Chiếc Quạt Xương - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-06-27 12:48:23
Lượt xem: 732
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4VQydWuR98
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ta xoay cổ tay, giơ tay tát mạnh một cái.
Một tiếng "bốp" giòn tan.
Cốt Cơ bị đánh mạnh đến mức đầu nghiêng hẳn sang một bên, trên má phải in hằn một vết lòng bàn tay đỏ tươi, nàng ta không thể tin nổi ngẩng đầu nhìn ta.
Ta giơ tay nâng cằm nàng ta lên, khẽ nói bên tai, "Cốt Cơ, bây giờ ta không ra tay với ngươi, nhưng tốt nhất ngươi đừng tìm cái chết."
"Đương nhiên, kích động ta để bảo vệ Dung Cảnh, cũng là điều không thể."
Máu rỉ ra từ khóe môi Cốt Cơ, nàng ta nằm sấp trên đất ho sù sụ một lúc, mới lấy lại hơi, khẽ cười, "Dung Đào, ngươi rồi sẽ lại thất bại thôi."
Ta cụp mắt nhìn nụ cười đó của nàng ta, không hiểu sao, một linh cảm chẳng lành chợt hiện lên.
16
Từ ngày đó, Cốt Cơ trong hồn đăng đã im lìm rất lâu không có động tĩnh, Chủ tử cũng không tìm ta nữa.
Ta vuốt ve cánh hoa, cúi mắt nhìn bông hoa đó, có một sự tĩnh lặng trước cơn bão.
Cái cảm giác bất an này đến từ đâu chứ.
Ta nhìn cán đèn trong tay hồi lâu, lặng lẽ thêm mấy tầng phong ấn.
Ban đêm, ta bị Quỷ Thích gọi đến, thần sắc ngài ấy nhàn nhạt, nói gần đây sẽ bận rộn.
Gần đây nhân gian xuất hiện một lượng lớn cô hồn lang thang, Quỷ Thích muốn ta đến nhân gian xử lý.
Ta nghe vậy sững sờ, ngẩng mắt nhìn ngài ấy.
Quỷ Thích nghiêng đầu nhìn ta, "Vẻ mặt gì thế kia."
"À." Ta kéo ghế ngồi xuống, chống cằm chớp mắt nhìn ngài ấy, "Gần đây hơi mệt, hay là Chủ tử thay ta xử lý đi?"
Quỷ Thích khẽ nhướng mày, ngài ấy thuận thế cũng ngồi xuống, đối mặt ta ở cự ly gần.
"Quỷ Đào."
Giọng nói ngài ấy thanh lãnh, ngữ khí lẫn chút cười nhẹ.
"Ta đã chia sẻ hơn một nửa trách nhiệm của nàng rồi, nhưng nàng thỉnh thoảng cũng nên thông cảm cho Chủ tử của mình chứ?"
"Chủ tử không phải vô sở bất năng sao?"
Quỷ Thích hất mí mắt, "Ai nói cho nàng biết?"
"Ta đoán."
"Nàng đoán nàng có mấy Chủ tử."
Ta cười, "Một."
"Vậy thì đi đi."
Ta nhìn chằm chằm ngài ấy không động đậy, Quỷ Thích cũng không rời đi.
Ánh mắt ngài ấy cực kỳ hời hợt, đáy mắt như đang ủ chứa rất nhiều cảm xúc.
Dường như ta không động thì ngài ấy cũng không định động.
Ta nghiêng đầu lặng lẽ đối mặt với ngài ấy, không hiểu sao, luôn cảm thấy Quỷ Thích đêm nay có chút không đúng lắm.
"Chủ tử." Ta đổi tư thế, "Năm xưa tại sao lại giữ ta ở lại bên cạnh?"
Quỷ Thích nhàn nhạt nói, "Không nhớ nữa."
"Vậy thì thật là tiếc nuối."
Quỷ Thích khẽ cười, "Nhân gian, nàng còn thích không?"
Ta sững sờ.
"Nhân gian à." Ta lẩm bẩm, "Quá nhiều ô uế rồi."
Thần sắc Quỷ Thích biến đổi trong chốc lát.
Ta ngẩng đầu, chậm rãi một lát, khẽ nói, "Vẫn muốn đến đó nhỉ."
"Ngoài những điều tệ hại, còn có những niệm tưởng."
Quỷ Thích đứng dậy, ngài ấy nhàn nhạt đáp một tiếng, rồi bóng dáng hoàn toàn biến mất trong điện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chiec-quat-xuong/chuong-5.html.]
17
Quỷ Thích vẫn không giúp ta, ta một mình ở nhân gian dọn dẹp đám quỷ hồn không nghe lời này, dọn đến mức tức điên người.
Kể từ khi đến Quỷ Giới, đã lâu lắm rồi ta không nổi giận đùng đùng như thế này.
Những việc dơ bẩn, vất vả này, từ trước đến nay vốn không đến lượt ta ra tay.
Những cô hồn càng xử lý càng nhiều, vô tận.
Quỷ Giới dưới tay Quỷ Thích vốn dĩ luôn ổn định, hiếm khi xảy ra tình trạng hỗn loạn như vậy.
Đợt hỗn loạn này, như thể được sắp đặt sẵn vậy.
Nghĩ đến đây, động tác của ta đột nhiên khựng lại, một cảm giác bất an mạnh mẽ dâng lên trong lòng.
Không đúng.
Không đúng rồi.
Ta ngẩng mắt vuốt ve chiếc vòng ngọc ở thắt lưng, cảm giác lạnh buốt xuyên qua lòng bàn tay lên đến đỉnh đầu, trong khoảnh khắc đó ta nhớ lại ánh mắt lạnh lùng đến tận xương tủy thường ngày của Quỷ Thích.
Tại sao lại trùng hợp đến vậy.
Ta siết chặt chiếc vòng ngọc, trái tim dần dần chìm xuống.
Ta quay người phi tốc lao về phía Quỷ Giới, lòng bàn tay hiếm thấy rịn ra mồ hôi.
Chủ tử.
Ngài sẽ không đối xử với ta như vậy, đúng không?
18
Tại ranh giới Quỷ Giới, bóng quỷ trùng trùng.
Sắc mặt ra trắng bệch nhìn chằm chằm vào cái bóng lẫn trong vô số bóng quỷ dưới cầu, chuẩn bị bước ra khỏi Quỷ Giới để lén lút trốn sang nhân gian. Ngón tay cầm chiếc vòng ngọc không ngừng run rẩy.
Cốt Cơ đã phá vỡ hồn đăng, chuẩn bị trốn sang nhân gian tìm Dung Cảnh.
Muốn phá vỡ hồn đăng đã được ta thêm mấy tầng chú ấn, nếu không có người giúp đỡ, tuyệt đối không thể nào.
Cái bóng đó đã bước được một nửa, nếu nửa còn lại cũng bước ra khỏi Quỷ Giới, nhân gian rộng lớn vô cùng, Dung Cảnh lại có lòng bao che, thì chẳng khác nào mò kim đáy bể.
Ta loáng một cái lao ta, ngay khoảnh khắc Cốt Cơ chuẩn bị thò tay ra, ta đạp mạnh xuống.
Cú đạp này đã dùng hết mười phần sức lực, Cốt Cơ ngã vật xuống đất nặng nề, mấy lần cố trèo lên không được, nằm sấp trên đất nôn ra một ngụm m.á.u bẩn.
Ta từ từ đi đến trước mặt nàng ta, lạnh giọng nói: "Cốt Cơ, đi đâu vậy?"
Cốt Cơ kinh hoàng ngẩng đầu, đồng tử co rút dữ dội, khuôn mặt vì đau đớn mà biến dạng trắng bệch.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Ta mặt không cảm xúc giẫm lên tay nàng ta, nhàn nhạt nói: "Cốt Cơ, ngươi làm ta hơi không vui đó."
19
Ta ném Cốt Cơ vào sông Vong Xuyên, đứng trên bờ cầu cúi mắt nhìn nàng ta.
Tiếng kêu thảm thiết của Cốt Cơ vang khắp Quỷ Giới, nàng ta chìm nổi trong Vong Xuyên, mỗi khi tiến thêm một bước về phía bờ lại bị ác quỷ kéo xuống sông.
Giọng Cốt Cơ đứt quãng, không nghe rõ lời nói, nhưng lại nghe thấy tiếng cười chói tai.
Tiếng cười xen lẫn sự khoái cảm điên cuồng, đôi mắt nàng ta bị xé rách đỏ ngầu, nhưng lại trừng trừng nhìn ta cười.
Ta hiểu nàng ta đang cười cái gì.
Trong lòng dâng lên một sự bực bội, ta hất tay áo vớt nàng ta lên.
"Khụ khụ..."
Cốt Cơ bị quăng xuống đất, tiếng cười quá lớn làm vết thương động đậy, ho sù sụ hai tiếng.
Nàng ta nâng khuôn mặt biến dạng đó lên, châm chọc nói, "Dung Đào... ngươi đang sợ hãi ha ha ha ha?"
"Ngươi không ngờ phải không, Chủ tử mà ngươi kính trọng, người đã chống lưng cho ngươi, lại giúp Dung Cảnh."
"Ha ha ha ha."
Cốt Cơ ngửa mặt lên trời cười sảng khoái, khuôn mặt lộng lẫy lúc này lại hung tợn méo mó, "Ngươi đoán xem ta phá được hồn đăng bằng cách nào?"
Cốt Cơ cười hì hì nói: "Chính là cây quạt xương mà ngươi giúp ta lấy về đó ha ha ha ha ha..."