Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Cải tạo mẹ tái hôn - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-06-28 15:04:31
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

13

 

Ngay khi tin tức ông ngoại hôn mê bất tỉnh lan ra, lập tức có người không thể ngồi yên.

 

Điều bất ngờ là mẹ tôi lại là người đầu tiên nhảy ra. Bà dẫn theo vài người xông vào văn phòng tôi, hùng hổ tuyên bố: "Theo pháp luật, sau khi ông cụ qua đời, mẹ mới là người thừa kế đầu tiên."

 

Tôi tò mò muốn biết bà còn chiêu gì nên cố tình khích tướng: "Vị trí này đã có người rồi, mẹ nói muộn quá."

 

Bà khinh khỉnh: "Chỉ cần ông cụ không để lại di chúc thì chưa chắc."

 

Cuối cùng, bà nhìn tôi bằng ánh mắt ban ơn: "Nể tình mẹ con, mẹ hỏi lại lần nữa. Mày có chịu nhường vị trí tổng giám đốc tập đoàn Minh Thị không?"

 

Tôi cười nhẹ: "Không nhường, có giỏi thì cướp đi."

 

Bà nghiến răng nghiến lợi rồi chỉ vào mặt tôi: "Mày không biết điều nhỉ? Được thôi!"

 

Nhận được giấy triệu tập của tòa án, tôi bật cười.

 

Mẹ tôi lại kiện tôi ra tòa à?

 

Tôi bắt đầu nghi ngờ không biết mình có phải con ruột của bà không nữa. Hay là tìm dịp đi xét nghiệm ADN xem sao.

 

Không lâu sau, trợ lý vội vã chạy vào văn phòng: "Tổng giám đốc, bà Minh tuyên bố với giới truyền thông rằng sở dĩ cô lên được chức tổng giám đốc là do đã lừa gạt ông cụ để chiếm lấy vị trí người thừa kế. Bây giờ trên mạng đang xôn xao, ai cũng chửi cô."

 

Thấy vẻ lo lắng của cô ấy, tôi xua tay: "Tôi không sao, quan trọng là dư luận có ảnh hưởng đến tập đoàn không?"

 

Trợ lý: "Cổ phiếu giảm mạnh, các cổ đông đang bàn tán xôn xao."

 

Tôi đang định tìm cách đối phó thì nhận được tin nhắn của ông ngoại.

 

Ông nói đã tìm ra kẻ đứng sau màn.

 

Tôi nhướn mày: "Sắp xếp đi, hai giờ chiều mai họp đại hội cổ đông."

 

14

 

Trợ lý vừa đi thì chú Hai đến.

 

Ông vẫn tươi cười nên tôi không tiện khó chịu. Dù sao thì cũng không nên đánh người đang cười mà.

 

Tôi thu lại suy nghĩ rồi cũng cười đáp lễ: "Chú Hai, chú tìm cháu có việc gì ạ?"

 

Ông tự nhiên ngồi xuống: "Chú đến làm người hòa giải."

 

Tôi muốn biết ông ta định giở trò gì nên gác công việc sang một bên, ngồi đối diện ông rồi rót trà hỏi: "Hòa giải ạ?"

 

Ông gật đầu rồi bắt đầu khuyên nhủ: "Con với mẹ con là ruột thịt, đâu cần phải kiện nhau ra tòa."

 

Tôi nghiêng đầu, giả vờ không hiểu: "Mẹ kiện cháu chứ có phải cháu kiện mẹ đâu, chú phải đi khuyên mẹ chứ."

 

Nụ cười của chú Hai cứng đờ. Rõ ràng là ông ta không ngờ tôi lại nói vậy. Quả nhiên, đối phó với những kẻ lắm mưu nhiều kế thì cứ thẳng thắn mà nói.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cai-tao-me-tai-hon/chuong-6.html.]

Nhưng ông nhanh chóng lấy lại nụ cười rồi nói tiếp: "Không cần khuyên bà ấy, con nhường một bước là xong thôi, mẹ con làm gì có thù oán qua đêm."

 

Đến đây thì tôi đã biết mục đích của ông ta nên không vòng vo nữa: "Ý chú là muốn cháu chủ động nhường vị trí tổng giám đốc tập đoàn Minh Thị?"

 

Ông vội phủ nhận: "Chú không có ý đó."

 

Tôi hỏi lại: "Vậy ý chú là gì?"

 

Ông không biết trả lời sao nên nhìn đồng hồ rồi nói: "Chú chợt nhớ ra còn có việc phải làm, chú đi trước đây."

 

Nhìn bóng lưng vội vã rời đi, tôi cười khẩy.

 

Chỉ có chút bản lĩnh đó mà cũng dám đến thăm dò tôi? Không biết lấy đâu ra tự tin nữa.

 

Tôi quay lại bàn làm việc, định tiếp tục làm việc thì bị tin nhắn của Tống Thanh Việt làm gián đoạn.

 

Hắn gửi cho tôi một tài liệu và nhắn: "Tuy em không cho tôi giúp, nhưng tôi không nhịn được."

 

15

 

Tôi mở tài liệu ra.

 

Phải công nhận là Tống Thanh Việt có tài thật. Hắn đã tìm ra tất cả những khách hàng mà Ngô Hạo từng tiếp và liệt kê vào bảng. Có người còn được đánh dấu đặc biệt.

 

Nhìn kỹ, thì ra Ngô Hạo có quan hệ bất chính với một em họ xa của chú Hai? Vậy có nghĩa là cuộc gặp gỡ giữa hắn và mẹ tôi không phải là ngẫu nhiên mà do chú Hai sắp xếp.

 

Mọi chuyện càng lúc càng thú vị.

 

Hôm sau, mẹ tôi, Ngô Hạo, mấy ông chú và các cổ đông khác tập trung tại phòng họp.

 

Vì vị trí tổng giám đốc tập đoàn Minh Thị mà mẹ tôi đã kiện tôi ra tòa và trả lời phỏng vấn của giới truyền thông. Không cần tôi nói thì mọi người cũng biết chuyện gì đang xảy ra.

 

Để nhanh chóng giải quyết, tôi đi thẳng vào phần biểu quyết.

 

Các cổ đông khác đều chọn tôi, lý do là trong những năm qua, dưới sự dẫn dắt của tôi, cổ tức đã tăng lên gấp nhiều lần.

 

Các ông chú thì làm ngược lại, họ đều bỏ phiếu cho mẹ tôi, họ nói mẹ tôi mới là người thừa kế đầu tiên của tập đoàn.

 

Tôi biết họ cho rằng ông ngoại sắp qua đời nên không còn che giấu dã tâm nữa. Họ muốn giúp mẹ tôi lên nắm quyền để có thể chia nhau tập đoàn Minh Thị.

 

Tôi tặc lưỡi rồi lần lượt nhìn từng người, chậm rãi hỏi: "Mấy chú chắc chắn không đổi ý chứ?"

 

Các ông chú đồng thanh đáp: "Chắc chắn."

 

Tôi gõ nhẹ hai ngón tay xuống bàn: "Mong là mấy chú sẽ không hối hận."

 

Nghe vậy, ngoài chú Hai ra thì những người khác đều cười khẩy. Họ như muốn nói rằng đến nước này rồi mà tôi còn giở trò vô ích.

 

Tôi ra hiệu cho trợ lý.

 

Rất nhanh, ông ngoại chống gậy bước vào phòng họp: "Tôi còn chưa c.h.ế.t mà các người đã sốt ruột đến vậy rồi à?"

 

Loading...