CÂN XƯƠNG - 9

Cập nhật lúc: 2025-10-01 05:44:10
Lượt xem: 98

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

21.

Phục Thu cố ý chơi trò lạt mềm cuộc chặt với Tô Man Nhi. Bởi nàng hiểu, lòng đều giống , thứ càng khó càng khiến khao khát dốc sức để với tới. Quả nhiên, khi khước từ, Tô Man Nhi chẳng những nản, ngược càng tin tưởng Phục Thu, như thể hận thể moi cả tim mà dâng hiến.

“Nếu nương tử chịu giúp , gì trong tay, chỉ cần ngươi mở miệng, đều cam tâm.”

Phục Thu bộ do dự:

“Ngươi và chẳng qua chỉ là bèo nước gặp , chắc mẩm thể giúp ngươi tranh sủng?”

Tô Man Nhi vội liệt kê một loạt ưu điểm của , Phục Thu gạt bỏ từng câu. Hai bên qua hồi lâu, cuối cùng nàng mới chịu gật đầu. Tô Man Nhi mừng quýnh. Phục Thu chợt nhớ đến bài học đẫm m.á.u của Kỷ Hành, vội hỏi:

“Ngày tháng năm sinh của ngươi là gì?”

“Năm Giáp Dần, mùng chín tháng sáu, giờ Tuất.”

Bốn lượng hai tiền.

Phục Thu xong, lúc mới thở phào. Nàng nào cũng vung d.a.o với vô tội. Mong rằng Kỷ Hành chỉ là ngoại lệ.

Chờ vết thương Tô Man Nhi lành hẳn thì trời sang thu. Phía Bắc mùa lạnh đến sớm, mà hành trang của Phục Thu cạn sạch, chẳng còn đồng bạc nào mua thêm áo ấm. Hai đành vội vã Vương phủ. Hành lý của Phục Thu chỉ một bọc vải mỏng. Tô Man Nhi hiếu kỳ hỏi trong đó chứa gì.

“Xương.”

“Xương ?” Nàng tròn mắt. “Có ngon ?”

Phục Thu thản nhiên:

“Là xương .”

Tô Man Nhi bật :

“Thì nương tử cũng đùa.”

Phục Thu: “……”

Hai tới Vương phủ, ngăn ngoài cửa. Tô Man Nhi phân bua thế nào, bọn gác cổng vẫn lạnh lùng rằng trong phủ chẳng thất nào mang họ Tô cả.

“Là Tiết Từ Tâm! Nhất định là ả ngăn về phủ!” Tô Man Nhi tức giận run .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/can-xuong/9.html.]

“Đừng vội.” Phục Thu chỉ đôi sư tử đá cổng, khẽ :

“Ngươi trèo lên thử xem.”

Ngọc Vương gia vốn từng là hoàng tử cao quý trong cung, mỹ nhân nào mà từng thấy chứ? Phục Thu đoán, Tiết Từ Tâm sủng ái chẳng vì sắc nước hương trời mà vì ả khác thường, ngông cuồng ngang ngược. Ban đầu Tô Man Nhi dám, nhưng thấy Phục Thu nhíu mày thiếu kiên nhẫn, nàng nghiến răng nghiến lợi leo lên.

“Đừng nhăn nhó, lên cho một chút.” Phục Thu căn dặn.

Bọn gác cổng tinh quái, chẳng dám đối đầu, chỉ vội chạy trong báo tin. Tiết Từ Tâm xong thì tức lồng lộn, tự dẫn cửa định nhục Tô Man Nhi. Nào ngờ, bước đến nơi thấy Ngọc Vương gia ôm ngang Tô Man Nhi . Khi lướt ngang qua, thậm chí còn buồn liếc ả lấy một nào.

22.

Điều ngoài dự liệu của Phục Thu là: Ngọc Vương gia quả thật vô cùng tuấn tú. Chỉ điều, vẻ tuấn tú mang theo khí chất tà mị khó lường. Hắn si mê Tô Man Nhi vài ngày lập tức lãng quên. Tuy Tô Man Nhi đưa về phủ nhưng tình cảnh vẫn như cũ, hề sủng ái.

Phục Thu nghĩ mãi . Nhan sắc Tô Man Nhi kém cạnh Tiết Từ Tâm, Ngọc Vương gia nhớ ả mà quên nàng? Còn tìm lời giải, trò hành hạ của Tiết Từ Tâm bắt đầu.

Đêm mưa lớn tầm tã. Ả bày trò chơi “nhảy hồ”. Ngọc Vương gia chẳng những cản mà còn vui vẻ tán thành, mở yến tiệc ngay tại thủy đình giữa hồ. Hắn gối đầu lên đùi Tiết Từ Tâm, tháp mỹ nhân, nhàn nhã chờ xem đám thất từng nhảy xuống nước.

Tô Man Nhi khiếp hãi. Giữa tiết trời giá buốt mà lao xuống hồ, e rằng kịp bơi bỏ mạng vì rét lạnh. Mấy nữ nhân khác , chẳng ai dám bước . Trong thủy đình vang lên tiếng chén rượu ném vỡ. Ngọc Vương gia nổi giận. Các nàng rõ, lát nữa sẽ gia nhân tới, lôi từng ném xuống.

Tiếng t.h.ả.m thiết cất lên, hòa với tiếng mưa dội mặt hồ, rợn đến gai . Tô Man Nhi nhắm chặt mắt, gần như chấp nhận phận, toan nhảy xuống thì Phục Thu khẽ cất tiếng:

“Khoan .”

Nàng đưa thanh đao trong tay cho Tô Man Nhi:

“Đi, g.i.ế.c Tiết Từ Tâm.”

Đám xung quanh kinh hãi: “Đao từ ?”

Tô Man Nhi cảm thấy khó hiểu nhưng vẫn ngoan ngoãn lời. Nàng run rẩy cầm đao, lảo đảo bước về phía thủy đình. Chẳng mấy chốc, nàng phát hiện gì đó bất thường. Cứ như chính thanh đao đang kéo lê nàng . Vừa đặt chân thủy đình, lưỡi đao trực diện vung về phía Tiết Từ Tâm. Ả hét thất thanh:

“Vương gia cứu !”

Thế nhưng Ngọc Vương gia chẳng những cứu mà còn thích thú xem. Khi búi tóc Tiết Từ Tâm c.h.é.m rụng, còn hứng khởi vỗ tay khen ngợi. Lúc Tô Man Nhi  mới chợt hiểu ý Phục Thu. Sở dĩ Vương gia nhớ Tiết Từ Tâm, chính là bởi ả cách tàn độc với nữ nhân hơn bất kỳ ai.

Rốt cuộc thì Phục Thu trực tiếp lấy mạng ả. Không vì nương tay với Tiết Từ Tâm g.i.ế.c hại ít , c.h.ế.t cũng chẳng oan. Chỉ là Tô Man Nhi vẫn chỉ là thường, cần gánh tội nghiệt g.i.ế.c vai.

Tiết Từ Tâm bò rạp tháp mỹ nhân, run cầm cập. Thanh đao rơi khỏi tay Tô Man Nhi, lặng lẽ hóa thành vệt sáng xanh, về trong tay Phục Thu. Ngọc Vương gia ôm ngang Tô Man Nhi trở về phòng. Đám còn thoát một kiếp nạn, dần dần ngừng .

 

Loading...