Bước chân người đến muộn - Chương 15

Cập nhật lúc: 2025-09-23 15:29:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không khí bỗng dưng ngưng . gắt gao , cũng . Không ai câu gì.  là câu của chọc giận .

Có thể lúc cảm động bởi vì lo lắng cho nên chạy đến tận đây, nhưng khi ở đây chỉ bằng một ánh mắt phức tạp bảo về nhà. Có lẽ tức giận mới như , nhưng chuyện chuyện đùa? Anh thừa vì học ngành kinh tế nên mới lặn lội đến đây, vì lo lắng cho nên mới gấp rút như . Nếu bảo về chẳng khác gì bắt học trường khác, bắt rời xa .

mặc kệ đang giận vì cái gì, cũng mặc kệ đang bệnh, cũng mặc kệ chị Dany ở đây, cũng mặc luôn bầu trời đang mưa giông ngoài . thở từng tiếng nặng nề :" Em, thả chị xuống"

Cậu lo lắng, đang giận nhưng cũng chẳng dám hó hé một . Nhẹ nhàng bỏ xuống, đợi khi vững mới buông tay. Hành động mật như cho khẽ, một nụ giễu cợt. Anh thấy , đến lạ còn quan tâm đến cảm giác của em hơn .

"Hai ngoài, chuyện với "

"Hay là hai gì về nhà ." - Chị Dany lên tiếng.

vẫn cứ nhưng với chị:" Em về , chuyện một lát thôi"

Chị định lên tiếp nhưng ngăn cản. Ra hiệu bảo chị ngoài, chị đồng ý, nhưng thấy chị cũng theo. Khi ngoài chị quên một nữa mới đóng cửa .

Bây giờ, mới tập trung :" Anh còn gì để với em ư?"

"Về nhà "- Anh chỉ vẻn vẹn ba câu, nhưng chẳng lọt tai tí nào.

" Em sẽ ở đây, về với chị Dany , khi nào em thành xong tập hồ sơ thì em sẽ về"

"Anh là lúc với em. em cũng nên ở nhà lạ như "

qua , lắc đầu :" Anh hiểu , cũng đừng quan tâm em quá" Rồi em tự ảo tưởng.

"Sao thể quan tâm chứ, em là em gái cơ mà" - Anh xong ánh mắt gắt gao, thể là giống như đang mắng vì nặng lời. xong chua chát, :

"Em gái, em gái, trong lòng luôn xem em là em gái thôi ? Nếu như xem em là em cái, hà cớ gì lúc ban đêm trời mưa to gió lớn như thế quản bệnh tật mà tìm em?"

"Đó là trách nhiệm"- Vì nên chỉ cúi đầu, giọng yếu ớt.

thì , nhưng vẫn cố gắng cho lẽ:" Trách nhiệm, bỏ em để học tận nơi xa xôi như thế là vì trách nhiệm. Anh từ chối tình cảm của em, cứ khăng khăng nhất định xem em là em gái cũng vì trách nhiệm. Anh vì hai từ trách nhiệm của gây tổn thương cho em như thế nào hả?"

"Không, em xem trai thôi. Đó là tình yêu"

"Anh mà, ? Sao chịu thẳng xem trái tim gì?"

đến nỗi mắt sưng vù, hình ảnh của cũng nhòe . Anh thông minh như chắc chắn là , rằng tình cảm dành cho là tình em. Từ khi đến đây, nhận nhưng cật lực tránh né nó. quan tâm nhiều, giữ cách với . Trách nhiệm đối với nó lớn lao đến ư?

nhạy cảm nhưng cảm nhận trong lòng một vị trí cho , nó đặc biệt khác với chị Dany. Anh vì chị, thể dầm mưa tìm khắp một buổi. Anh vì , trong lúc ốm đau thể tìm trong màn mưa như . với chị ai quan trọng hơn ai trong lồng hiểu rõ. chịu khẳng đinh, mà còn phủ định tình cảm đó.

Anh đến gần , ôm chặt lòng như những . Hơi thở nóng phả gáy tê rần. Anh chỉ lặng lẽ bảo:" Anh thương em nhiều lắm, nhưng đó, chỉ là tình thương dành cho cô em gái của mà thôi. "

đẩy , hỏi chắc chắn nữa:" Có thật là chỉ xem em như là em gái?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/buoc-chan-nguoi-den-muon/chuong-15.html.]

"Thật"- Anh hiểu hỏi mục đích gì, mà lòng xót xa lắm. Anh gật đầu chắc chắn.

ngẩng đầu lên ngăn cho nước mắt chảy xuống, tính đưa tay để lau cho nhưng tránh . hít một thật sâu, bình tĩnh một chút nở nụ ngây ngô với .

"Vậy chúng như lúc xưa nhé, như cái lúc chúng còn nhỏ "

Anh vẻ đầy lo lắng:" Em đấy chứ?"

mỉm lắc đầu, thì chứ. Chỉ là đau trong lòng một chút, chỉ một chút mà thôi!

nhớ lời của , chỉ cần giữ mối quan hệ hiện tại là đủ. Cần gì mưu cầu cao hơn, là cùng một loại , hạnh phúc chừng nào thì hưởng thụ chừng , cũng chẳng cần mộng tưởng xa vời vì chúng con đường là một con đường đầy gai.

"Anh cũng đừng lo lắng cho em nữa nhé. Em sẽ ? Anh nhanh về với chị Dany, đừng bắt chị đợi lâu"

Anh sợ nhất là khi cứ khăng khăng giữ kín nỗi đau trong lòng. nên để tin.

Anh thở dài một , đưa tay như kéo nhưng tránh . Cười gượng một chút:" Để em bảo chị Dany  đây nhé"

kịp hết câu, kéo tay nhanh, kịp bé tránh thì bổ nhào lòng . Anh ôm thôi thật chặt, một cảm giác khác len lỏi trong lòng làn hoang mang.

"Nếu chuyện buồn thì cứ với , đừng để trong lòng"

gật đầu, chỉ một mà còn nhiều . Để cho sẽ với về những chuyện buồn. sẽ với về điều buồn nhất ở trong lòng. Vì , khi , sẽ như bây giờ.

Anh xong liền ho khan nắm mắt khuỵu xuống, lẽ vì quá sức mà bất tỉnh. lo lắng đỡ ngoài nhưng đến cửa. Quay một chút xong mở cửa bảo chị Dany  đỡ còn chỉ ở ngoài .

Đến khi gần ngoài, nắm lấy tay chị Dany, thành khẩn :" Đừng buồn chị nhé"

Chị vẻ như hiểu, trong đêm tối, khuôn mặt chị xinh tỏa sáng như những vì trời. Chị đến nỗi làn cảm thấy thật ghen tị.

Chị như , chị giỏi như , chị dịu dàng như , đặc biệt chị một gia đình khá giả như , yêu chị mới là lạ. thua kém chị quá xa, vì sẽ bao giờ mong sẽ như chị.

"Chị "

Chị qua đang hôn mê một bên. Nói ngập ngừng.

"Chị thích đến mà. Hứa với em đừng buồn nữa nhé!" mỉm với chị. Bắt chị hứa bằng .

Chị gật đầu nhẹ rời . Như cũng đủ . chiếc xe chở hai xa.

Hôm nay trời mưa to gió lớn, thêm sấm sét bổ vên tai nhưng hề cảm thấy sợ hãi chút nào nữa. Có lẽ vì lòng lạnh mất .

Cậu trân trân , chẳng dám lời an ủi vì chẳng bao giờ những lời mật ngọt , chỉ cho hiểu rằng là đang an ủi . gật đầu, mắt bây giờ sưng lên vì quá nhiều. trong đêm đen thù thấy gì hết.

ngang qua , đưa  tay lên vỗ vỗ vai. Lạnh nhạt :" Muộn , ngủ thôi"

Cậu gì, lẳng lặng lời theo lưng phòng. , cũng , ngày mai trời sẽ nắng , một màu nắng gay gắt đốt cháy tim con . Và , sẽ một bước con đường một chiều.

Loading...