BẢY NGÀY TUYẾT HẠ - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-09-17 15:06:22
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

2.

Ngày thứ nhất, Thanh mang đến một chậu cây tuyết mai, đặt ngay cửa nhà Quân. Cô nhớ những kỷ niệm cũ, nhớ loài hoa yêu thích. Quân chỉ liếc , đóng cửa .

Ngày thứ hai, Thanh nấu món canh rong biển mà thích nhất. Mùi hương quen thuộc bay khắp căn nhà, nhưng Quân vẫn hề khỏi phòng.

Ngày thứ ba, khi Thanh đang định đặt một hộp nhạc cửa nhà , một cô gái lạ mặt xuất hiện. Cô mặc chiếc váy hàng hiệu, khoác tay Quân, và mỉm đắc ý.

"Đây là Lâm, vị hôn thê của ," Quân , giọng đều đều.

Tim Thanh như bóp nghẹt. Cô lùi , đôi mắt thẳng Quân, tìm kiếm một lời giải thích. chỉ cô bằng ánh mắt vô hồn.

"Quân, hứa..." Thanh , giọng run run.

"Lời hứa của trẻ con thì nên tin," Quân , lưng bước , để một trống lạnh lẽo trong lòng Thanh.

Buổi tối, Thanh co ro trong phòng. Nước mắt ngừng rơi. Hóa , lời hứa của chỉ là một trò đùa. Hóa , quên cô.

Ngày thứ tư, trời mưa tầm tã. Thanh trong tiệm hoa, lòng rối bời. Một bà lão hàng xóm bước , khuôn mặt bà đầy vẻ lo lắng.

"Con , Quân mất thị lực . Con bé là con gái của bác sĩ chữa trị cho Quân. Gia đình họ Quân kết hôn với cô , để cô thể chăm sóc ," bà lão , giọng trầm buồn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/bay-ngay-tuyet-ha/chuong-2.html.]

Thanh c.h.ế.t lặng. Cô . Cô hề . Quân rời , mà là buộc rời .

" Quân đồng ý. Anh vẫn luôn nhớ về con. Anh trở về, với bảy ngày tuyết hạ, chỉ để cho con một cơ hội để quên ," bà lão , thở dài. "Anh trở thành gánh nặng của con."

Thanh hiểu tất cả. Bảy ngày tuyết hạ là lời từ biệt, mà là lời bảo vệ. Quân đang dùng sự tàn nhẫn để che giấu tình yêu sâu sắc của dành cho cô.

3.

Ngày thứ sáu, Thanh đến gặp Quân. Cô mang theo hoa, cũng mang theo thức ăn. Cô chỉ mang theo một thứ: một cuốn album ảnh cũ. Cô đặt nó lên bàn, mở .

"Anh còn nhớ , Quân? Đây là bức ảnh chúng chụp khi leo núi. Anh , thế giới qua đôi mắt của em." Thanh , giọng run run. "Anh thể thấy, em sẽ là đôi mắt của . Em sẽ kể cho về màu xanh của bầu trời, màu đỏ của hoàng hôn. Em sẽ kể cho , về thế giới mà thể thấy."

Quân im lặng, đôi mắt vô hồn . Thanh tiến gần, cầm lấy bàn tay .

"Anh xứng đáng," Quân , giọng khàn đặc.

"Ai xứng đáng?" Thanh ôm chặt lấy từ phía . "Anh cần thấy gì cả. Chỉ cần thấy em trong tim, là đủ ."

lúc đó, Lâm bước , khuôn mặt cô đầy vẻ đắc ý. "Quân, chúng thôi. Hôm nay, bố em gặp ."

Quân buông Thanh , dậy. Anh một lời, chỉ theo Lâm.

Thanh hiểu. Quân đang giằng xé. Cô bóng lưng , đau khổ tột cùng. Liệu còn cơ hội nào cho họ?

Loading...