Bỗng nhiên đầu , va đôi mắt đen quen thuộc.
Thương Chấp Duật khoác chiếc áo vest của lên .
“Nhặt rác mà nhặt đến tận London ?
Bé cưng nhà cũng lợi hại thật.”
ngây , ngốc nghếch hỏi:
“Sao đến đây?”
Thương Chấp Duật cúi đầu, cọ cọ khóe mắt đang đỏ hoe của :
“Đánh dấu vẫn còn đó, dù em đến chân trời góc biển, cũng sẽ tìm em.
Em một , yên tâm.
Sợ em như hồi đại học, điện thoại của , càng lo em sẽ bao giờ về nữa.”
kéo kéo vạt áo , nhỏ giọng :
“Anh sẽ chê quá ?
bỏ chạy .”
Thương Chấp Duật vuốt những sợi tóc rối của tai.
Vẻ mặt trang trọng nhưng dịu dàng:
“Đương nhiên là .
Là do cho em đủ cảm giác an .”
Từ xa vọng tiếng nhạc jazz do ban nhạc đường phố biểu diễn.
Rất ăn nhập với khí dịu dàng của khoảnh khắc blue hour.
“Giang Lạc, thích em lâu .
Từ hồi cấp ba, thích.
Em bạn gái của ?”
hình bóng rõ nét của trong mắt .
Bỗng nhiên cảm thấy những tự dằn vặt nội tâm và bất an đây thật nực .
Hóa chỉ đang bối rối, hoang mang.
Anh cũng ở bờ bên , vụng về bơi về phía .
cố nén nước mắt.
Đấm nhẹ n.g.ự.c :
“Đương nhiên là đồng ý !
Đồ đáng ghét, thích từ hồi cấp ba mà còn chẳng thèm bóc thư tình tặng .
Nếu thì chúng sớm bên !”
Niềm vui trong mắt Thương Chấp Duật còn kịp lan tỏa.
Đã sự ngỡ ngàng thế:
“Bé cưng, em từng tặng thư tình cho ?”
Người đúng là ngốc quá !
những gì bỏ lỡ thì cần truy cứu nữa.
Hãy nắm bắt khoảnh khắc tươi nhất .
kiễng chân, hôn lên môi Thương Chấp Duật.
Bản nhạc cuối của hoàng hôn, sắc xanh lan tỏa.
Đây là khoảnh khắc đầy chất thơ.
Chúng cùng bầu trời chia sẻ cảm xúc đắm chìm trong tình yêu.
Nó nhẹ nhàng bay lên như một quả khinh khí cầu.
Cuối cùng mây nâng đỡ vững vàng.
Việc đầu tiên nên khi yêu đương, chắc hẳn là học cách thành thật.
với Thương Chấp Duật, việc và Tề Sơ Nguyệt thiết với khiến vô cùng, vô cùng ghen tị.
Thương Chấp Duật đưa và Tề Sơ Nguyệt gặp .
Và một nữa tận mắt thấy.
Trên Tề Sơ Nguyệt mọc đôi tai và chiếc đuôi màu xám trắng đan xen.
Đồng tử của cô cũng biến thành màu xanh lam ngọc đẽ.
Cô cũng là Mị Ma.
Bản thể là một con mèo Ragdoll.
Tề Sơ Nguyệt chắp hai tay .
Chớp chớp mắt xin :
“Em dâu, thật sự xin .
Tất cả là tại giữ chừng mực.
Hồi cấp ba thằng nhóc thích em .
Lúc đó còn giúp nó bày nhiều kế.
Không ngờ sự tồn tại của cản trở tình cảm của hai ….”
Cái đuôi của cô nịnh nọt quấn lấy cổ tay , cọ cọ một cách đáng thương.
“Lần Tết đó, hẹn nó gặp ở văn phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/cam-nang-thuan-hoa-anh-trai-ke/chuong-7.html.]
Cũng là để đưa thuốc ức chế kỳ mẫn cảm cho nó.
Nó em thương, nên thà dùng thuốc ức chế để kiềm chế tình cảm của .
Haizz, là tránh né, nếu hai hẹn hò tuyệt đối sẽ phiền .
Cầu xin em đó, tha thứ cho nhé, ?”
Ai mà thể từ chối một cô gái xinh kiểu mèo con đang nũng cơ chứ.
ngượng ngùng mở lời:
“Là hỏi rõ, tự suy nghĩ quá nhiều.”
“Đâu , là chủ động giữ cách.”
“Không ! Là quá nhạy cảm!”
“Sao thể là của em? quá chậm chạp, đáng lẽ chủ động tránh xa nó mới đúng!”
Thương Chấp Duật bất đắc dĩ ngăn cản chúng .
Cứ tranh cãi thế nữa, kiểu gì và Tề Sơ Nguyệt cũng sẽ cảm thấy đến mức lạy mất.
Dòng bình luận pop-up điên cuồng chạy.
[Ối giời ơi, hóa Tề Sơ Nguyệt là chị ruột của Thương Chấp Duật, khi bố ly hôn thì một theo họ , một theo họ bố.]
[Tác giả đây! Giờ mới chịu thừa nhận trong phần giới thiệu nhầm tên nữ chính nữ phụ ? Hại ship sai CP bao lâu nay!]
[Hóa Giang Lạc mới là nữ chính, bảo kiểu gì cũng thấy em gái cưng và trai hợp hơn mà, ăn đường ngọt lịm tim luôn.]
[ mất , cặp đôi nhỏ hạnh phúc nhé… Hai đều là định mệnh của .]
và Thương Chấp Duật thú nhận chuyện tình cảm mặt bố .
Không hề cảnh ầm ĩ cãi vã dữ dội như tưởng tượng.
Ngược , họ chấp nhận một cách bình thản.
Hai họ giơ ngón cái lên:
“Chấp Duật và Lạc Lạc hai đứa trẻ đều là hiểu rõ .
Người nhà cả, yêu đương thì cứ yên tâm.”
chỉ ôm trán khổ.
Thậm chí hai họ còn thầm may mắn.
May mà kịp đăng ký kết hôn.
Họ vung tay lên.
Quyết định nhường cơ hội đăng ký kết hôn cho và Thương Chấp Duật.
Còn khi và Thương Chấp Duật yêu .
Họ cũng lý do để đuổi chúng ngoài.
Cuối cùng cũng thể thoải mái tận hưởng thế giới riêng của hai .
Trước khi , còn kéo nhỏ:
“Lạc Lạc, cố gắng lên nhé.
Cố gắng để sớm bế cháu gái.”
… Cái gì với cái gì trời.
Vừa về đến nhà, Thương Chấp Duật bế đặt lên tủ giày ở lối .
Ánh đèn vàng vọt bao phủ gương mặt .
Trông đặc biệt dịu dàng và trìu mến.
“Bé cưng, thấy những gì với em .
Em một đứa con ?”
nghiêm túc suy nghĩ một chút:
“ sợ.
Lo lắng sẽ đau.”
Thương Chấp Duật nhẹ nhàng vuốt ve má .
Vẻ mặt chút ngượng ngùng:
“Thật , tộc Mị Ma, nam giới cũng thể sinh con.
Cho nên, đừng sợ.”
trợn tròn mắt.
Có chuyện như ?
Cảm thấy lạ lùng thần kỳ quá…
Thương Chấp Duật chằm chằm .
Anh nới lỏng cà vạt lộ xương quai xanh tinh xảo mắt.
Giọng hoang dã đầy dục vọng:
“Vậy, thử ?”
… Thật hết cách với .
đối với yêu cầu của chồng.
Vẫn là nên chiều một chút .
ngẩng đầu lên.
Hôn lên yết hầu của .
Hai giờ sáng, đêm xuân ngủ.