BỐ TÔI HÀO PHÓNG VỚI NGƯỜI NGOÀI, KẸT XỈN VỚI VỢ CON - 1
Cập nhật lúc: 2025-09-07 15:52:03
Lượt xem: 188
Bố là hào phóng.
Cô mua nhà, ông cho vay hai trăm nghìn.
Chú hai sửa nhà, ông cho vay một trăm nghìn.
Anh họ cưới vợ, ông cho vay năm chục nghìn.
đến lúc nhà cần năm nghìn để mua tủ lạnh, bố còn tiền.
Mẹ giục ông đòi tiền về, bố thì :
“Tiểu Linh mới mua nhà còn trả nợ, em hai là nông dân, sửa nhà tốn hết tiền tiết kiệm , lấy tiền trả?”
“Tiểu Trí mới cưới vợ, em nỡ lòng nào đến nhà đòi nợ?”
Cuối cùng, bố mang về một cái tủ đông mua từ chợ đồ cũ.
cái tủ đó là đồ cổ, chập chờn lúc chạy lúc , thịt để trong đó đều hỏng hết.
Mẹ đập nát cái tủ đông, đòi ly hôn.
Bố hiểu nổi: “Chỉ vì một cái tủ lạnh thôi ?”
Mẹ lạnh lùng : “, chỉ vì một cái tủ lạnh.”
1
Mẹ cầm cây cán bột, giáng một cú xuống, cái tủ đông cổ ngừng chạy , tắt hẳn.
hề sợ, ngược là bố , giật b.ắ.n , nước trong ly hất đầy ông.
“Cô điên ? Tủ đông đang dùng ngon lành, tự nhiên đập nó gì!”
Mẹ giải thích gì, chỉ hai chữ: “Ly hôn.”
Bố ngơ ngác.
“ gì khiến cô khó chịu đến mức đó chứ?”
Mẹ xuống ghế sofa, gì.
Bà kiên quyết đòi ly hôn, nhưng bố giữ chặt giấy đăng ký kết hôn đưa.
“Trước mặt con cái, hỏi cô nữa: cô chắc chắn vì mua tủ lạnh mà đòi ly hôn?”
Mẹ mặt biểu cảm: “, chỉ vì một cái tủ lạnh.”
Bố vẫn hiểu: “Tủ đông với tủ lạnh gì khác ? mua tủ đông còn gì? Dù là đồ cũ, nhưng vẫn dùng , cô cần gì lớn chuyện?”
Mẹ đáp.
mở tủ đông giải thích: “Bố xem, thịt trong tủ hỏng hết . Mẹ còn định thịt kho cho con hôm nay, nhưng cái tủ cũ suốt ngày cúp điện. Từ tối hôm qua tới sáng nay, trời thì nóng như , mà giữ gì.”
Bố vẫn cố gắng chống chế, sự kiên quyết trong ánh mắt của .
“Thịt hỏng thì mua mới là chứ gì, tủ cũ dùng thì với bố, bố mua cái mới. Mười mấy năm hôn nhân, chỉ vì cái tủ lạnh mà tan vỡ, sợ ?”
Ông rút điện thoại, mở ứng dụng mua hàng:
“Bố đặt ngay cái tủ lạnh mới, đừng ly hôn nữa ?”
Mẹ lạnh lùng : “Không cần nữa.”
Bà ngẩng đầu, chìa tay : “Đưa giấy đăng ký kết hôn đây, còn kịp giờ cơ quan hành chính nghỉ , luôn.”
Tay bố run run: “Được, cô điều như , ly thì ly.”
“Đừng mà hối hận. Cô dắt theo con gái, đời chẳng kiếm đàn ông điều kiện, tính như nữa .”
Ánh mắt đầy thất vọng.
Bố cầm chìa khóa xe, sập cửa cái rầm để trút giận.
Ông chờ , nhấn ga phóng mất.
Mẹ bình thản rút điện thoại, gọi xe.
Hai mất cả buổi chiều, về đến nhà kịp giờ cơm tối.
Bố phịch xuống sofa: “Có một tháng suy nghĩ , khuyên cô hãy cân nhắc kỹ. luôn chào đón cô về bất cứ lúc nào.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/bo-toi-hao-phong-voi-nguoi-ngoai-ket-xin-voi-vo-con/1.html.]
“Giờ đói , nấu cho ăn gì .”
Tay đang gấp quần áo chợt dừng .
Bà bước tới, gập vở bài tập của , kéo tay ngoài.
“Mẹ đưa con ăn món ngon.”
“Yeah!”
vui mừng nhảy cẫng lên.
Để bố một trong sự ngượng ngùng.
2
Mẹ đưa đến một nhà hàng năm .
từng đến chỗ sang trọng như bao giờ, cửa lúng túng.
“Mẹ ơi, chỗ đặt đúng , ?”
Mẹ vỗ vai : “Yên tâm, đặt .”
“Sếp định tới đây ăn nhưng việc đột xuất đến , nên nhường cho .”
“Mẹ vốn định , nhưng thấy bố con như …”
“Thôi bỏ , nên trút cảm xúc lên con. Vào thôi.”
Chúng chọn một bàn cạnh cửa sổ.
Nhìn menu với đủ món ăn, nuốt nước miếng.
Nhà hiếm khi ăn ngoài, vì bố hễ tiền đem cho khác vay.
Có khi là họ hàng, khi là bạn bè đồng nghiệp.
Vài chục nghìn, chục nghìn cũng , vài trăm vài nghìn cũng .
Chỉ cần mở lời, bố luôn đồng ý.
Để tiết kiệm, luôn tự nấu ăn, cũng cho ăn ngoài.
Mỗi chơi với bạn, là đứa tiền tiêu ít nhất.
Vừa định gọi món thì thấy tiếng ồn ở cửa.
, thấy bố đang cãi với nhân viên phục vụ.
“Sao cho ? Vợ con đang ăn trong đó!”
Nhân viên lễ phép giải thích: “Xin , danh sách đặt bàn tên , nên thể .”
“Anh hiểu tiếng ? là vợ con đang trong đó!”
“Xin , nhà chỉ đặt bàn cho hai .”
Bố thấy lý , bắt đầu gọi to tên :
“Trình Miểu! Con hổ khi ăn trong đó , trong khi bố đang đói ngoài !”
“Trình Miểu! Ra đây cho bố!”
thấy hổ độn thổ, liếc mắt cầu cứu .
Chỉ thấy gọi quản lý nhà hàng, gì đó nhỏ nhẹ, thế là bảo vệ lập tức mời bố ngoài.
Khi bố rời , ánh mắt đầy oán trách .
Cuối cùng mới ăn bữa cơm yên .
chỗ đắt đỏ, chuẩn tâm lý .
khi hóa đơn đặt lên bàn, vẫn giá cả cho choáng váng.
nắm chặt điện thoại, nếu thiếu tiền, sẽ lấy tiền mừng tuổi trả.
dứt khoát, trả ngay năm nghìn đồng, để cơ hội giúp.
thì thầm hỏi: “Mẹ ơi, ăn bữa , sống ?”