Bước Lên Mây Xanh - Chương 18

Cập nhật lúc: 2025-09-30 13:57:15
Lượt xem: 49

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày hai mươi tháng Chạp là ngày việc cuối cùng Tết, lúc bận xong việc ở Bộ nha thì là giờ Tý. Khi đẩy cửa bước , mặt đất phủ một lớp tuyết dày, rụt , thật sự khá là lạnh.

 

Tiểu thái giám của Đông Cung bên cạnh đến đưa cho chiếc áo mùa đông: "Điện hạ nhà may y phục mùa đông cho các vị đại nhân trong Bộ, chiếc là của Lô đại nhân. Vừa nãy thấy Lô đại nhân đang bận, nô tài dám phiền."

 

Chất liệu của chiếc áo vô cùng , chỉ sờ thôi thấy ấm áp, xem tư khố của Thái tử điện hạ Đông Cung chịu tổn thất lớn .

 

Ta nhận lấy mặc : "Trời lạnh thế , phiền công công đợi."

 

Trong lòng áy náy, nghĩ rằng các quan viên khác đều sẽ dùng tiền bạc để đưa biếu nhưng thực sự nghèo, lúc ngay cả một đồng tiền xu cũng thể móc .

 

Tiểu thái giám : "Lô đại nhân cần khách khí, cả Kinh thành ai mà chẳng ngài là một thanh quan trung quân ái quốc, nô tài chỉ phụng mệnh chủ tử việc, đợi bao lâu cũng là phận sự."

 

Dứt lời, đưa cho một chiếc lò sưởi tay mạ vàng.

 

"Đêm khuya, tuyết rơi dày, Lô đại nhân cẩn thận bước chân, thong thả."

 

Ta cảm tạ : "Đa tạ điện hạ nhà công công."

 

Anan

Thường ngày chỉ bảy tám bộ thường phục bốn mùa, những ngày việc đều mặc quan phục, tâm tư so bì, tất nhiên cũng câu nệ những chuyện .

 

Chỉ là mặc chiếc áo mùa đông thật sự ấm áp, dường như cái lạnh giá xung quanh chẳng thể đến gần .

 

Lúc tay đút túi áo bên trong còn sờ thấy một vật cứng hình vuông. Là một phong thư.

 

Ta ngẩn một lúc, đó cẩn thận mở . Bên trong rơi một đóa mai xanh, thư là nét chữ quen thuộc của Triệu Thời Diễn.

 

[Lô đại nhân, thư đến bình an.]

 

[Lần tuần tra muối , thấy đóa mai xanh , thực sự thấy mới lạ, đặc biệt gửi tặng Lô đại nhân một cành.]

 

Lật sang trang , là một tờ ngân phiếu năm mươi lượng, bằng nửa năm bổng lộc của .

 

Bên là dòng chữ :

 

[Trời dần trở lạnh, Lô đại nhân đội đội trăng, vùi đầu công việc công, lấy bạc mà bồi bổ, ăn chút gì đó ngon.]

 

[Chớ với đồng liêu khác, nếu e là tư khố Đông Cung sẽ còn.]

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/buoc-len-may-xanh/chuong-18.html.]

Ta mỉm . Ta vốn định đợi khi xuân sang sẽ mở thêm một nữ học nữa, đang lo lắng tiền bạc trong tay eo hẹp. Dù chỉ năm mươi lượng, quá nhiều cũng ít nhưng đủ chi tiêu cho nữ học hiện tại trong hai, ba tháng.

 

Triệu Thời Diễn hiểu rõvnếu cho quá nhiều, nhất định sẽ chịu nhận bởi mới mượn cớ để giải vây cho .

 

Ta tuyết trắng xóa, đột nhiên cảm thấy lạnh nữa, sự lạnh lẽo đều ngăn cách bên ngoài.

 

Ta ngẩng đầu về hướng Giang Nam, : "Đa tạ ."

 

Tiếng bàn tính trong lòng vang lên lách cách, rút một lượng bạc từ năm mươi lượng để bồi bổ cho .

 

Trời lạnh , nên ăn chút gì đó ngon thôi.

 

Khi về đến nhà, Trung thúc đang bưng một chậu than bạc từ kho , định nhóm lửa sưởi ấm cho chúng .

 

Ta với Trung thúc: "Trung thúc, than bạc trong kho cùng với than bệ hạ ban thưởng dịp Tết, đều đem đổi thành bạc . Một nửa bạc cất , nửa còn thì mua chút than thường về. Bên nữ học thể để bọn họ lạnh, phòng của mẫu và mấy vị lão nhân gia cũng dùng than củi."

 

Trung thúc hậm hực : "Ôi chao Lô đại nhân của ơi, dù nhà chúng thiếu tiền đến mấy cũng đến mức dùng nổi chút than bạc chứ. Người ngày ngày ăn dè hà tiện vì nữ học, viên quan nào giống như ."

 

Ta khuyên ông : "Trung thúc, mở nữ học là việc của một ngày, một tháng, một năm, mà là việc lâu dài cả đời, thậm chí là ngàn đời . Đương nhiên là liệu cơm gắp mắm, tính toán chi li, cứ tiết kiệm bao nhiêu thì tiết kiệm thôi."

 

Trung thúc mắng : "Người cứ keo kiệt , chuyện với nữa, với Đại tiểu thư nhà đây."

 

lúc , mẫu vác thương bước , thấy than bạc trong tay Trung thúc thì : "Than bạc thế , mau đem đổi tiền , kẻo lát nữa lỡ tay đốt hết thì phí."

 

Trung thúc suýt nữa hai mẫu tử chọc tức đến đổ bệnh, và mẫu mỗi một bên đỡ ông xuống, dỗ dành ông suốt nửa đêm.

 

Vào đêm giao thừa, và mẫu đốt pháo hoa trong sân, Trung thúc và những khác vây quanh bên cạnh, vô cùng náo nhiệt.

 

Trên tường rạp, mẫu thẳng tay dùng thương chọc y xuống. Huynh trưởng chạy tới chạy lui, bảo mẫu nhẹ tay một chút.

 

Mẫu đuổi theo , đ.á.n.h một trận nên , đ.á.n.h xong mới để đến chính sảnh bẩm báo.

 

Huynh trưởng : "Tết trong phủ chỉ và phụ , thật sự quá lạnh lẽo."

 

Mẫu khó chịu : "Ngày Tết mà nhắc đến thứ xui xẻo đó gì?"

 

Huynh trưởng : "Phụ bệnh , bệnh nặng, đại phu sống qua mùa xuân năm nay . Hiện giờ cứ chuyện chuyện đều chằm chằm bức họa của mẫu . Con nghĩ phụ đang nhớ mẫu đó. Mẫu , về thăm phụ ."

 

Loading...