BÌNH YÊN ĐẾN MUỘN - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-10-14 06:37:16
Lượt xem: 324

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chương 4

 

Âu Dương Cẩn Ngôn đáp điềm đạm:

 

“Phải đợi thêm vài năm nữa, đợi tụi con tiết kiệm đủ tiền đặt cọc mua nhà tính. Giờ vẫn thuê nhà, định. Chủ nhà chỉ cần đổi ý là đuổi ngay.”

 

Mẹ liền :

 

“Thế thì để ba vợ con bỏ tiền mua. Nhà họ điều kiện mà.”

 

Anh lập tức phản bác:

 

“Người bỏ tiền thì căn nhà là của . Lúc ai ở, ai chẳng họ một tiếng là xong ?”

 

cãi:

 

“Mua thì là của con chứ, cứ mua con đó là nhà của . Họ dám công nhận chắc?”

 

Âu Dương Cẩn Ngôn vẫn bình tĩnh:

 

“Mẹ ơi, chuyện tiền nong đều chứng từ cả. Lỡ tòa, họ chỉ cần trình giấy tờ là con đuổi ngay thôi.”

 

, đành im lặng.

 

ở bên cạnh, lặng lẽ hết từ đầu đến cuối.

 

Khi cúp máy, vòng tay ôm , giọng nhẹ nhưng chắc nịch:

 

“Tiểu Gia, sẽ bao giờ để em sống ấm ức.”

 

“Anh thế nào. Dù tiền mua nhà riêng, cũng sẽ để bà đến ở. Tính cách của thích hợp để giữ gìn yên trong gia đình.”

 

ngạc nhiên:

 

“Anh … chẳng đứa con bất hiếu ?”

 

Anh khẽ xoa tóc , :

 

“Em gì thế. Nếu là kiểu như , em dám lấy ?”

 

“Hiếu nhiều cách để hiếu. Anh sẽ chọn cách khiến hạnh phúc của gia đình phá nát .”

 

“Anh em vì uất ức mà mọc đầy u bướu nào là u tuyến vú, nhân giáp u xơ tử cung gì đó.”

 

bật , vung tay đ.ấ.m n.g.ự.c :

 

“Anh mới là u, mới là nhân giáp, mới là u xơ !”

 

Anh ôm chặt hơn, giọng mềm như cát trôi:

 

“Được , tất cả đều mọc , ?”

 

giả vờ nghiêm mặt:

 

“Không , cả hai chúng đều khỏe mạnh, hiểu ?”

 

Anh gật đầu, cằm khẽ cọ lên tóc , động tác dịu dàng đến lạ.

 

Một luồng ngọt ngào dâng lên trong tim , lan đến tận từng thớ thịt.

 

chỉ nghĩ thầm:

 

phúc đến mức nào mà đàn ông nhất đời , là của .”

 

và Âu Dương Cẩn Ngôn trải qua vài năm sống yên , thật sự dễ chịu.

 

Trong thời gian đó, đứa cháu trai của thi đại học.

 

Trước kỳ thi, trai của Cẩn Ngôn vẫn luôn với rằng:

 

“Con thi đậu ở Bắc Kinh, để nương nhờ chú con.”

 

Thế nhưng, thằng bé thi suốt hai năm liền, mà ngay cả những trường đại học dân lập hạng hai học phí cao ngất cũng đủ điểm.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/binh-yen-den-muon/chuong-4.html.]

Thậm chí mức điểm thấp nhất trong các trường ở Bắc Kinh, nó cũng chạm nổi.

 

Âu Dương Cẩn Ngôn cẩn thận tra hết các thông tin tuyển sinh, đối chiếu điểm, gửi cho trai xem.

 

trai vẫn chịu buông bỏ mà :

 

“Không tìm quan hệ ? Mày trong trường đại học, thì cho nó học ở trường mày !”

 

Âu Dương Cẩn Ngôn chỉ nhẹ nhàng đáp:

 

“Tuyển sinh công khai, công bằng lắm. Không thể gian lận .”

 

mà chỉ thầm nghĩ:

 

Trường của là trường 211, còn cháu thì điểm đến trường dân lập cũng khó… Rốt cuộc họ nghĩ cái gì ?

 

Anh trai bắt đầu chỉ trích:

 

“Mày ở Bắc Kinh mấy năm trời mà chẳng nên trò trống gì, đến chuyện nhỏ cũng lo nổi ?”

 

Âu Dương Cẩn Ngôn vẫn bình tĩnh:

 

, . Em chỉ là một giáo viên bình thường thôi. Dù là con ruột của em, cũng tự thi lấy, em thể trái quy định .”

 

Anh trai gằn giọng:

 

“Chính vì con ruột của mày nên mày mới chịu bỏ tiền đúng ! Coi như tao từng đứa em như mày!”

 

Rồi dập máy cái rụp.

 

cứ tưởng Âu Dương Cẩn Ngôn sẽ giận dữ hoặc buồn bã, nhưng chẳng tỏ vẻ gì cả.

 

Anh chỉ khẽ với :

 

“Anh học, bao giờ ngoài nên hiểu về thế giới đều do tưởng tượng. Em đừng để tâm tới những lời đó.”

 

Có lẽ sợ mất lòng “ông chú điều kiện nhất trong nhà”, nên tối hôm đó chị dâu gọi điện cho .

 

Chị giọng dịu hẳn :

 

“Anh cả nóng tính, cũng chỉ vì thương con. Nếu để thằng bé Bắc Kinh ở gần chú nó, cũng trông chừng. Em xem, thể nhờ bên nhà giúp đỡ chút ?”

 

thật lòng:

 

“Em sinh ở Bắc Kinh, mà để thi đỗ trường cấp ba, đại học thôi học đến kiệt sức, thức đêm triền miên. Ba em ngoài chuyện lo cho em đủ ăn đủ học, thì chẳng giúp gì cả.”

 

“À mà giúp đấy, em khắp nơi khấn Phật cầu may: Ngũ Đài Sơn, Hồng La Tự, Ung Hòa Cung, Bát Đại Xứ… đổi vòng vòng. Còn ba em thì thức đêm học cùng em đến mức cao huyết áp.”

 

“Nếu nhà em thực sự điều kiện, thì chắc họ cho em du học từ lâu .”

 

Đầu dây bên im lặng.

 

Trước khi cúp máy, chị chỉ thở dài:

 

“Thôi , coi như chị .”

 

vẫn chị lẩm bẩm một câu:

 

“Biết là Bắc Kinh , mà chịu giúp gì , chỉ kiêu căng là giỏi.”

 

rõ mồn một, nên vội vàng thêm:

 

“Chị , em xin . Em đúng là vô dụng thật.”

 

Chị khựng vài giây, tắt máy.

 

tưởng chuyện đến đó là hết.

 

Ai ngờ, mấy hôm , chị gái của đổi hướng.

 

Chị đề nghị Âu Dương Cẩn Ngôn tìm cách chuyển hộ khẩu của con trai bà lên Bắc Kinh, để thằng bé thi đại học tại đây cho dễ đậu hơn.

 

Âu Dương Cẩn Ngôn vẫn kiên nhẫn tra hết chính sách, từng điều một, giải thích rõ ràng cho chị gái.

 

 

Loading...