Bồ Công Anh Bất Tử - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-09-28 12:50:32
Lượt xem: 96

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mùa hè nóng như thiêu, các bác gốc phong lớn phe phẩy quạt nan, với : “Hạ Hạ thể kiếm tiền cho Thu Thu đóng học phí , hai vợ chồng chị sẽ nhẹ nhõm hơn nhiều.”

 

Mẹ nở nụ : “ , bây giờ chỉ còn trông Thu Thu thôi.”

 

cứ lữa mãi, cuối cùng cũng đến ngày nhận kết quả.

 

Giữa trưa hè rát bỏng, tay chân lạnh như băng.

 

dốc hết sức, vẫn kém chín điểm so với điểm chuẩn trường Một.

 

Chỉ thiếu chín điểm thôi…

 

Nếu cố gắng thêm một chút, nếu thêm vài bộ đề, nếu mỗi kiểm tra chịu khó soát … Cuộc đời , lẽ khác.

 

Rồi giấy báo trúng tuyển trường Hai gửi về.

 

Đêm hôm , ánh đèn vàng vọt, tờ giấy, thở dài: “Hạ Hạ, trường Hai hầu như chẳng mấy ai thi đỗ đại học .”

 

“Thu Thu năm nay lên lớp năm , năm với bố tính gửi nó lên huyện học cấp hai nhưng đấy là một khoản lớn…”

 

“Nếu cả hai cùng học, thì với bố… haizz…”

 

Bóng đèn sợi đốt chập chờn, phát tiếng “xè xè”, cứa tim như lưỡi cưa.

 

Bố im lặng , chờ tự mở miệng câu: “Thôi, con học nữa.”

 

5

 

Em gái ngây thơ : “Chị học cấp ba thì cứ học , em học cấp hai ở quê cũng mà.”

 

Bố quát em: “Con cái gì, học ở quê so với học ở thành phố?”

 

Sau một lặng dài, siết chặt nắm tay, mở miệng: “Vậy thì con học cấp ba nữa.”

 

“Cô chủ nhiệm bảo, với điểm nếu con học trung cấp nghề thì thể miễn học phí.”

 

gần như cầu xin: “Bố, , chờ con nghiệp trung cấp, con nhất định sẽ kiếm tiền cho bố .”

 

Bây giờ nhớ , thể hiểu lựa chọn của bố .

 

Trong nhà, tài nguyên chỉ bấy nhiêu, tất nhiên dành cho đứa khả năng vươn lên hơn.

 

Còn , một đứa con gái bình thường, phận vốn định sẵn là bỏ .

 

nếu cơ hội ngược thời gian, nhất định sẽ lóc, van xin, quỳ xuống cầu khẩn… bằng giá cũng học cấp ba.

 

Bà nội và các bác trong họ đều mắng : “Sao mày chịu nghĩ cho bố , con gái trong làng thuê cả . Mày học hành chẳng gì mà còn đòi tiếp tục học, ích gì chứ!”

 

Đám phụ nữ trong làng cũng khuyên bố

 

“Bây giờ trung cấp cũng phân công việc nữa, học xong thì gì. Nếu là con trai thì còn đỡ, chứ con gái, tốn bao nhiêu tiền như gì!”

 

“Bảo nó sớm , dành tiền xây cái nhà mới, căn nhà đất chẳng sập lúc nào .”

 

Trước ngày nhập học, đưa tiền sinh hoạt cho , dặn dặn : “Nuôi con học dễ dàng, con tiết kiệm đấy.”

 

Trường trung cấp thành phố, chi tiêu khác ở quê.

 

Một tháng 200 tệ chỉ đủ ăn cơm.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/bo-cong-anh-bat-tu-sazh/chuong-3.html.]

Thời đó Internet bắt đầu phổ biến, cũng đăng ký QQ.

 

Trò chuyện với Tiểu Hương QQ, cô than thở:

 

“Làm công việc dây chuyền cho con , một ngày 12 tiếng, một tháng chỉ nghỉ bốn ngày. Mà nếu đủ sản lượng, còn trừ lương.”

 

“Ngày nào cũng đối mặt với đống linh kiện, tớ sắp điên mất.”

 

“Hạ Hạ, vẫn học là nhất. Bên xưởng tớ một công ty nước ngoài, mấy chị nhân viên văn phòng mặc váy cao gót, tô son máy lạnh, nhẹ nhàng lắm.”

 

Hồi đó phim Hàn thịnh hành, chọn ngành tiếng Hàn thương mại.

 

đặt cho một mục tiêu: nhất định công ty nước ngoài, việc trong văn phòng.

 

còn học điên cuồng như cấp hai nhưng vẫn nỗ lực.

 

Bạn cùng phòng net chơi game, xem phim, còn thường tra cứu tài liệu, hoặc luyện theo phim Hàn.

 

Mỗi ngày đều dậy đúng sáu giờ sáng, chạy bộ, ăn sáng, tự học mới lên lớp.

 

Lúc tiết, ngoài thêm, gần như bộ thời gian đều ở thư viện.

 

nhiều sách.

 

Khi còn nhỏ, chẳng cách chọn lọc, nên cứ bừa, thấy gì cũng nuốt hết.

 

Trường kỷ luật kém, chẳng mấy ai chịu học.

 

Con trai con gái đều nhuộm tóc kiểu rực rỡ.

 

Con gái thì kẻ mắt khói đậm đến che mất cả đồng tử, con trai đeo khuyên tai, hút t.h.u.ố.c phì phèo.

 

Có đứa liều lĩnh còn ôm hôn, sờ soạng ngay trong căng tin.

 

Chỉ cần xảy chuyện lớn, thầy cô chẳng thèm quan tâm.

 

Để tiết kiệm tiền , ít khi về nhà.

 

Mỗi gọi điện cho , bà đều dặn dặn : “Ở trường nhất định đừng gây chuyện, tiền tiêu dè sẻn, bố vất vả lắm mới kiếm .”

 

hiếm khi mua quần áo mới, chỉ hai cái áo lót mặc, mỹ phẩm thì từng dám nghĩ đến.

 

Đi chơi với bạn cùng phòng, gọi cốc nước chanh rẻ nhất hai tệ thôi, cũng thấy áy náy.

 

.

 

Lời dặn khiến tiêu đồng nào cũng cảm thấy .

 

Nhiều năm , khi tự kiếm tiền, mỗi mua sắm việc đầu tiên vẫn là xem giá.

 

Cho dù thể mua nhưng trong lòng vẫn đủ tự tin.

 

Cái nghèo in hằn tận xương tủy .

 

mất nhiều, nhiều năm để dần xóa dấu ấn .

 

lẽ, cả đời cũng khó thoát khỏi ảnh hưởng của nó.

 

Lên lớp , một nam sinh trai tên là Triệu Lượng thích .

 

Anh theo đuổi suốt hơn hai tháng, ngày nào cũng mua đồ ăn, ký túc xá chờ.

Loading...