Bồ Công Anh Bất Tử - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-09-28 12:52:47
Lượt xem: 89

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

siết chặt nắm tay, cố chống cảm giác áy náy dâng lên trong lòng, quỳ xuống mặt bố .

 

“Xem như con vay của bố . Sau con sẽ trả gấp đôi, , gấp năm, gấp mười . Con xin bố , xin hãy cho con một cơ hội!”

 

9

 

Xin bố , đừng bẻ gãy đôi cánh ước mơ của con.

 

Xin bố , hãy một về con, đứa con bình thường nhưng đang nỗ lực hết sức .

 

Em gái .

 

“Mẹ, cho chị học . Con thể học thêm nữa. Con nhất định sẽ giành hạng nhất khối.”

 

Bố, vẫn im lặng từ đầu đến giờ, dập tắt điếu t.h.u.ố.c trong tay:

 

“Chỉ một năm thôi. Nếu thì ngoan ngoãn lấy chồng.”

 

Đêm đó, và em gái chung cái giường nhỏ.

 

Em thì thầm: “Chị ơi, bây giờ em mới thấy nhất lớp hề dễ dàng gì cả.”

 

Bởi vì chúng sinh chỉ là một chấm nhỏ, mới dần thành hình tròn.

 

Vòng tròn càng lớn, sẽ càng thấy nhiều điều bên ngoài.

 

Sẽ càng hiểu , bản thật nhỏ bé.

 

từ đó mà co cụm , một quả cầu giới hạn.

 

thì !

 

Cho dù phận định sẵn là bình thường, vẫn phình to , phình to .

 

Dù cuối cùng, chỉ là một hạt bụi trong vũ trụ nhưng tận lực mà sống, sẽ hối tiếc.

 

Suốt một tuần liền, vây trong tiếng c.h.ử.i rủa và nhạo.

 

Chửi rủa đến từ bà nội: ngu dốt còn bày trò, mơ giữa ban ngày, vốn sinh viên.

 

Cười nhạo đến từ bao cái miệng trong làng, họ sớm định sẵn thất bại của , khuyên bố đừng lãng phí tiền, để dành dưỡng già còn hơn.

 

Giữa tháng Bảy, tạm biệt em gái và bố , sang huyện bên học .

 

Em gái tiễn tận đầu làng.

 

“Chị, nhất định cố lên!”

 

“Thu Thu, nếu em cả đời mục rữa ở chốn thì đừng lười biếng. Em chị ghen tị thế nào khi em một cái đầu thông minh .”

 

Năm đó, em học lớp 8, còn thì coi như thẳng lớp 12.

 

Lớp luyện thi hề dễ theo.

 

Ai cũng học cấp ba, nền tảng, nên thầy cô chỉ chăm chăm giảng bài tập.

 

Còn mấy đứa kém cỏi như theo nổi , chẳng ai bận tâm.

 

như tờ giấy trắng, thấy như đang thiên thư.

 

Bố chỉ lo tiền học.

 

Mỗi ngày rửa cả mấy rổ bát cho cô nhà ăn, đổi lấy ba bữa cơm miễn phí.

 

Có gì thừa thì ăn nấy.

 

Sau , bác nhà ăn thấy việc chăm chỉ, còn cố tình để dành cho cái đùi gà hoặc miếng thịt kho.

 

“Cháu vẫn đang tuổi ăn tuổi lớn, ngày nào cũng ăn đồ thừa .”

 

Một bữa ăn hết năm lạng cơm, hồi đó sợ béo, chỉ thấy ăn thế nào cũng đủ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/bo-cong-anh-bat-tu-sazh/chuong-6.html.]

Mười giờ rưỡi đêm, ký túc tắt đèn.

 

ôm sách hành lang học.

 

Đèn cảm ứng chỉ một lúc là tắt, qua để nó sáng lên.

 

Mùa hè muỗi nhiều đến phát điên, nước xịt côn trùng cũng chẳng ăn thua.

 

dám đập mạnh, sợ ảnh hưởng khác, chỉ dám sức đạp chân.

 

Một đêm trôi qua, chân chi chít nốt sưng đỏ.

 

Không khí trong trường cực kỳ căng thẳng.

 

Ai cũng cắm cúi học, hiếm khi chuyện.

 

quá nhiều điều hiểu nhưng đều gấp gáp, chẳng ai phí thời gian giúp một kẻ học lực gần như bằng 0.

 

Sau , lớp trưởng Giang Tâm thấy đành lòng: “Để tớ dạy !”

 

cứ cầm bài tập tìm đến cô , giọng điệu cô thường lắm.

 

chẳng bận tâm.

 

từng đời đ.á.n.h cho tơi tả, còn sợ chút sắc mặt ?

 

dần dà, nhận thực .

 

cho mượn bộ vở ghi chép và tập bài tập từ năm lớp 10, lớp 11.

 

Học quá nhiều khiến mắt tụt độ nhanh chóng.

 

Những con chữ vốn dĩ rõ ràng, giờ thành mờ nhòe.

 

Một cặp kính mới hơn trăm tệ, tiền, đành c.ắ.n răng chịu đựng.

 

Từ vị trí đội sổ trong lớp, khó nhọc bò dần lên.

 

cho dù khẩn cầu thế nào, thời gian vẫn chậm lấy một phút.

 

Một học kỳ trôi qua nhanh.

 

Kỳ thi tháng cuối năm, xếp hạng 18 từ lên.

 

Cầm bảng điểm, bật , bật .

 

Hơn 300 điểm, với học sinh cấp ba bình thường lẽ nhắm mắt cũng .

 

chỉ , cố gắng đến mức nào.

 

Đêm 30 Tết, bố mở cửa phòng, hỏi: “Sao ngoài xem Xuân Vãn?”

 

ngậm cây bút, ngẩng đầu: “Đợi chút, con nốt bài .”

 

Ông lặng hồi lâu ở cửa, xoay khép cánh cửa.

 

Tiếng tivi ngoài phòng khách cũng nhỏ nhiều.

 

Đến khi xong , màn hình tivi, ca sĩ đang hát “Đêm giao thừa khó quên”.

 

Mùng Hai Tết, bà nội và bà dâu cả giở chuyện cũ, bắt đầu đến chuyện dựng vợ gả chồng cho .

 

“Lần tuy là tái hô nhưng chịu bỏ tám vạn tiền sính lễ. Bỏ qua mối , sẽ còn mối nào nữa .”

 

10

 

Bố hiếm hoi mới cứng rắn một : “Chuyện cưới gả, đợi nó thi xong tính.”

 

Bác dâu cả trợn trắng mắt: “Con gái trẻ mấy năm , qua hai mươi thì còn mối nào thế nữa. Hai vợ chồng các lời khuyên, hối cũng muộn!”

 

Qua tết là tháng hai, thời gian vô cùng gấp gáp.

 

phát hiện bản rơi một cái nút thắt, thời gian thế nào cũng chẳng đủ, lòng nóng như lửa đốt.

Loading...