BẠN TRAI MUỐN TÔI DÙNG TIỀN TIẾT KIỆM TRẢ KHOẢN VAY MUA NHÀ CHO ANH TA - CHƯƠNG 6

Cập nhật lúc: 2024-12-28 15:38:09
Lượt xem: 3,374

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhìn dáng vẻ của , dường như coi 40 vạn của là tiền của .

 

thở dài:

"Chị gái em ở nhà nội trợ, lấy tiền. Chị thể chăm sóc em lắm . Một góp tiền, một góp sức, chẳng hợp lý ?"

 

Sắc mặt Khuất Trì lập tức đổi:

"Hợp lý chỗ nào? Em đưa hết tiền cho bố ? Chữa bệnh cũng cần nhiều tiền như chứ!"

 

9

 

, ánh mắt trống rỗng, gì.

 

Khuất Trì nhận lỡ lời, liền chỉnh giọng, :

"Anh chỉ là lo cho em thôi."

 

Anh xuống bên cạnh , nhẹ nhàng :

"Mẹ em đối xử với em ... còn để em bỏ nhiều tiền như ..."

 

thầm trong lòng. Anh với , cũng một căn nhà của riêng , nhưng vẫn tính toán với như thế.

 

Quả là mặt lòng!

 

:

"Dù em đối xử tệ với em, bà vẫn là em. Em thể thấy bà bệnh c.h.ế.t mà gì. Nếu nhà chuyện, cũng thể ?"

 

Khuất Trì siết chặt tay, :

" là như ... nhưng... cần bao nhiêu tiền nữa?"

 

thở dài buồn bã:

"Chuyện khó lắm. Sau phẫu thuật còn hóa trị, thuốc đặc trị nữa. Bác sĩ bảo thuốc nhập khẩu tuy đắt nhưng hiệu quả . Đây là chuyện lớn, em thể để hối tiếc."

 

Nhìn ngày càng yên, nhẹ giọng :

"Anh yêu, cảm ơn quan tâm. Anh yên tâm, em mà. Em chuyển là vì căn nhà thuê đắt quá, em sẽ chuyển ký túc xá của công ty ở. Cũng may em còn công việc, em cố gắng kiếm tiền hơn nữa. Bố em còn trông cậy em mà!"

 

"..."

 

—-----------

 

Khuất Trì một cách gượng gạo, cảm thấy ngày càng thất vọng về .

 

Để thêm một đòn cuối, dịu dàng :

"Anh yêu, thật may là còn . Sau nếu em túng thiếu, sẽ giúp đỡ em ?"

 

Vừa định mượn tiền, Khuất Trì như dựng hết lông lên:

"Không... thành vấn đề."

 

"Anh thật !" gần như sắp rơi nước mắt vì cảm động.

 

Khuất Trì thể yên thêm nữa. Anh lúng túng rằng còn công việc, vội vàng rời .

 

theo từ cửa sổ, thấy xuống lầu gọi điện thoại, vẻ mặt vô cùng kích động.

 

Không cần cũng , chắc chắn đang báo cáo tình hình với .

 

Nhìn gương mặt méo mó đầy lo lắng của , lạnh lùng nở một nụ .

 

Chẳng bao lâu nữa, chính sẽ đề nghị chia tay.

 

Quả nhiên, ba ngày , Khuất Trì còn liên lạc với .

 

Tối ngày thứ ba, nhận tin nhắn từ :

"Cảnh Đình, chúng hợp , chia tay ."

 

Thậm chí cần lời dẫn dắt nào?

 

giả vờ níu kéo, nhắn :

"Anh yêu, tại ? Mấy ngày còn gì cũng theo em cơ mà? Có em bệnh nên thấy phiền phức ?"

 

thêm một loạt dấu chấm hỏi để thể hiện cảm xúc bất mãn.

 

Phía bên "đang nhập" lâu, chỉ nhắn một câu:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ban-trai-muon-toi-dung-tien-tiet-kiem-tra-khoan-vay-mua-nha-cho-anh-ta/chuong-6.html.]

"Không thể nào là vì em bệnh . Anh chỉ thẳng thôi. Dù chúng hợp, đừng liên lạc nữa."

 

nhắn , tắm, xem nốt bộ phim, đợi đến hơn 12 giờ mới trả lời một chữ:

"Được."

 

Đi tiễn, hẹn gặp !

—-----------

 

10

 

Sau khi chia tay với Khuất Trì, cảm thấy nhẹ nhõm hẳn.

 

Chọn một ngày , chính thức dọn đến căn nhà mới của .

 

Khu vực đúng như mong đợi, yên tĩnh giữa lòng thành phố nhộn nhịp, thuận tiện cho sinh hoạt và cách nơi việc cũng gần.

 

Hàng xóm ở đây cũng thiện, dễ mến.

 

Từ khi định ở nhà mới, ngủ ngon mỗi ngày, còn gặp ác mộng nữa.

 

Đêm giao thừa năm nay, vẫn về quê.

 

Mẹ gọi điện lóc lâu, nhưng cuối cùng vẫn .

 

Mười mấy năm , từng lóc van xin bà mua cho một đôi giày chân, còn lâu hơn, thê thảm hơn bà bây giờ.

 

Khi , bà những quan tâm mà còn đánh một trận.

 

Đó chẳng là nhân quả tuần ?

 

Đêm ba mươi, một trong căn nhà ấm áp, ăn bánh chẻo và xem chương trình đón Tết tivi.

 

Dù chỉ một , hề cảm thấy cô đơn.

 

thấy hạnh phúc và mãn nguyện.

 

Đây chính là tổ ấm của , là gian nhỏ bé thuộc về , là ý nghĩa của những tháng ngày vất vả việc và tích góp.

 

—-----------

 

Nửa năm .

 

Cuộc sống của vẫn vui vẻ và công việc thì thuận lợi. còn kết với cô Lưu - sống ở căn hộ đối diện.

 

Ban đầu, chúng chỉ chào hỏi xã giao mỗi gặp mặt.

 

Cho đến một hôm, cô Lưu quên mang chìa khóa khi đổ rác, nhà đợi chồng mang chìa khóa về mở cửa.

 

Hôm , phụ nữ lúc nào cũng chỉn chu, đoan trang chỉ mặc một chiếc quần hoa sặc sỡ. Nhìn cô , cố gắng nhịn , nhưng bỗng thấy cô gần gũi hơn hẳn.

 

nhịn , rót cho cô một ly nước và bảo cô cứ tự nhiên.

 

Cô Lưu cảm kích và bắt đầu trò chuyện vu vơ với .

 

Khi sống một ở thành phố, tự phấn đấu mua nhà, cô tỏ ngưỡng mộ.

 

:

"Lúc và chồng cũng tay trắng lập nghiệp. Bây giờ chẳng thứ định ?

"Cô gái nhỏ, cháu thật giỏi!"

 

ngượng ngùng đáp:

"Cô quá khen ạ."

 

 

 

 

 

Loading...