BÁN YÊU - Phần 7 [ Hết ]

Cập nhật lúc: 2025-09-28 16:12:47
Lượt xem: 728

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

7.

 

Ta c.h.é.m g.i.ế.c hung thú suốt dọc đường, pháp y nhuốm thành màu máu. khi sắp đến ranh giới trung tâm, một con Ác Ma Dực Sư chặn đường.

 

Đây là một hung thú phi hành sắp tiến thánh cấp, vô cùng khó đối phó.

 

Nó di chuyển nhanh nhẹn, móng vuốt cứng rắn sắc bén.

 

Ta dây dưa nhiều:

 

"Nhân danh , triệu hồi, Thiên Lôi Thần..."

 

"Grào! Grào!"

 

Hổ con gầm vang núi rừng, trăm thú kinh hoàng.

 

Các hung thú đồng loạt ngừng tấn công, phủ phục sát đất hướng về phía trung tâm.

 

Ngay cả con Ác Ma Dực Sư đang tấn công cũng ngoại lệ.

 

"Grào grào!"

 

Các hung thú lấy lý trí, thú triều dần lui.

 

Ta men theo tiếng hổ gầm mà tới.

 

Một bóng trắng từ trong rừng rậm lao , nhảy bổ .

 

"Mẫu , mẫu ~ Đầu Nhỏ lợi hại ?"

 

Ta dùng thần thức kiểm tra, xác định nó thương mới yên lòng.

 

Ta xoa xoa má nó: "Đầu Nhỏ là lợi hại nhất."

 

rằng một giọng ảnh hưởng, tự chủ mà xông đây, đó một vệt m.á.u thấm trán nó.

 

"Đó là tinh huyết của Thượng Cổ Thần Thú Bạch Hổ."

 

Bạch Mặc hủy bỏ ẩn quyết.

 

"Cũng uổng công mẫu con đưa con bao nhiêu việc thiện, đây là cơ duyên của con."

 

Đầu Nhỏ mở to đôi mắt long lanh :

 

"Mẫu , thật ạ?"

 

Ta xoa đầu nó.

 

Cuối cùng, cơ duyên của Đầu Nhỏ cũng thể như Thanh Lãng và những mang huyết mạch yêu tộc thuần khiết thiên đạo ưu ái.

 

Kẻ thất phu vô tội, mang ngọc trong thành tội.

 

Ta hề báo chuyện cho tông môn, chỉ là do u hồn của ác thú tác quái, Bạch Mặc yên tâm về Đầu Nhỏ nên đến tay diệt trừ.

 

Từ biệt sư phụ và chưởng môn, đưa Đầu Nhỏ trở về Linh Khê Tiên Cốc.

 

Có tinh huyết của Thượng Cổ Thần Thú Bạch Hổ gia trì, những tiếng nghi ngờ về vị trí thiếu chủ Yêu tộc của Đầu Nhỏ gần như còn.

 

Bát đại trưởng lão của Yêu tộc đến mời Đầu Nhỏ trở về Yêu giới, để dạy dỗ nó cách trở thành một vị vua đủ tư cách.

 

"Đi , con là niềm tự hào của mẫu ."

 

Nó quyến luyến rời.

 

Ta bật , định gỡ tay nó .

 

Nếu , với cái tính dính của nó, thể là đến tối cũng chịu .

 

"Được , buông tay ."

 

Ngay khi ngón tay cuối cùng của nó gỡ , thể nó đột nhiên ngã thẳng .

 

Ta nhanh tay lẹ mắt túm lấy cổ áo nó.

 

Khi nó mở mắt nữa, ánh mắt trở nên lạnh lùng tàn nhẫn.

 

"Lễ Ngang?"

 

đáp, chỉ đang túm cổ áo nó.

 

Sắc mặt nó đổi, giơ tay tấn công về phía .

 

Ta đỡ lấy một chiêu, thuận thế trói hai tay nó .

 

há miệng định c.ắ.n cánh tay .

 

Ta bóp chặt cằm nó.

 

Bạch Mặc từ trong bếp nhỏ bưng một đĩa thịt khô, hiểu chuyện gì đang xảy chúng .

 

Ta thản nhiên :

 

"Nó mọc răng , ngài với các trưởng lão một tiếng, nửa năm hãy đến đón nó ."

 

"Được."

 

đây chỉ là một cái cớ bịa , Bạch Mặc vẫn chút do dự mà đồng ý.

 

Ngài còn phối hợp vô cùng, tiến lên lấy một miếng thịt khô nhét cái miệng đang há hờ của nó.

 

"Thịt khô mẫu con mới đó, hợp để con mài răng."

 

Thấy nó cứ chằm chằm bóng lưng Bạch Mặc, khỏi mềm giọng:

 

"Đó là phụ của con, nhận nữa ?"

 

Mặc kệ sự kháng cự của nó, ôm nó lòng. Kiếp , cho đến lúc c.h.ế.t cũng từng gần gũi nó một nào.

 

Ta toạc chuyện nó sống .

 

Vào ban đêm, tìm Bạch Mặc, rằng khi nó kế vị Yêu Vương chắc chắn sẽ thể tùy tiện vui chơi nữa, chi bằng nhân lúc chúng hãy như những bậc phụ mẫu bình thường, đưa nó du ngoạn sơn thủy.

 

Thế là, hai chúng đưa một Lễ Ngang gượng gạo hóa thành những tu sĩ bình thường.

 

Ba tháng , nó cuối cùng cũng chịu chuyện với .

 

Câu đầu tiên thốt là:

 

"Con ."

 

Sống mũi cay cay.

 

: "Hóa cũng thể dịu dàng đến thế."

 

"Lễ Ngang."

 

"Người vẫn luôn con là Bạch Lễ Ngang g.i.ế.c ở kiếp , là Đầu Nhỏ ngoan ngoãn của , đúng ?"

 

"Ừm."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/ban-yeu/phan-7-het.html.]

 

"Xin , kiếp cứ ngỡ Yêu tộc ưa Nhân tộc, càng xa con thì con sẽ càng họ chấp nhận."

 

"Lại quên mất rằng, con cũng cần sự đồng hành của một mẫu ."

 

Khóe miệng nó khẽ cong lên:

 

"Hóa một bán yêu xa đến tận gốc rễ như con, cũng luôn mẫu đặt ở trong lòng."

 

Nó chủ động nép , giọng đầy lưu luyến:

 

"Mẫu , dỗ con ngủ ."

 

"Được."

 

"Mặt trăng cong, lấp lánh, con của ơi, đôi tay mẫu mãi mãi bảo vệ con, thế gian tĩnh lặng, hãy mau yên giấc, ấm áp đều dành cho con..."

 

Sự trở về ngắn ngủi , lẽ là sự huyền diệu của tinh huyết thần thú, cũng lẽ là thiên đạo thương xót cho Lễ Ngang đáng thương của .

 

Khi mở mắt nữa, nó , chấp niệm sâu thẳm nhất trong lòng cũng theo đó mà buông bỏ.

 

Còn Bạch Mặc khi thấy Đầu Nhỏ hoạt bát nhảy nhót, ngài mới dám khẽ khàng hỏi , tại ba tháng Đầu Nhỏ kỳ quái như .

 

thì đứa con trai vốn cực kỳ quấn quýt ngài hề quấn lấy ngài chơi đùa suốt ba tháng trời.

 

Ta : "Nó c.ắ.n , đó tính tình đại biến suốt ba tháng, là vì cho nó uống một viên Quy Nguyên Đan thử nghiệm."

 

Bạch Mặc xong uyển chuyển khuyên đừng nên luyện đan nữa.

 

Ta sảng khoái đồng ý.

 

Chấp niệm buông bỏ, tốc độ tu luyện của ngày càng nhanh.

 

Một trăm năm , Phi Thăng Kiếp Vân ngưng tụ đỉnh Kiếm Âm Phong của Huyền Thiên Tông, những tia sét màu tím xuyên qua những đám mây đen dày đặc.

 

Sấm sét với thế thể cản phá giáng xuống.

 

"Thiên địa càn khôn, đại thiên mượn pháp, thiên lôi thần uy, vì sở dụng."

 

Ta ngưng tụ uy lực của bốn mươi tám đạo thiên lôi bản mệnh kiếm, dùng để đối kháng với đạo lôi kiếp cuối cùng mang theo sức mạnh hủy thiên diệt địa.

 

Ánh sét tan , Tiếp Dẫn Kim Quang hạ xuống.

 

Linh vũ tưới nhuần lục giới.

 

Không lâu khi phi thăng, đầu tiên đặt chân đến Yêu giới là để tham dự hôn lễ của Đông Thương Yêu Vương Thanh Uyên và Yêu hậu Nhan Tô Tô.

 

Bây giờ Tứ phương Yêu Vương giao hảo, Bạch Mặc dĩ nhiên cũng đến.

 

Ngay lúc tân nhân bái đường động phòng, cảm nhận tấm ngọc phù mà tặng cho Nhan Tô Tô đây vỡ nát.

 

Ta lặng lẽ rời khỏi đại sảnh, đến hoa viên, thấy giọng điệu cà chớn của Đầu Nhỏ:

 

"Muội chứ? Đản Bảo ."

 

"Huynh vỡ ngọc phù mà dì Đế Thư tặng cho mẫu , định đền thế nào đây? Đầu Nhỏ ca ca."

 

Đản Bảo, tức Thanh Hy, cất lên giọng lạnh như băng.

 

Ta lý do để nghi ngờ rằng hai đứa đang cố tình chọc tức .

 

Nghĩ đến tình kiếp của Đầu Nhỏ... Thôi , con cháu tự phúc của con cháu.

 

Ta thích náo nhiệt nên đến một đình nghỉ mát khác trong hoa viên.

 

Trăng lên cao.

 

"Có lẽ, nàng thể ngắm trăng ở Tây Kim."

 

Ta xoay , Bạch Mặc đang lưng .

 

"Sao ngài đến đây?"

 

"Thanh Uyên và hai vị Yêu Vương Nam Tước, Bắc Huyền uống rượu với yêu quái nương tử."

 

Ta nhướng mày.

 

Ngài hoảng hốt dời mắt : "Ta ý đó."

 

"Vốn dĩ việc Đầu Nhỏ đời là do lén lở giở trò để nàng phát hiện mang thai."

 

"Có một đứa con với nàng là may mắn lắm , nên tham lam quá nhiều."

 

Ngài im lặng một lát: " nhịn ."

 

"Trước đây nàng một lòng tu luyện, dám rõ, bây giờ nàng thể cho một cơ hội để theo đuổi ?"

 

Ngài nhẹ nhàng kéo tay áo : "Nàng phép trả lời."

 

Ngài hình cao lớn, ngẩng đầu lên mới ngài.

 

Đôi mắt màu vàng sẫm phản chiếu trọn vẹn hình bóng của .

 

"Nếu như thể thì ?"

 

Thân hình ngài cứng :

 

"Chỉ cần nàng gả cho , sẽ từ bỏ."

 

Dưới ánh trăng, đôi mắt màu vàng sẫm long lanh nước, giống hệt như lúc ngài hỏi đau lòng vì ngài .

 

Tâm niệm động, : "Ôm một cái?"

 

Ta dang rộng vòng tay.

 

Ngài thể tin , thấp thỏm từ từ gần, nhẹ nhàng ôm lấy.

 

Ta thầm thở dài, chủ động ôm chặt hơn.

 

"A Thư, nàng đồng ý , đúng ?"

 

"Ừm."

 

Ngài lộ bản tính thật, khẽ cọ :

 

"A Thư, vui lắm."

 

"A Thư, yêu nàng, từ lâu ."

 

"Uống rượu ?"

 

"Ừm, nhấp một ngụm."

 

Động tác của ngài khựng .

 

"Lát nữa với ba con yêu rằng là yêu của nàng ."

 

Ta khẽ nhếch môi: "Được."

 

là rượu yêu nhát gan thêm mạnh bạo.

Loading...