Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Canh Ba Quỷ Gõ Cửa - Chương 4

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-06-17 13:02:20
Lượt xem: 982

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đội trưởng Phương vỗ đầu: "Quên chưa giới thiệu. Đây là Đại sư Huyền học Thịnh Giai Giai, chuyên gia đặc biệt của cục cảnh sát. Trước đây cô ấy đã giúp chúng tôi phá không ít vụ án lớn, đồng thời cũng là sinh viên năm nhất ngành Điều tra Hình sự của Đại học Z. Vì phòng ký túc xá bên kia bị dột nước nên tạm thời chuyển sang phòng các bạn."

Người hành nghề “thủ công” lại đi học Điều tra Hình sự à?

"Dù sao thì cũng đều là 'làm việc' với người c.h.ế.t cả. Coi như liên ngành đi mà." Tôi khách sáo nói: "Vừa nãy thấy mọi người căng thẳng quá nên chỉ đùa một chút thôi, không làm các cậu sợ chứ?"

Diễn xuất của tôi cũng không đến nỗi đỉnh của chóp vậy mà.

Nhóm chat đã không biết phản ứng thế nào nữa rồi.

Chu Tuệ, người đã hiểu ra tất cả, trừng mắt nhìn tôi đầy giận dữ: "Thịnh Giai Giai, cậu cố ý triệu oan hồn người c.h.ế.t vào đúng không? Chứ không thì, rõ ràng cậu có thể thu phục cô ta ngay từ đầu, sao lại đợi đến cuối cùng?"

"Cậu ỷ có chút bản lĩnh mà lừa chúng tôi xoay như chong chóng, cậu phải xin lỗi tất cả chúng tôi!"

Cậu ta đúng là khá biết đổ vấy.

"Sao phải vậy? Câu này đáng lẽ tôi phải hỏi cậu mới đúng."

Tôi cười khẩy một tràng, đi thẳng đến giường của Chu Tuệ.

Giữa những tiếng hét inh ỏi của cậu ta, tôi đổ hết đồ trong túi cậu ta ra ngoài.

Bên trong bất ngờ có một chiếc khăn lụa.

"Đây chính là lý do tối nay người c.h.ế.t về gõ cửa."

8

"Chiếc khăn lụa này là của người chết. Ban đầu tôi cũng thấy lạ, tại sao ma lại cứ gõ cửa phòng chúng ta mãi thế? Cho đến khi ma vào phòng, cứ cắm đầu lật tìm đồ trên giường cậu thì tôi mới biết là cậu nhất định đã lấy thứ gì đó quan trọng của cô ta."

Có bạn học lập tức tìm ra trang cá nhân của đàn chị đã khuất trên mạng xã hội.

"Trời ơi, trong bài đăng đầu tiên cô ấy có khoe chiếc khăn này, y chang của Chu Tuệ luôn."

"Còn nói là quà mẹ tặng nữa chứ, thảo nào c.h.ế.t rồi mà vẫn không yên."

"Có phải là hôm nay, lúc cảnh sát còn chưa đến hiện trường thì cậu ta đã lén lút nhân lúc hỗn loạn lấy đi không? Kém sang quá vậy"

Mặt mày Chu Tuệ xanh lét, hết xanh lại đỏ, lồng n.g.ự.c phập phồng lên xuống.

"Đây là vu khống, bố tôi là ông chủ công ty bất động sản, tôi cần gì phải đi ăn trộm? Thịnh Giai Giai, vì hận tôi từng bắt nạt cậu mà cậu cố tình đổ tội cho tôi!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/canh-ba-quy-go-cua/chuong-4.html.]

Cũng có người lên tiếng bênh vực cậu ta.

"Thật ra thì hãng này đắt, nhưng đụng hàng cũng chẳng có gì lạ cả."

Đội trưởng Phương nói đơn giản, mang về xét nghiệm là biết ngay thôi.

"Cô Chu, chúng tôi nghi ngờ đây là chứng cớ quan trọng, vui lòng giao cho chúng tôi giám định. Nếu không liên quan thì chúng tôi đảm bảo sẽ hoàn trả nguyên vẹn cho cô."

Chu Tuệ cắn chặt răng: "Tôi không đồng ý, dựa vào cái gì mà tôi phải giao cho các anh? Làm hỏng thì các anh đền nổi không?"

Phương đội trưởng chẳng thèm quan tâm đến mấy chuyện đó: "Phối hợp điều tra là nghĩa vụ của mỗi công dân, lẽ nào cô có bí mật gì không thể nói ra?"

Thực ra thì nét mặt tuyệt vọng của Chu Tuệ đã nói lên tất cả rồi.

Đã có kết quả giám định, quả nhiên là của người chết.

Hóa ra bố của Chu Tuệ làm bất động sản bị vỡ nợ, nợ rất nhiều khoản thanh toán nên suýt nữa phá sản.

Nhưng Chu Tuệ đã quen với cuộc sống xa hoa, ham muốn vật chất không được thỏa mãn cho nên khi nhìn thấy chiếc khăn lụa rơi cạnh giường người c.h.ế.t mới bị ma xui quỷ khiến mà lấy trộm cất đi.

Pháp y trích xuất được bùn đất màu đỏ từ trên đó.

Tôi chấm một ít lên ngón tay, vốn là người thông linh, ngũ quan vượt xa người thường, cho nên trong chốc lát, cái lạnh lẽo và mùi thối rữa của người c.h.ế.t lập tức truyền khắp cơ thể tôi.

Vì hợp tác nhiều lần, Phương đội trưởng đã từ sốc ngã ngửa chuyển sang thấy nhiều thành quen rồi, anh ấy nghiêm túc nói: "Đại sư, kiểu gì tôi cũng phải xin cho cô một suất vào biên chế."

Lại còn có chuyện tốt như vậy nữa à, tôi mừng quýnh: "Chế độ đãi ngộ thế nào, bát cơm có phải bằng sắt không!"

"Tiền ăn 500, thịt ăn no căng bụng, chuyện bát cơm thì cứ yên tâm, là sắt nguyên chất."

Sao nghe quen thế nhỉ…

Tôi thầm nghĩ: "Đây là biên chế huấn luyện chó nghiệp vụ hả."

"Đợi cô tốt nghiệp là có thể lên chính thức rồi." Anh ấy động viên.

Thôi được, 500 cũng là tiền, có tiền là tôi làm.

"Trên chiếc khăn lụa ấy là bùn đất đỏ ở ven hồ Lật của trường."

Vẻ mặt của Phương đội trưởng trở nên nghiêm trọng: "Nói cách khác thì hiện trường gây án đầu tiên không phải ở ký túc xá, mà là ở ven hồ, là sau khi c.h.ế.t mới bị đưa về ký túc xá, còn được mặc cả quần áo ngủ, thậm chí là sấy khô cả tóc."

Loading...