BỘ MÓNG TAY MỚI CỦA MẸ - CHƯƠNG 4

Cập nhật lúc: 2024-09-05 16:43:00
Lượt xem: 1,434

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

gần thử, đúng là tệ.

 

Một bát bánh trứng lớn, đầy lỗ tổ ong đủ loại kích cỡ.

 

Thêm nước tương , đen kịt.

 

Tay nghề nấu nướng của bà nội tuy thể khen ngợi, nhưng đồ ăn sạch sẽ và cho sức khỏe.

 

Ăn nhiều một chút lợi cho cơ thể.

 

cũng phụ họa theo: " đấy, bà nội dậy sớm cho con, kén ăn là ."

 

Tiểu Đầu Trọc cũng mẩy nữa, với ánh mắt cầu khẩn.

 

"Mẹ ơi, ăn ?"

 

Giờ mới nhớ tới ?

 

Muốn tìm cùng chia sẻ ?

 

Không , là con gọi tới mà.

 

Ai gọi tới đó chịu trách nhiệm ăn.

 

xoa đầu Tiểu Đầu Trọc, nhẹ nhàng với con: "Mẹ ăn, để dành hết cho con đấy, con ăn từ từ nhé."

 

sang bà nội đang rửa nồi hấp trong bếp, cất lời: "Mẹ, bữa tối cần mang cho con , con sẽ ăn ở cơ quan."

 

7

 

Tiểu Đầu Trọc chút chán nản, đôi mắt to tròn ướt át bỗng trở nên mờ mịt, như thể cả thế giới bỏ rơi nó.

 

còn điều tuyệt vọng hơn.

 

Bà nội kéo một góc, đôi tay ướt sũng lau lên tạp dề.

 

"Hôm qua Tùng Tùng , giờ con đưa đón cháu học nữa ?"

 

Nghe , Tiểu Đầu Trọc cúi đầu, bới tung bát bánh trứng.

 

Chậc, mách lẻo , chịu rút kinh nghiệm nhỉ?

 

Không xe buýt, thì bộ luôn .

 

Mẹ sẽ chiều chuộng con .

 

"Ừm, con với ba nó đều bận, nên đăng ký xe buýt cho cháu học. Cũng đắt, một tháng 200 tệ, đưa tới tận cửa."

 

Quả nhiên, 200 tệ, bà nội lập tức phấn chấn hẳn lên.

 

"200 tệ mua bao nhiêu thịt cơ chứ, nhà tiêu tiền đó, để đưa cháu, thời gian."

 

Được chứ ạ, bà đưa cháu, mà phương tiện di chuyển dùng chân.

 

vài lời khen ngợi bà nội, tươi roi rói.

 

Tiểu Đầu Trọc, từ nay về con cứ bộ tới trường nhé.

 

—---------

 

Liên tiếp thất bại hai , con trai thấy vô thức co rúm , như thể là tai họa.

 

nó cũng học khôn .

 

"Bà nội, bà móng hết bao nhiêu tiền ?"

 

Con trai giơ ba ngón tay .

 

"Ba mươi?"

 

Con trai khẩy, "Là ba trăm."

 

Bà nội há hốc mồm ngón tay của con trai, nhất thời nên lời.

 

"Trời ơi, mười ngón tay mà mất tận ba trăm tệ!"

 

Bà nội tiết kiệm cả đời, ba trăm tệ móng đối với bà thật sự là giá trời.

 

Bà nội đặt bó rau cần trong tay xuống, bàn tay vẫn còn dính bùn kịp rửa mà đến tìm chuyện.

 

"Tiểu Vân , con còn là cô bé đôi mươi nữa, tiêu tiền tiết chế nhé. Sau Tùng Tùng còn nhiều chỗ cần tiêu tiền, nhà thể tiết kiệm thì tiết kiệm một chút. Đẹp , còn quan trọng bằng con cái và chồng ? Nghe khuyên, con sẽ hiểu."

 

gì, lặng lẽ lướt điện thoại.

 

Con trai vẫn thấy đủ, tiếp tục thêm mắm dặm muối: "Bà nội, mấy hôm con đòi ăn cánh gà, còn tiền."

 

lườm con một cái.

 

Tiểu Đầu Trọc, con dám thật đấy!

 

Con trai co , lén lút xích gần bà nội hơn.

 

"Tiểu Vân, đây chính là chỗ con sai , thà ủy khuất bản cũng thể để con trẻ chịu thiệt. Đã sinh con , gì quan trọng , chăm sóc chồng con mới là chính. Làm móng kiểu đó, việc tiện chứ, hoa hòe lòe loẹt cũng . May mà đến, nếu Tùng Tùng chẳng tủi ."

 

Bà nội đồng tình, con trai thì hí hửng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/bo-mong-tay-moi-cua-me/chuong-4.html.]

Lúc , những nghi vấn trong lòng cũng dần rõ ràng.

 

Mặc dù thích , nhưng vẫn ậm ừ cho qua.

 

—---

 

Tối đến khi rửa mặt, bà nội nhẹ nhàng khép cửa .

 

"Mẹ?"

 

Bà vội hiệu cho im lặng.

 

càng thêm tò mò, chuyện gì mà thần bí như ?

 

Bà nội từ túi áo bên trong lấy một chiếc khăn tay.

 

Là loại khăn ca-rô xanh trắng cổ điển.

 

Lật từng lớp, bên trong là một xấp tiền nhỏ, bọc trong túi nilon trong suốt.

 

"Mẹ, đây là?"

 

"Cầm lấy mà tiêu , nhưng đừng tiêu bừa bãi."

 

cho cơ hội từ chối, nhét tiền tay .

 

"Giữ kỹ đấy, lén tích góp tiền riêng, đừng để ai phát hiện."

 

"Mẹ, con tiền, đừng Tùng Tùng linh tinh."

 

Bà nội thúc giục mau cất , cẩn thận hạ giọng.

 

"Mẹ bảo cho con là cho con, đủ tiêu thì để dành , còn lúc cần đến."

 

cho cơ hội từ chối, mở cửa mất.

 

Thậm chí còn chạy nhanh về phòng ngủ.

 

cúi đầu xấp tiền trong tay, trong lòng đủ cảm xúc.

 

Tiền là mới, bọc bằng chiếc khăn giặt đến cũ mèm.

 

đếm, hai ngàn tệ.

 

Cả năm bố chồng ruộng, tiền kiếm đều hạn.

 

Hai ngàn tệ dành dụm lâu.

 

Tiền riêng, thì càng lâu hơn.

 

—----

8

 

Từ hôm đó, cố gắng giảm bớt tiếp xúc với bà nội.

 

, nhưng quan niệm sống thì bảo thủ, thời.

 

khuyên nổi, mà bà cũng chẳng đổi.

 

May là bà chỉ suông, cũng cưỡng ép gì.

 

Thôi thì ít gặp cho xong.

 

Những gì bà , đều tiếp thu, phản bác.

 

cũng quyết đổi.

 

—--------

 

“Mẹ ơi, con sai , mau bảo bà về .”

 

Sau một tháng sống “chất lượng cao” với bà nội.

 

Con trai chủ động đến nhận với .

 

giả vờ , cố ý hỏi : “Sao thế? Không con gọi bà đến chăm sóc con ?”

 

Mặt con trai còn nhăn hơn cả quả mướp đắng.

 

nghi ngờ nó đang biểu cảm đau khổ.

 

“Con cần bà nội chăm sóc nữa, bà nấu ăn dở, quần áo giặt hai ba ngày mới khô, hơn nữa... bà ngủ ngáy to quá! Còn to hơn cả tiếng sấm! Mỗi ngày con bộ học, mệt lắm , buổi tối còn ngủ ngon nữa.”

 

Con trai càng càng kích động, nước miếng b.ắ.n tung tóe.

 

Ấy, thật bẩn quá.

 

nhẹ nhàng kéo giãn cách giữa hai con.

 

“Con gọi bà nội đến chăm con, bà bỏ dở công việc, để ông một ở nhà, hai lời liền đến chăm con. Con cảm thấy quen cách bà chăm, liền đuổi bà về. Con thấy như đúng ? Có lịch sự ? Có thiếu tôn trọng khác ?”

 

mà…” Con trai bĩu môi ánh mắt nghiêm khắc của .

 

Một lúc lâu , mặt đỏ bừng cúi đầu xuống.

 

kiên nhẫn hướng dẫn nó: “Nếu con chỉ lo đối đầu với , mà còn cân nhắc tình huống kể từ khi bà nội đến, thì cảnh tiến thoái lưỡng nan như hiện tại. Lỗi của con là tôn trọng , cũng tôn trọng phụ nữ. Trước khi sinh con, cũng là một cô gái trẻ trung xinh . Con thể hiểu sự hy sinh của , nhưng ít nhất nên dùng nó lý do để công kích . Mẹ chăm sóc con chu đáo, vì yêu con, chứ bắt buộc .”

Loading...