Canh Khí Vận Song Sinh - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-12-21 00:59:54
Lượt xem: 240
Vào kỳ nghỉ hè năm hai đại học, em gái song sinh của về nhà đó bao giờ trường nữa.
Đương nhiên em thể vì chính mắt thấy em cả làng g.i.ế.c c.h.ế.t, phân xác, chia ăn.
Là chị gái song sinh, thế phận của em , chiếm lấy tương lai xán lạn của em cho riêng .
Mười năm khi em c.h.ế.t, trong làng liên tiếp xảy chuyện lạ.
Bà đồng trong làng cầm la bàn bói một quẻ, bỗng mặt tái mét hét lớn:
“G.i.ế.c nhầm ! G.i.ế.c nhầm ! Con bé nhà họ Trương g.i.ế.c nhầm !”
1
“Mọi từng về canh vận khí ?”
…
Tương truyền cứ cách mười năm, làng Đào Nguyên sinh một cặp song sinh.
Các cụ trong làng đều song sinh là linh đồng hội tụ vận khí phúc trạch của cả làng. Phải g.i.ế.c đứa sinh năm hai mươi tuổi, chia cho cả làng nấu thành canh uống mới thể duy trì cân bằng vận khí trong làng, đảm bảo việc thuận lợi, thập thập mỹ.
và em gái là cặp song sinh duy nhất đời ở làng Đào Nguyên trong mười năm qua.
Vào ngày sinh nhật thứ hai mươi, làng tổ chức tiệc sinh nhật cho chúng vô cùng long trọng, linh đình ngay tại quảng trường.
Mổ bò mổ dê, ca hát nhảy múa, còn hoành tráng hơn cả tiệc mừng xuân năm mới. Thậm chí còn dựng mấy cái cổng chào bơm màu đỏ.
“Chúc mừng sinh nhật hai mươi tuổi Trương Đại Muội và Trương Tiểu Muội.”
hỏi tại tổ chức tiệc sinh nhật long trọng như cho chúng .
Mẹ tự hào : “Vì các con là song sinh, là điềm lành mang theo phúc trạch.”
gật đầu, mơ hồ nhớ mười năm , họ cũng từng tổ chức tiệc sinh nhật long trọng như cho hai chị họ song sinh.
Nghĩ thì hình như mười năm gặp chị họ thứ hai.
Trương Tiểu Muội nghi ngờ gì, dương dương tự đắc : “Đương nhiên là tổ chức cho con phượng hoàng vàng là em đây .
Chị nhỉ? Em tuyển thẳng lên cao học đại học B đấy! Đó là trường đại học hàng đầu nha! Trưởng thôn còn đích đưa giấy báo cho em!
Nhờ hưởng ké hào quang của em nên chị mới hưởng phúc đấy!”
Nói xong nó còn quên với ánh mắt khinh miệt như thể là thứ rác rưởi gì đó.
Ba năm Trương Tiểu Muội thi đỗ Đại học Truyền thông Thủ đô, giờ tuyển thẳng lên cao học của trường đại học hàng đầu. là con phượng hoàng vàng bay từ khe núi.
Ở cái làng miền núi nhỏ bé của chúng , đừng là sinh viên đại học, đến trung cấp cũng chẳng mấy .
Trương Tiểu Muội chỉ là sinh viên đại học duy nhất mà còn là một sinh viên xuất sắc.
gật đầu hiểu ý, thảo nào trong làng coi trọng như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/canh-khi-van-song-sinh/chuong-1.html.]
và nó khuôn mặt giống . Tuy từ nhỏ khác khó phân biệt ai là chị, ai là em nhưng hiện tại khác biệt một trời một vực.
Nó như ngôi trời còn như hạt bụi đất.
Nói xong, nó bước đôi giày cao gót, ghé sát tai với tư thế bề , dùng giọng chỉ hai chúng thấy :
“ vẫn cảm ơn chị vì chịu học hành kham khổ mà đổi đời với em, mới giúp em đổi vận mệnh! Chị gái yêu của em......”
Nói xong, nó vui vẻ khắp nơi chụp ảnh phim, đăng lên vòng bạn bè các nền tảng xã hội, chia sẻ niềm vui lúc với bạn bè cùng lớp.
Còn lặng lẽ bên cạnh, dửng dưng sự chế giễu mỉa mai của nó. Trong mắt nó, chỉ là một con nhà quê hiểu sự đời.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, khóe miệng nhếch lên một nụ thâm độc.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Dù nó chế giễu thế nào, cũng sẽ tức giận.
, đổi vận mệnh của nó!
Qua đêm nay, nó sẽ biến mất khỏi ngôi làng , khỏi thế giới ...
2
tên là Trương Đại Muội, em gái tên là Trương Tiểu Muội.
từ nhỏ Tiểu Muội chăm chỉ học hành, thành tích luôn đầu.
Bố dành hết tình yêu thương cho Tiểu Muội, cũng từng ai với bố con gái là phận hèn mọn, sinh con gái là nuôi vợ cho nhà .
Nó phụ sự kỳ vọng của , thi đỗ trường đại học 985 ở thủ đô, hy vọng đổi vận mệnh của .
nó tất cả nỗ lực đều là vô ích. Từ khi sinh , vận mệnh của nó thể đổi.
Canh vận khí là điều cấm kỵ mà làng Đào Nguyên chúng ngầm hiểu với , là truyền thống kéo dài ngàn năm, và nó là nguyên liệu thể thiếu trong món ăn .
3
Mười năm khi mới mười tuổi tận mắt chứng kiến chị họ thứ hai lúc hai mươi tuổi bỗng dưng biến mất trong một đêm. Mọi dấu vết tồn tại của chị đều xóa sạch.
nhớ đêm sinh nhật hai mươi tuổi của chị họ cả và chị họ hai vô cùng náo nhiệt. Đó là cảnh tượng náo nhiệt nhất mà đứa trẻ mười tuổi là từng thấy.
Cả làng tụ tập ở quảng trường nhỏ, xem những màn ca múa đặc sắc, ăn bữa tiệc thịnh soạn.
Ăn no xong chán quá định về nhà nhưng ngăn cản: “Không ! Còn một món ngon quan trọng nhất, ngon nhất lên mà.”
bực bội. Ngày thường nuông chiều lo ăn uống, chẳng thèm món ngon gì đó trong miệng .
giống hệt bên cạnh . Nó đang chăm chú ăn thịt.
Không ai chơi cùng, chán c.h.ế.t !
Thế là chạy đến từ đường vắng vẻ, lén chui từ lỗ ch.ó phía để ăn vụng chút hoa quả cúng.
Không ngờ nhân vật chính của ngày hôm nay là chị hai trói gô bài vị của cả dòng họ. nhớ nãy chị uống say, bác gái đưa về nhà nghỉ ngơi mà! Sao chị ở đây?