CHA MẸ THƯƠNG CON, TÍNH KẾ LÂU DÀI - 1
Cập nhật lúc: 2025-09-15 15:28:04
Lượt xem: 113
Sau khi cha phát bệnh, ông còn với em trai lấy một câu.
từng nghĩ đó chỉ là do bệnh tật khiến tính tình đổi.
Về mới hiểu.
Cha thương con, ắt sẽ tính toán lâu dài cho nó.
Ông dùng sự lạnh lùng để đổi lấy sự thương cảm và xót xa của dành cho em, để cam tâm tình nguyện giúp họ nuôi đứa con trai út còn nhỏ.
—------
từng nhiều mong em trai c.h.ế.t .
hận nó.
Từ khi nó còn chào đời, hận.
Nó kém mười sáu tuổi.
Trong mười sáu năm , tận mắt bụng hết đến khác phình to xẹp xuống, cùng với bầu khí ngày càng ngột ngạt trong nhà.
Ấn tượng trong là thường xuyên “bệnh”, thỉnh thoảng tĩnh dưỡng, trong nhà bao giờ thiếu đường đỏ và trứng gà, thi thoảng còn phảng phất mùi thuốc bắc.
Từ mơ hồ đến lóc oán trách, dần dần thành tê liệt, lớn lên và bắt đầu hiểu.
Thì , nhiều đứa “em gái” chẳng kịp gặp mặt.
từng cố gắng đổi tư tưởng cũ kỹ của họ.
Ra sức học hành, giành điểm cao, chứng minh cho họ thấy con gái chẳng hề kém cạnh con trai.
vô ích.
Mỗi khi họ hàng, bạn bè khen ngợi , gương mặt cha luôn phảng phất sự gượng gạo.
lập tức trong mắt họ sự tiếc nuối, bất mãn, thậm chí cả trách móc.
Mẹ thì thẳng thắn hơn:
“Tiếc là con gái, giá mà là con trai thì mấy…”
bỏ hẳn hoạt hình và búp bê, cắt tóc ngắn, mặc đồ trung tính, chơi cùng đám con trai, ép bản thích phim chiến tranh và xe đồ chơi.
Cách quả thực hiệu quả.
Cha hài lòng với sự đổi , khi trò chuyện cùng khác còn thêm phần hãnh diện:
“Con gái , nó chỉ thích chơi những trò con trai, chẳng bao giờ thèm tụ tập với đám con bé con gái.”
Nét mặt ông lúc còn rạng rỡ hơn cả khi hạng nhất.
Mẹ thì vui vì khỏi tốn công chải tóc cho .
Trong bữa cơm, luôn cố moi chuyện vui ở trường để họ vui.
Nếu gặp hôm họ tâm trạng , họ sẽ đáp đôi câu, liền mừng rỡ như khích lệ to lớn.
nhiều lúc, họ cau mày quát: “Có gì mà , ăn .”
Từ bé đến lớn, sắc mặt cha lúc nào cũng thất thường. quen .
Khi nhà chỉ , sự so sánh, cứ tưởng thế là bình thường.
Chẳng bao lâu , mang thai.
khác.
Đi siêu âm, là con trai.
Bao năm qua, họ bao giờ từ bỏ giấc mơ con trai.
Những bát thuốc đắng đổ ngoài sân, giờ , như những “huân chương” đổi bằng m.á.u thịt.
Cha ôm lâu.
Lần đầu tiên trong đời, thấy họ hạnh phúc đến .
Không khí trong nhà bỗng chốc tươi sáng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/cha-me-thuong-con-tinh-ke-lau-dai/1.html.]
Đến mức hoang mang.
Hai mà đây nỗ lực hết sức mới thể khiến họ đôi chút, nay ngày nào cũng vui vẻ.
Cha còn chủ động việc nhà.
Mẹ dịu dàng cạnh , cùng bài tập.
từng dám mơ về sự ấm áp .
Thậm chí cha còn kể chuyện , khi há hốc mồm kinh ngạc, ông chẳng nổi giận mà chỉ xoa đầu :
“Con gái ba chắc chắn sẽ là chị gái , ?”
như ngây , chỉ gật đầu: “Con nhất định sẽ là!”
Gương mặt họ tràn đầy nụ .
họ hết mực bao dung.
Khi đạt thành tích cao, họ hiếm hoi giơ tờ bài kiểm tra lên khen:
“Thấy ! Nhà họ Triệu chúng giỏi giang lắm! Con gái lớn nhà thật tiền đồ!”
“Sau em trai học, con gương, dạy dỗ nó nên , rạng danh tổ tiên nhé!”
Được cha khen ngợi như thế, lâng lâng như mây, chỉ cúi đầu hổ: “Con sẽ cố.”
Khi , mang trong lòng đầy thiện ý với đứa em đời.
nghĩ, nếu nó thể khiến gia đình hơn, cũng chẳng .
Đáng tiếc, cảnh chẳng bao lâu.
Đứa trẻ giữ .
Bác sĩ lẽ do phá thai quá nhiều .
Cha giận dữ, cãi ầm ĩ với :
“Lấy cô về thì ích gì! Đến một đứa con trai cũng giữ nổi!”
Mẹ sảy thai, cơ thể yếu ớt, chỉ thể giường .
Thấy cha càng mắng càng dữ, mơ hồ còn ý tay, vội vàng lao đến che chở .
hiểu , đang che chở thì đối tượng mắng chửi bỗng biến thành .
Hình như còn đẩy một cái.
Bà vốn yếu, chẳng bao nhiêu sức, còn nghi ngờ đó chỉ là ảo giác.
khi đầu , thấy bà trừng mắt đầy oán hận:
“Giờ thì mày vui chứ? Em trai mày c.h.ế.t , trong nhà chẳng còn ai tranh giành với mày nữa.”
c.h.ế.t lặng, chẳng hiểu bà .
“Mẹ… con đang bảo vệ mà.”
Bà hừ lạnh: “Chỉ giỏi giả vờ . Đồ chổi, khắc c.h.ế.t cả em ruột của mày.”
Câu dứt, cha cũng khựng , liếc một cái.
Cả hai dường như ngầm tìm thấy một cái cớ hảo để trút giận.
Từ đó, những lời châm chọc, mỉa mai trở thành cơm bữa với .
Khi đạt thành tích , họ sẽ :
“Hừ, chẳng trách học giỏi thế, mệnh lớn, cướp mất con đường sống của em trai.”
Khi tụt hạng vài bậc, họ bảo:
“Sao thi ? Chẳng mày luôn nhất ?”
Nếu , họ liếc mắt khinh bỉ:
“Tch, mới vài câu , yếu đuối thế thì gì.”
dần trở nên ít .
Họ chê câm lặng như cái bình vôi.