CÂN XƯƠNG - 12

Cập nhật lúc: 2025-10-01 05:44:50
Lượt xem: 77

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

27.

Tô Man Nhi đang bàn thư. Thấy Phục Thu dụi mắt bước về, nàng trêu chọc:

“Phục nương tử gặm sạch đống sách ? Sao hôm nay chịu về sớm thế?”

Phục Thu mỉm , hỏi:

“Ngươi đang cho ai ?”

Tô Man Nhi vui vẻ đáp:

“Viết cho mẫu .”

Nàng mời mẫu phủ ở cùng để chăm sóc lúc sinh nở, việc Vương phi gật đầu. Vợ chồng Ngọc Vương khi tàn nhẫn thì quả thật chẳng gì, nhưng một khi chịu thì hết sức tình. Phục Thu chúc mừng nàng sắp đoàn tụ mẫu tử giả vờ như lơ đãng hỏi:

“Sinh nhật của ngươi sắp tới nhỉ?”

Tô Man Nhi cúi đầu tiếp, chẳng mấy để tâm, đáp:

“Qua lâu .”

Phục Thu cố tình sai:

“Không mùng tám tháng chín ?”

Tô Man Nhi lập tức sửa :

“Ngươi nhớ nhầm , là mùng chín tháng sáu.”

“Trong phủ tổ chức sinh nhật cho ngươi ?”

“Là .”

Phục Thu gặng hỏi:

“Tại ?”

Tô Man Nhi đưa tay vuốt bụng lộ rõ:

“Mẫu khi sinh thì khó sinh, suýt chút nữa mất mạng. Từ khi chuyện, chẳng còn lòng nào mừng sinh nhật nữa.”

Nếu , ngày sinh của nàng hẳn là thật, thể giả . Đầu mối một nữa đứt đoạn. Phục Thu thở dài thầm nghĩ: trong phủ hàng trăm , chẳng lẽ dò xét từng kẻ một ?

Tô Man Nhi niêm phong bức thư, dặn hầu đích trao tận tay cho mẫu . Lời dặn khiến Phục Thu thoáng động lòng, chăng cần tìm chính là mẫu của Tô Man Nhi? Nàng bèn thả mồi:

“Ngươi mừng sinh nhật cho mẫu ?”

Tô Man Nhi ngần ngại:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/can-xuong/12.html.]

“Liệu Vương phi đồng ý ? Có sợ voi đòi tiên ?”

Phục Thu đáp:

“Chỉ là bày một bàn tiệc nhỏ trong viện của ngươi thôi, chắc . Nếu ngươi , cứ ngày sinh của mẫu cho , sẽ lo liệu.”

Tô Man Nhi vốn tin nàng việc luôn chu , lập tức ngày sinh của mẫu , trong lòng háo hức lo lắng:

“Không kịp trở về … Đây sẽ là đầu tiên tổ chức sinh nhật cho .”

Trong khi đó, đầu Phục Thu bắt đầu nhức nhối. Không . Mẫu của Tô Man Nhi cũng nàng đang tìm. Thế là chỉ tìm đối tượng mà còn tự rước thêm việc nguwif. là lỗ cả vốn lẫn lời.

Thú thật, Phục Thu vốn chẳng lo bữa tiệc . Tô Man Nhi từng thẳng, nhưng chuyện mẫu nàng là tú bà thanh lâu thì Phục Thu đoán từ lâu. Giờ cưỡi lưng hổ khó xuống, nàng đành c.ắ.n răng lo liệu. Trong lòng chỉ mong mẫu Tô Man Nhi kịp trở về.

Quả nhiên, về kịp.

28.

Hai ngày sinh nhật, Tô Man Nhi thấp thỏm ngóng chờ. Đến ngày hôm , nàng càng thêm nôn nao bất an. Món ăn hâm nóng nguội, trăng treo giữa trời, cuối cùng Tô Man Nhi đành buông tay. Nàng mời Phục Thu xuống, gắng gượng nặn nụ :

“Thôi, chờ nữa… chúng ăn thôi.”

Phục Thu thấy nàng buồn, định an ủi mấy câu, nghĩ đến chuyện bản chẳng hề ý trong việc , đành cúi đầu giả vờ chuyên tâm húp canh. Thực Tô Man Nhi cũng nuốt trôi, chỉ lấy đũa gẩy gẩy hạt cơm, hồi lâu , nước mắt rơi thẳng xuống bát.

“Phục nương tử… ngươi xem, đây là báo ứng ? Ta mẫu , nhưng là mẫu . Người với nhiều nhưng từng với . Thiên hạ ai cũng thể trách cứ , chỉ riêng thì thể.”

Phục Thu khẽ thở dài:

“Quãng đường về mất những hai tháng, kịp về cũng là thường tình. Nếu ngươi thật sự lo lắng báo ứng, chẳng bằng khuyên buông bỏ d.a.o thớt, gột rửa tay chân, từ nay an mà ở bên cạnh ngươi. Sinh nhật mỗi năm đều , năm nay chẳng kịp thì năm , rốt cuộc vẫn sẽ ngày ngươi chúc mừng cùng mẫu .”

Tô Man Nhi lau nước mắt, khẽ gật đầu: “Ừ.”

Sau đó, nàng gom góp ban thưởng mới , nhờ Phục Thu mua cho mẫu một căn viện để dưỡng lão. Phục Thu nhận lời ngoài lo liệu. Trên phố, qua kẻ co ro thu tay rụt cổ trong áo, nàng chợt giật nhận trời sang thu. Thời gian thấm thoắt, hơn một năm trôi, mà nàng vẫn tìm cân xương bốn lượng chín tiền . Chẳng lẽ Viên Sinh tính sai ?

Gần đây trong phủ thêm mới, Phục Thu đành tạm gác chuyện cân xương, dốc lòng giúp Tô Man Nhi chọn viện. Khi , Tô Man Nhi m.a.n.g t.h.a.i hơn bảy tháng, thể tròn trịa, nặng nề, đầu óc cũng đôi lúc lanh lợi như . Bình thường, trong viện vẫn ngoài dạo đôi vòng. Chuyện vốn chẳng gì đáng .

Nào ngờ, Tiết Từ Tâm vẫn luôn dòm ngó. Thừa dịp nàng sơ hở, ả lẻn trong viện, thẳng tay đẩy nàng ngã xuống đất hung hăng giẫm một cước lên bụng nàng. Mọi chuyện xảy quá bất ngờ. Đến khi bọn nha hốt hoảng chạy đến lôi Tiết Từ Tâm , vạt váy của Tô Man Nhi loang đỏ m.á.u tươi. Tiết Từ Tâm như điên:

“Ngọc Vương là đồ súc sinh! Hắn lừa ! Hắn lừa dối ! Hắn sỉ nhục ! Dù cũng chẳng sống nữa, thề sẽ để các ngươi toại nguyện!”

Ngọc Vương vốn kiêu ngạo cay nghiệt, thường ngày coi khác như phường ngốc nghếch, quên mất đạo lý đ.á.n.h đ.á.n.h mặt, hại chớ hại đầu. Mà kẻ ngốc thì thù hận nhất chính là coi thường như kẻ ngốc.

Tiết Từ Tâm oán hận Ngọc Vương, song quen tay với nữ nhân, quên mất rằng thể trực tiếp báo thù đàn ông . Cuối cùng ả chọn lối vòng vèo độc ác, khiến một phụ nữ khác đổ m.á.u để đổi lấy nỗi đau của .

Tô Man Nhi hại, sinh non ngay tại chỗ.

 

Loading...