BÌNH YÊN ĐẾN MUỘN - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-10-14 06:37:14
Lượt xem: 334

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chương 2

 

Đến lúc rửa bát, ba gom hết bát đũa, đĩa chén một cái chậu to, động tác hiệu bảo giếng rửa.

 

sững , sang Âu Dương Cẩn Ngôn.

 

Anh lời nào, liền bước tới bưng lấy chậu, đổ nước xắn tay áo bắt đầu rửa.

 

Mẹ hét lên một tiếng:

 

“Cẩn Ngôn! Con gì thế! Để đó, để đó, việc đó để vợ con !”

 

Anh bất lực đáp:

 

“Mẹ, cô vẫn là vợ con , đừng dọa chạy mất.”

 

Bà lập tức phản bác:

 

“Ngủ với chẳng vợ thì là gì? Đã là vợ thì chiều quá!”

 

Anh định gì đó, nhưng bắt đầu gào lên, nước mắt lưng tròng như thể chuyện tày đình.

 

lúc , thằng cháu nhỏ tên Tiểu Lộ chịu nổi cảnh đó nữa, bèn :

 

“Bà ơi, bà đừng như nữa, để chú rửa .”

 

Lúc đó, bà mới thôi .

 

Tối , trằn trọc ngủ nổi.

 

 

 

Âu Dương Cẩn Ngôn cạnh, cứ thở dài từng tiếng.

 

Sáng hôm , chúng về thành phố.

 

Suốt quãng đường, ai với ai một lời.

 

ngoài cửa sổ, lòng rối bời như tơ vò.

 

Anh nhiều định mở miệng, thôi.

 

Đến khi về tới căn hộ thuê, mới khẽ hỏi:

 

“Tiểu Gia, em… đang nghĩ đến chuyện chia tay ?”

 

, trả lời.

 

đúng là ý nghĩ đó, nhưng vẫn đủ can đảm để quyết định.

 

Rời khỏi nhà , chúng sống những ngày yên bình, hòa hợp.

 

Âu Dương Cẩn Ngôn thật sự là một đàn ông . Nếu chỉ hai đứa, tin sẽ hạnh phúc suốt đời.

 

nếu sống cùng cả gia đình đó, chút tự tin nào.

 

, nếu bước cuộc hôn nhân , chịu khổ sẽ là khổ hơn chính là .

 

Anh sẽ kẹt giữa một bên là mái ấm nhỏ, và một bên là đại gia đình, suốt đời bao giờ yên .

 

Thu dọn xong xuôi, tắm pha một tách , chậm rãi nhấp từng ngụm.

 

Cái ấm nóng lan khắp , khi ngũ tạng đến tứ chi đều thấy thư giãn, tâm trạng mới dần .

 

Âu Dương Cẩn Ngôn suốt buổi cứ cẩn thận, dè dặt quan sát .

 

Thấy biểu hiện gì lạ, mới thở phào nhẹ nhõm.

 

Anh vốn cái tật, hễ thấy dịu là lập tức lấn tới, thấy mỉm , vội vàng đến nắm tay, định gần gũi.

 

từ chối.

 

Trong chuyện , chúng vẫn luôn hòa hợp.

 

Âu Dương Cẩn Ngôn là đàn ông .

 

Chỉ là… tại một gia đình như thế?

 

Đó là ý nghĩ cuối cùng lướt qua đầu khi chìm giấc ngủ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/binh-yen-den-muon/chuong-2.html.]

 

Sáng sớm hôm khi còn đang ngủ say, thì điện thoại của Âu Dương Cẩn Ngôn vang ầm lên.

 

Nếu việc gấp, đơn vị của sẽ chẳng bao giờ gọi sớm đến thế.

 

đá một cái, giục .

 

Anh mơ màng nhấn nút nhận, giọng the thé của oang oang vọng từ loa.

 

, tranh thủ kết hôn kỳ nghỉ hè, kết xong thì đưa cháu trai và cháu ngoại lên chỗ chúng ở chơi suốt mùa hè.

 

Âu Dương Cẩn Ngôn là giáo viên, kỳ nghỉ dài nên bà coi như là thuận tiện.

 

Vừa đến đó, lập tức tỉnh hẳn.

 

bật dậy, ôm chăn, chăm chú .

 

Bên điện thoại, vẫn đang thao thao bất tuyệt lệnh:

 

nhanh chóng tổng hợp trong đầu “mệnh lệnh năm điều”:

 

Phải chăm sóc hai đứa nhỏ, tuyệt đối để xảy chuyện.

 

Phải dẫn chúng chơi khắp nơi từ Cố Cung, Vạn Lý Trường Thành… cho mở mang tầm mắt.

 

Phải kèm chúng học, giúp cải thiện thành tích.

 

Phải dẫn chúng sang gặp ba , quen để chuyện dễ nhờ cậy”.

 

Phải cho tiền tiêu vặt túi chúng, vì là đầu tới nhà dì, thể để khác chê “dì keo kiệt”.

 

Và cuối cùng, bà nhấn mạnh:

 

“Phải nhanh chóng cưới, sinh con . Mẹ với ba con sẽ lên sống cùng, sẽ giúp nuôi cháu đến tận mười tám tuổi. Đến lúc đó, hai đứa con sẽ lo dưỡng già cho ba , còn chăm lo cho cả chị con nữa.”

 

Sắc mặt Âu Dương Cẩn Ngôn tái nhợt như tờ giấy.

 

Tay chân lạnh toát.

 

buông chăn, lặng lẽ xuống giường, nhà vệ sinh rửa mặt, đ.á.n.h răng, đồ .

 

Lúc khỏi cửa, với câu nào.

 

Anh cũng im lặng gì.

 

Giữa chúng , chỉ còn sự im lặng nặng nề, và bóng lưng của mỗi đang dần xa .

 

Tối tan , về căn hộ của và Âu Dương Cẩn Ngôn, mà về nhà ba đẻ.

 

Thấy sắc mặt ủ rũ, ba liền lo lắng mặt.

 

Không thấy Âu Dương Cẩn Ngôn cùng, ba kìm mà hỏi:

 

“Hai đứa cãi ? Chẳng mới về gặp ba ? Thế nào ?”

 

kiểu giấu.

 

Nên đem hết chuyện kể tường tận.

 

Ba thở dài.

 

Mẹ cũng buông tiếng than.

 

:

 

“Bắt lợn xem chuồng, con ạ. Con heo thì đấy, chỉ cái chuồng tệ.”

 

Rồi bà chậm rãi thêm:

 

“Con gái , suy nghĩ cho kỹ. Không ba giúp chê bai gì họ . Con với Cẩn Ngôn việc định, nhưng thu nhập cao. Hai đứa tự lo còn tạm , chứ gánh cả đại gia đình như thế, khác nào con ngựa nhỏ kéo cỗ xe lớn, kéo nổi.”

 

Ba gật gù:

 

. cưới thì vẫn là do con quyết định.”

 

“Thằng Cẩn Ngôn thì ba vẫn quý, nhưng nó... thôi thấy rợn . Đằng còn là một đám cả nhà đông như tổ kiến.”

 

Ông dừng một lát, ánh mắt trĩu nặng:

 

 

Loading...