Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Bạo Quân Gặp Gỡ Cố Chấp Cuồng - Chương 31.1: Phó bản hào môn (8)

Cập nhật lúc: 2025-06-07 13:36:27
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hình như y cũng không ý thức được người đàn ông nhà mình có tính cách đáng sợ trời sinh. Nhưng cho dù Mộc Cẩm có nhận ra, thì y cũng hoàn toàn chẳng để tâm.

Bởi vì đối với y mà nói, việc biết người đàn ông đó có dục vọng chiếm hữu mạnh mẽ lại chỉ khiến y càng thêm vui vẻ và hưng phấn hơn mà thôi.

Dù sao thì trong chuyện muốn hoàn toàn chiếm hữu đối phương, tâm tư của Mộc Cẩm tuyệt đối không hề thua kém người kia một chút nào.

Hiểu rất rõ suy nghĩ của Mộc Cẩm, 003 trong thức hải cũng phải thầm cảm thán: Chẳng lẽ đây chính là cái gọi là “nồi nào úp vung nấy” trong truyền thuyết?

Chỉ là nó không biết vào giờ phút này, Mộc Cẩm đang hoàn toàn đắm chìm trong cảm giác được người yêu ôm chặt trong lòng.

Vốn dĩ y đã thích việc được gần gũi với Lãnh Tiêu mọi lúc mọi nơi, hơn nữa y còn cảm nhận được mấy ngày gần đây đối phương dường như càng muốn hoà vào và xâm chiếm đời sống của y hơn.

Chỉ cần hai người ở bên nhau, phần lớn thời gian Lãnh Tiêu đều sẽ ôm y vào lòng. Kiểu hành động ngấm ngầm này, cái tâm muốn y quen thuộc và thích nghi, Mộc Cẩm nhìn thấy rất rõ. Mà bản thân y cũng rất phối hợp, thậm chí còn lấy làm vui thích.

Chẳng bao lâu sau trên chiếc ghế dài trong hoa viên đã có thêm một đôi bóng hình thân mật dựa sát vào nhau. Mộc Cẩm vẫn cầm quyển sách trong tay, trời dần tối mà y lại như chẳng hay biết gì, chỉ yên lặng tận hưởng bầu không khí như thế.

Chỉ là đôi mắt y đột nhiên bị che lại, mất đi thị giác khiến Mộc Cẩm khựng lại một chút. Y dùng tay kéo bàn tay to lớn của đối phương ra, hơi nghi hoặc nhìn sang phía Lãnh Tiêu.

Chỉ nghe Lãnh Tiêu khẽ nói:

“Ánh sáng mờ quá, đọc sách sẽ hại mắt.”

Thấy Mộc Cẩm đưa mắt nhìn về quyển sách, trong mắt thoáng chút tiếc nuối, Lãnh Tiêu nhẹ nhàng vuốt mái tóc ngắn của y. Rồi cầm lấy quyển sách, mỉm cười nói:

“Hay là để tôi đọc cho em nghe nhé?”

Nói xong người đàn ông bắt đầu đọc. Giọng trầm ấm dễ nghe vô cùng, thế nhưng chưa đọc được hai câu, Mộc Cẩm lại vươn tay che mắt Lãnh Tiêu.

Cảm nhận được bàn tay mềm mại áp lên má mình, người đàn ông hơi ngẩn ra. Hắn đặt quyển sách xuống rồi kéo Mộc Cẩm vào lòng.

Hắn kéo cổ tay còn lại của đối phương xuống, nhìn thấy ánh mắt đầy quan tâm của tiểu gia hoả, trong lòng bỗng thấy ấm áp. Ghé sát bên tai Mộc Cẩm thì thầm:

“Không muốn tôi đọc cho em, là vì sợ tôi mỏi mắt à?”

Người đối diện khẽ gật đầu, định rút tay còn lại đang che mắt Lãnh Tiêu về, nào ngờ lại bị đối phương nhanh chóng bắt lấy.

Lãnh Tiêu nắm lấy tay Mộc Cẩm, để bàn tay đó lướt khắp khuôn mặt mình — từ trán cao đầy đặn, đến đôi mày sắc nét, rồi đến đôi mắt màu hổ phách, sống mũi cao thẳng.

Đầu ngón tay bị hôn nhẹ, kết hợp với từng hành động ấy khiến mặt Mộc Cẩm đỏ bừng, tim cũng đập rộn ràng. Y muốn rút tay lại, nhưng người đàn ông trước mặt lại không cho phép làm vậy.

Mãi cho đến khi gương mặt Mộc Cẩm nóng bừng mới ngẩng đầu lên, không dám nhìn vào đôi mắt người đàn ông kia nữa. Đối phương lại vẫn không chịu buông tha cho y, dù không còn nắm giữ c.h.ặ.t t.a.y y, nhưng cái ôm lại càng thêm siết chặt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/bao-quan-gap-go-co-chap-cuong/chuong-31-1-pho-ban-hao-mon-8.html.]

“Tiểu Cẩm.” Lãnh Tiêu dịu dàng gọi tên người trong lòng, rồi khẽ hôn lên mu bàn tay.

Nhìn đôi má ửng đỏ của tiểu gia hoả trước mặt, đẹp đến mức khiến người ta c.h.ế.t mê, Lãnh Tiêu thật sự suýt không kìm được con dã thú đang gào thét trong lòng, niềm vui sướng cũng không thể giấu nổi.

Tiểu Cẩm đỏ mặt vì mình, chẳng lẽ điều đó chứng tỏ em ấy cũng thích mình? Có phải thật ra trong lòng tiểu gia hoả này cũng có mình không?

Hắn thử thăm dò, hôn nhẹ lên trán Mộc Cẩm, rồi đến sống mũi cao thon, làn da mịn màng trên gương mặt, cuối cùng giả vờ vô tình hôn lên khoé môi đối phương.

Cánh mi dài khẽ run rẩy như cánh bướm, dáng vẻ xinh đẹp mê người ấy suýt chút nữa đã khiến người đàn ông kia hoá thân thành sói.

Sợ dọa đến người đang nằm trong lòng, Lãnh Tiêu chỉ có thể dốc hết toàn bộ ý chí để đè nén khát vọng đang sục sôi trong tim. Hắn nhẹ nhàng hỏi Mộc Cẩm với giọng nói dịu dàng nhất có thể:

“Tiểu Cẩm, em thích tôi không?”

Người đàn ông cảm thấy như mình đang dùng hết cả đời này để chờ đợi một câu trả lời. Hắn gắt gao nhìn vào mắt Mộc Cẩm, lặng lẽ chờ đợi.

Nghe được câu hỏi ấy, Mộc Cẩm ngẩng đầu lên, nhìn thấy trong mắt người yêu là sự thấp thỏm cùng một nụ cười ấm áp dành riêng cho y. Y khẽ gật đầu.

“Gật đầu rồi… Tiểu Cẩm thật sự gật đầu rồi! Tiểu Cẩm thích mình!” Trong đầu Lãnh Tiêu không ngừng lặp lại những lời này.

Hắn cảm thấy bản thân không thể kiềm chế nổi nữa, lập tức cúi đầu hôn lên đôi môi mềm mại của đối phương.

Không dám hôn sâu, sợ dọa đến người trong lòng, chỉ là chạm môi như vậy thôi cũng đã khiến tim người ta rung động không thôi.

Thật ra khi Lãnh Tiêu nhìn vào đôi mắt trong trẻo và ấm áp của Mộc Cẩm lúc nãy, hắn còn thấy được cả sự ỷ lại. Nhưng hắn vẫn không thể chắc chắn, liệu trong đó có phải là thứ tình cảm mà hắn chờ đợi hay không.

Có lẽ tiểu gia hoả hiện tại vẫn chưa thật sự hiểu rõ tình yêu là gì, thậm chí cũng không ý thức được, câu hỏi vừa rồi của hắn còn mang một hàm ý sâu xa hơn.

Nhưng người đàn ông ấy vẫn cố tình tự lừa dối bản thân, tin rằng cái gật đầu ấy chính là câu trả lời mà hắn mong đợi, cho dù có đang tự huyễn hoặc thì cũng chẳng sao cả.

Dù sao thì từ khoảnh khắc Mộc Cẩm gật đầu, Lãnh Tiêu đã nhận định: người này chính là của mình.

Kìm nén quá lâu, người đàn ông cần một cách để giải toả. Hắn cảm thấy nếu còn không làm gì, e rằng bản thân sẽ phát điên vì người trong lòng mất thôi. Thế nên hắn dứt khoát buông thả bản thân, hôn lên đôi môi mơ ước đã lâu kia.

Mùi hương ngọt ngào khiến người ta luyến tiếc chẳng muốn rời, nhất là khi hắn nghĩ rằng đây là nụ hôn đầu tiên của tiểu gia hoả,  tim hắn như có một luồng nhiệt khí tích tụ, thiêu đốt khắp toàn thân.

Mà Mộc Cẩm cũng thật sự bị hành động bất ngờ của người yêu dọa cho sững người. Dù gì thì đối phương cũng đã từ tốn tiến từng bước suốt gần một tháng, không ngờ nụ hôn đầu tiên lại đến bất thình lình như thế.

Nhưng Mộc Cẩm cũng đón nhận rất tự nhiên. Y có thể cảm nhận được sự trân trọng mà Lãnh Tiêu dành cho mình. Bị hơi thở của người yêu bao phủ, Mộc Cẩm chỉ cảm thấy bản thân như đang được ngâm mình trong một vại mật ngọt.

 

Loading...