ý ngã.

 

Nói ba Lương Minh cũng cảm mấy tuần khỏi.

 

Cuối cùng dặn dò và Lương Minh giữ gìn sức khỏe.

 

cho lệ, trong đầu hiện lên nhiều chuyện đây.

 

Sau khi nghiệp, và Lương Minh gặp mặt gia đình hai bên.

 

Từ đó, giữ điện thoại của .

 

Không liên lạc quá thường xuyên, nhưng ít nhất một tháng một .

 

từng hỏi Lương Minh, gọi cho , mà gọi cho .

 

Anh bảo vì quý .

cũng nghĩ, chắc bà hơn với , để vun đắp tình cảm.

 

chớp mắt, bất ngờ cắt ngang câu chuyện của .

 

Mở miệng hỏi: “Dì ơi, mấy chuyện trong nhà, còn cả việc lo cho sức khỏe Lương Minh, đáng lẽ dì nên với chứ? Sao kể với con ạ?”

 

Không hề do dự, bà đáp: “Lương Minh bận như , thể lấy mấy chuyện vụn vặt phiền nó. Với , chăm sóc đàn ông vốn là việc của phụ nữ, dì với con chẳng .”

 

đoán sẽ câu trả lời tệ, nhưng ngữ khí đương nhiên của bà còn tệ hơn tưởng.

 

cũng khách sáo nữa.

 

Bảo bà chuyện thì cứ thẳng với Lương Minh, dứt khoát ngắt máy, chặn luôn điện thoại.

 

Ở nhà hai ngày, rủ bố cùng đến thành phố nơi công ty mới tọa lạc.

 

Chúng thống nhất sẽ mua một căn nhà ở đây.

 

Ngày thường thể sống một , bố tới thăm cũng chỗ ở.

 

Chỉ mới xem một ngày, tìm một căn hộ nhỏ ba phòng ngay gần công ty.

 

Nhà trang đầy đủ, khu dân cư cũng , giao thông tiện lợi.

 

Thời gian chỉ mất 20 phút bộ.

 

Bố bàn bạc xong liền góp thêm ít tiền giúp trả .

 

Loading...