Nếu cô hàng trong quan tài, chắc chắn sẽ đưa hỏa táng, cũng sẽ vội vàng xử lý.
thèm để ý La Phi nữa, vội vàng cúp điện thoại của .
“Cảnh sát Lương! lô hàng đó ở , ơn giúp chuyển lời cho Đinh Oánh Bình! Trong quan tài ma túy trắng !”
Lương Hiểu Đông ừ một tiếng, đó với Đinh Oánh Bình:
“Cô Đinh, chúng phong tỏa hiện trường cần phiền cô giao điện thoại .”
: “Khoan ! Anh đang gì!”
Lương Hiểu Đông để ý lời .
vội vàng cúp máy, gọi điện thoại của Đinh Oánh Bình.
Thế nhưng máy đầu dây bên là Lương Hiểu Đông:
“Thật nguy hiểm, suýt chút nữa là để liên lạc …”
13
“Cảnh sát Lương! Anh ý gì!?”
nghiêm giọng hỏi, nhưng thấy âm thanh ồn ào trong điện thoại càng lúc càng xa.
Lương Hiểu Đông rời xa đám đông, u ám :
“Đơn giản thôi, thể để khác mở quan tài .”
chợt bừng tỉnh. Người ném chúng quan tài chính là Lương Hiểu Đông!
Hắn luôn giữ điện thoại để kéo dài thời gian, cho thông báo cho khác.
thể hiểu, rõ ràng chúng từng quen , gặp khi nào? Và nhốt quan tài?
Lương Hiểu Đông hạ thấp giọng, thấy châm một điếu thuốc phả khói:
“Một kẻ sắp chết, cần nhiều như , giờ lành đến, chuẩn lên đường .”
Ầm ầm!
Trong quan tài cảm thấy một trận rung lắc, chao đảo lên xuống, kèm theo tiếng “tụt tụt” của xe tải lớn.
Đinh Oánh Bình thật sự định kéo quan tài nhà hỏa táng!
Hắn với Đinh Oánh Bình rằng lệnh khám xét sẽ đào đất lên, chính là cố ý dẫn dụ cô đốt quan tài.
Chỉ cần thiêu c.h.ế.t chúng , sẽ còn bằng chứng gì.
Lương Hiểu Đông tịch thu điện thoại của nhà họ Đinh, thể liên lạc .
Dù gọi báo cảnh sát, chính là cảnh sát, cấp cũng sẽ giao nhiệm vụ cho , cũng thể thoát !
Nhìn thấy thời gian sắp đến 6 giờ rưỡi, nhớ địa điểm tổ chức tang lễ xa nhà hỏa táng, chỉ mất vài phút lái xe.
công cụ nào thể sử dụng , thoát ngoài quả là chuyện viển vông.
Chẳng lẽ thật sự cùng quan tài hỏa táng mà c.h.ế.t cháy?
Chết cháy...
Khoan !
Một tia sáng lóe lên trong mắt!
Chỉ cần đốt cháy quan tài, sẽ phát hiện !
Nghĩ đến đây, lấy tinh thần, vội vàng thò tay xuống t.h.i t.h.ể của Thu Nam tìm kiếm.
Chiếc bật lửa ngâm nước, dính chút bùn đất, ướt sũng.
Ngón cái ấn bật lửa, phát tiếng “cạch cạch”, nhưng tia lửa.
“Làm ơn! Có tí sức sống chứ!”
Liên tiếp thể châm lửa khiến tâm trạng sốt ruột, tim đập nhanh hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/chon-song/chuong-7.html.]
Tít, tít, tít…
ngẩng đầu phát hiện đồng hồ đếm ngược bắt đầu tăng tốc nhanh chóng!
Âm thanh càng lúc càng dồn dập, chỉ còn 7 phút cuối cùng.
Bên ngoài liên tiếp mấy tiếng sấm sét đinh tai nhức óc.
“Trời ơi! Cầu xin ông! Hãy để châm lửa mà!”
Cạch.
Trời dường như thấy lời cầu xin của , chiếc bật lửa mà kỳ diệu bùng lên ngọn lửa.
bất giác bật thành tiếng, mừng như điên.
Lập tức xé toạc mảnh vải áo dính nước ở ngực, treo ngọn lửa.
Do môi trường ẩm ướt, khó để nó bắt lửa, nó từng chút bốc lên tia lửa, cực kỳ chậm.
“Nhanh lên nhanh lên nhanh lên!”
ngừng thúc giục trong lòng, chỉ còn thiếu chút nữa là thể châm lửa.
Cuối cùng! Trời phụ lòng , châm cháy một mảnh vải, nhanh chóng xé thêm mảnh thứ hai, mảnh thứ ba.
Rất nhanh, khói đen nồng nặc tràn ngập cả quan tài.
Qua lỗ hổng và khe hở chân, nó lan tỏa bên ngoài.
Đồng hồ đếm ngược của quả b.o.m chỉ còn 2 phút cuối cùng.
cuối cùng cũng thấy tiếng kêu kinh ngạc từ bên ngoài:
“Quan tài cháy ! Hình như bên trong động tĩnh, ai ?”
đáp lời, nhưng khói dày đặc khiến thở nổi, đành bịt mũi, dùng điện thoại đập mạnh thành quan tài.
Cảm giác ngạt thở dữ dội ập đến.
cảm thấy đau nhức, lồng n.g.ự.c âm ỉ đau, như thể đang ấn .
Nắp quan tài dần hé một khe hở.
Bên tai văng vẳng tiếng cùng khiêng quan tài:
“Lại thêm nữa, 1, 2, 3, nhấc!”
Cuối cùng!
Nắp quan tài mở , một luồng ánh sáng chói mắt chiếu thẳng mắt .
Đau nhói khiến cau mày, mắt nheo thành một khe, tầm mờ mịt.
Khi rõ khung cảnh bên ngoài nắp quan tài, sững sờ, kinh ngạc đến mức nên lời, kèm theo tiếng thở dốc nặng nề.
Bên tai văng vẳng tiếng 'tít tít' của quả bom…
14
“Nạn nhân phản ứng , thêm nữa, 1, 2, 3, nhấc!”
Tít, tít, tít…
Phản hồi từ máy đo nhịp tim khiến lộ vẻ vui mừng mặt.
“Hồi sức tim phổi thành công! Kiểm tra nhịp tim huyết áp, duy trì tuần hiệu quả!”
Dưới ánh đèn mạnh chói mắt, mắt đột nhiên xuất hiện một bác sĩ quấn kín mít, đeo khẩu trang.
Ý thức của dần hồi phục, não bộ ngày càng minh mẫn, mặt đeo mặt nạ dưỡng khí, thở từ từ trở nên định.
Vết thương do rắn cạp nia cắn ở tay giờ đây biến thành một ống kim tiêm, đầu còn nối với dây truyền dịch.
Thi thể đè , biến thành chiếc giường thép lạnh lẽo.
Những chỗ nước mưa thấm ướt , giờ đây đầy vết máu.