BÌNH YÊN ĐẾN MUỘN - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-10-14 06:37:15
Lượt xem: 254

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chương 3

 

“Con gái ba mà dính , e là gặm đến trơ xương.”

 

Mẹ cũng khẽ:

 

“May mà Cẩn Ngôn điều, kiểu đàn ông ép vợ, nhưng ba chỉ sợ… chống đỡ bao lâu thôi. Những nhà như , sức chiến đấu mạnh lắm.”

 

hết, sót một chữ.

 

Những lời đó, đều hiểu cả.

 

Ngày hôm đó, lòng như kéo về hai hướng.

 

Một hướng kéo sang trái dừng kịp thời, dứt khoát chia tay, rời khỏi Âu Dương Cẩn Ngôn thì cũng coi như rời khỏi một mớ phiền toái hữu hình.

 

hướng còn vẫn nỡ.

 

Anh là tỉnh táo, hiểu chuyện, nhưng sợ một ngày nào đó, khi dẫn cả “đại quân” kéo đến, sẽ còn đủ sức chống chọi, cuối cùng giằng xé giữa và vợ, dần dần, con tim nghiêng hẳn về phía .

 

Đến lúc đó, sẽ trách bất hiếu, trách ác miệng, còn lúc đó bế theo đứa con nhỏ, hối hận cũng chẳng kịp.

 

Nặng hơn, khi còn kéo cả ba vũng bùn đó.

 

Những chuyện như thế, ngoài đời thiếu gì.

 

thở dài.

 

Sau đó nhắn tin cho Âu Dương Cẩn Ngôn, bảo rằng với vài hôm để suy nghĩ.

 

Anh trả lời gần như ngay lập tức:

 

“Anh đợi em. Anh sẽ luôn đợi em. Dù em quyết định thế nào, cũng tôn trọng. Chỉ là… mong trong tương lai của em, vẫn .”

 

Tin nhắn ngắn ngủi, mà nước mắt rơi lã chã.

 

Anh lúc nào cũng đúng điều khiến lòng mềm .

 

Nếu , thì khổ tâm đến mức .

 

suy nghĩ suốt mấy ngày liền.

 

Trong đầu dựng đủ kịch bản bi kịch thể xảy nếu và Âu Dương Cẩn Ngôn tiếp tục bên .

 

cho dù tưởng tượng đến viễn cảnh tệ đến , trong lòng vẫn một giọng ngừng vang lên:

 

“Không … Âu Dương Cẩn Ngôn sẽ bao giờ khiến khổ như .”

 

Thế là, cứ sống trong trạng thái hồn vía để .

 

Một đồng nghiệp khá nhanh chóng nhận sự khác thường .

 

Cô hỏi :

 

“Cậu thế? Mấy hôm nay cứ như mất hồn .”

 

Nhà cô kinh doanh, tính cách linh hoạt, giỏi .

 

Người thường ngoài luôn tỉnh táo hơn trong cuộc, nên đem hết nỗi do dự của kể cho cô , mong cô góp ý.

 

thẳng thắn.

 

:

 

“Tớ đang xem mắt khắp nơi đây. Nếu ai đó giới thiệu cho tớ một như Âu Dương Cẩn Ngôn, dù trai đến mấy, tớ cũng gặp, vì loại đó... tớ dám dây .”

 

Thấy mặt trầm xuống, cô vội vàng bù:

 

khác mà. Hai là tình yêu thời sinh viên, tình cảm thật. Còn bọn tớ thì là tính toán. Hơn nữa, mới hai mươi ba tuổi thôi, gấp gì mà cưới? Tớ hai mươi bảy còn bạn trai đây, thấy lo . Cứ yêu , đừng nghĩ nhiều quá.”

 

Những lời khiến trong đầu lóe lên một ý nghĩ…

 

Phải , yêu thôi là , ai bắt buộc kết hôn ?

 

Mẹ thì cứ lặp lặp câu “mau cưới ”, nhưng cưới xong thì ?

 

rõ, khi cưới, họ sẽ bắt đầu từng bước xâm lấn, từng việc, từng , từng ngày...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/binh-yen-den-muon/chuong-3.html.]

 

Nói cách khác, cuộc tấn công tổ chức của họ điều kiện tiên quyết, chính là: chúng kết hôn.

 

Ý nghĩ như tia sáng lóe lên, soi rõ con đường mắt .

 

Cưới gì chứ?

 

Chỉ cần yêu thôi chẳng hơn ?

 

Hôm đó, hẹn Âu Dương Cẩn Ngôn ngoài.

 

dám về “nhà” của chúng , sợ bản mềm lòng mà đổi quyết định.

 

chọn một nhà hàng mà hai đứa thường đến, ăn chuyện.

 

gọi vài món thích, cũng chọn thêm vài món thích.

 

Dù mấy hôm gặp, ánh mắt rực sáng, vẫn luôn , dõi theo từng biểu cảm nhỏ nhất.

 

Thấy căng thẳng đến , nỡ.

 

mỉm trấn an:

 

“Anh yên tâm ăn , hôm nay cơm chia tay .”

 

Anh thở phào rõ rệt:

 

“Làm sợ c.h.ế.t. Tiểu Gia, chia tay . Cả đời , cũng rời xa em.”

 

bật , trêu :

 

“Anh chắc chứ? Cả đời luôn ?”

 

Anh lập tức gật đầu:

 

“Chắc chắn, chắc chắn và còn hơn cả chắc chắn. Đây là điều duy nhất dám chắc chắn.”

 

thuận theo mạch đó, khẽ:

 

“Vậy thì đừng chia tay nữa. Chúng cứ tiếp tục yêu .”

 

Nói xong, quan sát phản ứng của .

 

Thật lòng mà , run.

 

Không hiểu hàm ý của , và nếu hiểu, liệu thất vọng .

 

để chờ lâu.

 

Đôi mắt sáng lên, như ánh lửa:

 

“Được. Chúng yêu tiếp. Yêu cả đời cũng .”

 

Trong nụ rạng rỡ của , nâng ly , uống một thật dài.

 

Cảm giác dễ chịu đến mức như giải thoát.

 

Mọi xem , khi gặp đúng , họ sẽ bắt bạn gồng , khiến bạn chịu đựng, càng ép bạn hiểu hy sinh.

 

Họ sẽ biến bạn thành công cụ, ép bạn gánh vác cả gia tộc, hút cạn bạn để thỏa mãn tham vọng của họ.

 

Người thật lòng yêu bạn, chỉ ở bên bạn, một cách yên bình mà thôi.

 

Bữa ăn hôm , chúng ăn vô cùng vui vẻ.

 

Năm năm yêu , hóa hề uổng phí.

 

Có thể… tiếp tục yêu như cũng .

 

trở về “ngôi nhà nhỏ” của chúng .

 

Mẹ của Âu Dương Cẩn Ngôn vẫn ngừng gọi điện thúc giục chúng cưới.

 

:

 

“Không cần đám cưới linh đình , chỉ cần đăng ký cũng . Có giấy kết hôn thì coi như cưới xong.”

 

 

Loading...