Bồ Công Anh Bất Tử - Chương 8
Cập nhật lúc: 2025-09-28 12:55:24
Lượt xem: 106
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
Cập nhật lúc: 2025-09-28 12:55:24
Lượt xem: 106
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
Đôi mắt bố cũng đỏ hoe, ông bưng chén rượu mặt uống cạn, lẩm bẩm: “Đậu , thật sự đậu …”
Không từ lúc nào, tựa nơi cửa lớn gian nhà.
Bà lưng , lén lau khóe mắt, lau mãi lau mãi, đến nỗi dựa tường chậm rãi thụp xuống.
Bố dậy tới.
Mẹ ôm lấy chân bố, nghẹn ngào bật .
Bố vỗ vai : “Khóc gì chứ, đây là chuyện mà.”
“Hạ Hạ thi đậu , từ nay nhà cũng hi vọng.”
Em gái đưa tay lau nước mắt mặt , tươi rói: “Chị, chị đừng nữa.”
?
Đưa tay sờ lên mặt, mới phát hiện là nước mắt.
548 điểm, với những thông minh lẽ chẳng là gì.
chỉ là Trịnh Hạ Hạ bình thường thôi.
Từ nhỏ tới lớn, cố hết sức cũng chẳng bao giờ hạng nhất, giấy khen chỉ đếm đầu ngón tay.
từng giải nổi câu cuối của đề Toán.
bao giờ là đứa con bố coi trọng nhất, càng từng ai trong họ hàng khen ngợi.
Một năm , công ty nước ngoài từ chối thẳng.
Thế mà giờ phút , thi đậu.
Dù chỉ là nhị bản nhưng nó đủ để kéo khỏi vũng lầy của cuộc đời.
Bác cả gái bẻ gãy cả đôi đũa, gượng chua chát: “Cũng chỉ là nhị bản thôi, chứ trọng điểm , vui mừng thế gì?”
mạnh tay lau nước mắt mặt: “Tất nhiên là vui , chẳng vẫn hơn ba trăm điểm nhiều ?”
“Anh cả, hai hồi đó còn chẳng thi đậu nổi cấp ba. Còn em trai, sắp tới thi chuyển cấp ?”
Thằng em họ vẫn ôm máy chơi game, gương mặt đầy bực bội: “Đừng lôi , vốn khiếu học hành.”
Bác cả gái tức đến nghiến răng, giật phắt máy khỏi tay nó: “Mày thể lo học hành chút ?”
Em họ bật : “Bà lo cho bao giờ ! Cậu mợ còn vì chị Hạ Hạ và chị Thu Thu mà tới huyện ở cùng để tiện kèm học, bà cho theo luôn ?”
Bác cả gái tức điên: “Với điểm ba trăm của mày…”
“Ba trăm thì ? Chị Hạ Hạ còn thi nổi ba trăm nữa !” Em họ hất tung ghế: “Phiền c.h.ế.t .”
Bà nội run rẩy dậy: “Tam Bảo, con thế, cơm còn ăn mà.”
“Không ăn! Bực bội no luôn !”
Nói xong nó bỏ mất hút.
Bà nội liền trách mắng bác cả gái: “Xem mày dạy con kiểu gì hả, thằng nhỏ cơm còn ăn bỏ , chẳng trách lớn nổi!”
Lúc gượng tinh thần.
kéo bà qua, ấn xuống chỗ em họ bỏ : “Mẹ, xuống ăn cơm .”
Mẹ lau khóe mắt: “Còn đĩa rau muống xào nữa.”
liếc sang bác cả gái: “Để bà , bận suốt cả ngày .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/bo-cong-anh-bat-tu-sazh/chuong-8.html.]
12
Bác cả gái sầm mặt, mở miệng từ chối thì bà nội liếc sang:
“Đứng đực đó gì, mau , khách khứa còn đang chờ đấy!”
Mẹ lúc mới yên tâm xuống, môi nở nụ mãn nguyện.
là đứa đầu tiên trong nhà họ Trịnh đỗ một trường đại học tử tế.
Trong đám họ hàng ở đây, cùng lắm cũng chỉ học đến cao đẳng.
Chỉ trong vòng mười mấy phút, giọng điệu của đổi khác.
Tiếng chúc mừng, tiếng ghen tỵ vang lên ngớt.
Ngày thường, những buổi tụ họp thế , nhà bác cả sinh ba con trai luôn là tâm điểm chú ý.
hôm nay, ánh mắt của đều dồn về phía nhà .
“Kiến Quân, vẫn là chú bản lĩnh, Hạ Hạ đỗ đại học, Thu Thu thì chắc chắn cũng chẳng kém.”
“Hai cô con gái đều là sinh viên đại học, cuộc sống chẳng thoải mái đến nữa!”
Có bà thím : “Về mỗi dịp lễ tết, rượu ngon chắc uống hết .”
Theo phong tục quê , mỗi dịp lễ tết con rể đều mang rượu về biếu bố vợ.
Có ông cảm khái: “Không con trai cũng , chẳng cần lo lắng tiền sính lễ cho nó, tiền sính lễ nhận đều giữ . Nghĩ mà xem, cũng ước gì sinh thêm vài đứa con gái nữa!”
“ , con gái mà học đại học, tiền sính lễ ít nhất cũng tám, mười vạn chứ chẳng ít.”
Nụ môi dần tắt.
Nghe xem, thật đáng sợ.
Đỗ đại học mà trong mắt bọn họ, giá trị cũng chỉ là để đòi sính lễ cao hơn.
Có ông chú họ than thở:
“Các đấy thôi, bây giờ cưới xin chẳng còn như xưa nữa. Nhà tầng trong làng chẳng thèm, mua nhà thành phố mới chịu!”
“ mà nhà trong thành phố dễ mua lắm , gánh nợ ba mươi năm, đến lúc xương cốt thành tro, e rằng còn trả xong tiền vay.”
Nghe đến đây, ai nấy cũng bắt đầu than vãn.
Thời thế thực sự khác .
Nếu ngoài công, còn tự tìm yêu thì đỡ.
Còn nếu , nhờ mai mối, chi phí lớn , nhiều cô gái còn đòi mua nhà thành phố, chịu ở chung với bố chồng.
Đối với những nông thôn vốn chẳng nhiều cách kiếm tiền, đó đúng là chuyện khó như lên trời.
Nói đến đây, bà thím chợt hỏi bác dâu cả: “Không Đại Bảo bạn gái ? Nó cũng hai mươi lăm tuổi , các cũng nên lo nhanh chứ.”
Mặt bác dâu cả đen như mực: “Chia tay .”
“Đang yên đang lành, chia tay?”
“Xấu quá.”
Cô út nhíu mày: “Chị dâu, cô gái đó gặp , trông cũng đoan chính lắm mà.”
Bà nội gõ bát: “Là còn bước qua cửa mà chị dâu mấy bày bộ mặt chồng, bắt con bé rửa bát nấu cơm, chọc tức đến bỏ đấy.”
“Bây giờ Đại Bảo hai tháng thèm gọi điện thoại về nhà nữa.”
Trong nhà lập tức vang lên tiếng chỉ trích dồn dập.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.