CHỊ GÁI KHỐN NẠN - CHƯƠNG 1
Cập nhật lúc: 2025-06-04 06:44:32
Lượt xem: 304
Chị gái tôi vừa xinh đẹp lại tốt bụng.
Đăng bán mười mẫu cà chua nhà mình trồng với giá 1 xu mười cân.
Lén lút cho người vô gia cư ở lại phòng tôi qua đêm.
Vì học bổng mà xúi giục mẹ đi hiến tủy.
Sau này, vì vụ cà chua một xu bán cháy hàng, bố gánh khoản nợ mấy trăm nghìn tệ, bị chủ nợ ép đến phát điên phải nhảy lầu tự tử.
Mẹ phẫu thuật hiến tủy thất bại, qua đời trên giường bệnh.
Còn tôi, vào ngày sinh nhật 18 tuổi, bị người vô gia cư nửa đêm lẻn vào cư///ỡng h///iếp rồi sát hại.
Cảnh sát đến hỏi, chị gái lại nói: "Ngoài trời mưa, em thấy ông ta đáng thương mới cho vào phòng em gái ở nhờ. Ông ta đến nhà em mấy lần rồi, không thể nào là ông ta giếc em gái em được."
Chị gái là người thân duy nhất của tôi, đã đưa ra giấy bãi nại.
Sau đó chị gái lợi dụng cái c.h.ế.t thảm của cả nhà để bán thảm trên mạng, được ca tụng là cô gái xinh đẹp tốt bụng nhưng số phận éo le nhất thế kỷ 21.
Cô ta nhân cơ hội livestream bán hàng, kiếm bộn tiền.
Tôi không cam tâm, chếc không nhắm mắt, có lẽ ông trời thương xót, tôi đã trọng sinh về một tháng trước khi bố nhảy lầu.
1
Mùa hè năm đó sau khi tôi thi đại học xong, mười mẫu cà chua nhà tôi trồng sắp đến vụ thu hoạch thì lại đối mặt với tình trạng ế ẩm.
Bố mẹ lo lắng đến mức cả đêm không ngủ được.
Đã thế lại còn họa vô đơn chí, dự báo thời tiết nói sắp có bão đổ bộ, tiếp theo sẽ là nửa tháng mưa như trút nước.
Số cà chua này mà không thu hoạch ngay thì sẽ thối rữa ngoài đồng, nửa năm mồ hôi công sức của bố sẽ đổ sông đổ bể trong mưa.
Hái về thì giá cà chua lại rẻ đến mức khó tin, tiền bán cả xe cà chua còn chẳng đủ mua lại phân bón thuốc trừ sâu hồi trước, mà giá thuê kho lạnh lại càng cao đến đáng sợ.
Không hái thì nhìn nông sản tốt tươi bị lãng phí ngoài đồng, ai thấy cũng xót xa trong lòng.
Tổ tiên nhà tôi đời đời là nông dân thật thà chất phác, chỉ trông chờ vào mấy mảnh đất này để sống.
Nhìn cảnh nhà sắp phải nuôi hai cô con gái học đại học, không khí trên bàn ăn vô cùng nặng nề.
Đúng lúc này, chị gái nghỉ hè đại học về nhà, ném hành lý xuống, hào hứng nói: "Bán không được thì để con thử livestream bán cà chua xem sao!"
Khoảnh khắc nhìn thấy chị ta, tôi biết mình đã trọng sinh rồi.
Trọng sinh về lúc bố mẹ vẫn còn khỏe mạnh, vẫn còn kịp để ngăn chặn tất cả bi kịch này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/chi-gai-khon-nan/chuong-1.html.]
Đương nhiên, con chị gái vong ơn bội nghĩa, ăn cây táo rào cây sung này của tôi, đời này đừng hòng sống yên ổn.
2
"Livestream bán hàng à? Ba có nghe người ta nói qua rồi, nhưng mà có đáng tin không?"
Mắt ba sáng lên, đũa dừng lại giữa không trung, nhìn về phía chị gái.
Chị gái cười duyên một tiếng: "Ba, ba quên con học ngành thương mại điện tử à? Với lại con từng livestream rồi, giờ có mấy nghìn người theo dõi lận đó."
Cô ta vỗ n.g.ự.c hứa hẹn: "Ba cứ yên tâm giao cho con, đảm bảo ba hái không kịp luôn, fan của con sẽ bao hết mười mẫu đất này cho coi."
Ba lộ vẻ mừng rỡ, nghĩ bụng livestream bán hàng cũng chẳng tốn kém gì, định đồng ý: "Được—"
"Không được."
Tôi hoàn hồn, vội vàng đứng bật dậy, làm đổ hết bát đũa trên bàn.
Chị gái Tôn Mộng mặt mày khó chịu, chỉ vào tôi chửi rủa: "Tôn Yến, mày lên cơn gì thế? Giờ nhà đang khó khăn, mày là đồ vô dụng không giúp được gì thì thôi đi, còn ở đây tạt nước lạnh? Mẹ kiếp mày bị điên à, xem tao có đánh chếc mày không."
"Yến Nhi, ngồi xuống từ từ nói. Mộng Nhi, không được mắng em như thế."
Tôi nhìn bố mẹ đang nhẹ nhàng dọn dẹp bát đũa, nước mắt không kìm được cứ tuôn rơi.
Bố mẹ luôn miệng dỗ dành tôi, lờ đi chuyện livestream mà chị gái nói, cô ta gào lên một tiếng: "Khóc khóc khóc, chỉ biết khóc, nhà này bị mày khóc cho xui xẻo c.h.ế.t đi được."
Tôn Mộng trước mặt lộ vẻ chán ghét: "Bố mẹ, đều tại hai người chiều nó quá, chiều thành một đứa ngu chỉ biết khóc."
Tôi nghẹn lời, Tôn Mộng kiếp trước hại bố nhảy lầu, mẹ c.h.ế.t oan, tôi bị tên vô gia cư cưỡng h.i.ế.p rồi g.i.ế.c chết.
Vậy mà giờ còn dám mắng tôi là đồ ngu?
Thế thì cô ta là cái thá gì? Đồ tiện nhân trong đám ngu xuẩn!!!
Tôi lao tới bóp cổ cô ta chất vấn: "Chị nói livestream bán hàng, vậy tôi hỏi chị, chị bán thế nào? Phí vận chuyển, phí dịch vụ nền tảng... cái nào không cần tiền? Nếu lỡ mất thời gian, cà chua thối ngoài đồng, chị lại không bán được, chị muốn cả nhà chúng ta húp gió à?"
"Nhảy mấy điệu gợi cảm trên mạng là dám bán hàng rồi à? Ai cho chị cái mặt đó? Ai cho chị cái tự tin đó?"
"Sao? Chị gái 'xinh đẹp tốt bụng' muốn làm 'hot girl cà chua' à?"
Tôi và Tôn Mộng lao vào đánh nhau. Chúng tôi chỉ hơn kém nhau hai tuổi, từ nhỏ cô ta đã cậy mình là chị, điên cuồng bắt nạt tôi, bắt tôi làm con hầu cho cô ta, sai bảo đủ điều.
Tôn Mộng hét lên oai oái: "Tao thế nào cũng hơn mày! Mày là cái đồ nhà quê mới tốt nghiệp cấp ba, đến livestream bán hàng là gì còn không biết ấy chứ?"
"Ba đã đồng ý với tao rồi, mày ở đây sủa bậy cái gì?"
"Cái nhà này kể cả bố mẹ không còn nữa, cũng không đến lượt mày trèo lên đầu tao."