Thông báo
MonkeyD đã mở lại tính năng “Donate”. Các team có thể vào mục “Thông tin” để chủ động bật hoặc tắt tính năng này.

CHỒNG BẠO HÀNH, CON GÁI KHÔNG CHO LY HÔN, TÔI ÔM BỐN CĂN NHÀ SỐNG TỰ DO - 3

Cập nhật lúc: 2025-09-11 17:22:38
Lượt xem: 1,274

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Căn nhà cũ đó sắp sửa giải tỏa, 1 đổi 4.

 

Từ giờ thể “nữ chủ sự nghiệp”,

Vừa là “bà chủ cho thuê nhà”.

 

So với kiếp , thật sự là sống sướng gấp trăm .

 

Ly hôn xong, dọn căn nhà cũ.

 

Ngay ngày đầu tiên, khảo sát mấy trung tâm yoga, chọn chỗ bằng cấp, môi trường , đóng 10 ngàn học phí để học lớp chứng chỉ.

 

Từ nhỏ cơ thể vốn dẻo dai, thích duỗi , kéo chân,

 

Hồi đại học còn từng tham gia câu lạc bộ yoga.

 

Sau lấy chồng, sinh con, cứ thấy poster yoga là ngẩn .

 

Giờ thì thời gian .

 

Mỗi sáng dậy lúc 5 giờ, chạy bộ 5km.

 

Ăn sáng xong đến phòng tập, bất kể mưa nắng.

 

Chưa đầy 3 tháng, giảm 5kg, trong gương trẻ trung và đầy sức sống hơn hẳn.

 

Nhà giải tỏa, ví tiền cạn.

 

lúc đó, siêu thị gần nhà tuyển thu ngân part-time.

 

Chiều nào cũng đến thu ngân.

 

Tuy lương cao, nhưng công việc nhẹ nhàng.

 

Công nhân trong siêu thị hầu hết là lao động tầng lớp thấp.

 

Trước siêu thị, từng để ý đến họ, càng nghĩ sẽ trở thành bạn bè.

 

Giờ mỗi ngày chuyện, tám chuyện mỹ phẩm, cuộc sống vui và tràn đầy.

 

Ra ngoài xã hội mới thấy, ai cũng nhu cầu .

 

Chị Lý hơn vài tuổi,

 

về mỹ phẩm, kỹ thuật trang điểm thì thao thao bất tuyệt, chuyên nghiệp.

 

So bản , mười mấy năm chỉ quanh quẩn ở nhà, tự đóng cửa sống trong thế giới của .

 

nên chút nào.

 

Chị Lý chỉ một tóc vàng, :

 

“Còn trẻ mà chẳng gì. Mỗi tháng thấy nó đến ba bạn gái.”

 

Cậu tóc vàng khoác vai một cô gái, chỉ kệ tránh thai gì đó,

 

Cô gái thẹn thùng đánh nhẹ một cái.

 

vẫn để lấy một hộp.

 

Đến lúc tính tiền, cô gái bỗng sững .

 

“Mẹ…”

 

cầm máy quét mã, điềm nhiên quét:

 

“35,5 tệ.”

 

Cậu con trai cô gái.

 

“Thiên Thiên, em gọi cô ?”

 

“Chẳng em bảo ba đều là lãnh đạo doanh nghiệp nhà nước ?”

 

Mặt Trầm Thiên Thiên càng lúc càng khó coi.

giành trả tiền, kéo rời .

 

“Em nhầm . Sao bà thể là em chứ.”

 

“Thôi, em đói . Mình ăn gì .”

 

cuối cùng cũng hiểu tất cả.

 

Hồi cấp hai, lo con học xong về muộn an ,

 

Nên tối nào cũng đến đón.

 

vui.

 

Bảo là lớn , bạn cùng khu ở trường tan học về chung, an .

 

nghĩ gì nhiều.

 

Mỗi họp phụ , nó cũng chỉ gọi Trầm Đại Cường.

 

Con gái là “ tình kiếp ” của ba, còn thấy vui vì hai cha con thiết.

 

Hóa trong lòng con gái ,

 

Nó luôn xem thường một nội trợ.

 

Chỉ như ba nó  lãnh đạo quốc doanh  mới đáng tự hào.

 

Nhìn hai đứa họ xa dần, chỉ lặng lẽ dọn dẹp quầy thanh toán.

 

Một chị khách bên cạnh cảm thán:

 

“Con gái còn nhỏ thế, mà dính lấy thằng tóc vàng đó. Không cha thì tức mừng đây…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/chong-bao-hanh-con-gai-khong-cho-ly-hon-toi-om-bon-can-nha-song-tu-do/3.html.]

 

Có lẽ… chẳng tức, cũng chẳng mừng.

 

Tối hôm đó, Trầm Thiên Thiên gọi điện cho .

 

“Mẹ thể ở một nơi như siêu thị chứ?”

 

“Tại thể ở đó?”

 

“Trước cũng là sinh viên nghiệp 985, giờ sa sút đến mức ?”

 

(985: các trường đại học top đầu ở Trung Quốc)

 

Trầm Thiên Thiên lệnh:

 

“Ngày mai nghỉ việc ngay. Con với ba thể chịu nổi mất mặt thế !”

 

hiểu.

 

trộm, cướp, dựa sức kiếm tiền thì gì đáng hổ?

 

Hơn nữa, gì là quyền tự do của .

 

ly hôn, rời khỏi cái nhà đó ,

 

Vậy nó vẫn nghĩ quan tâm đến thể diện của hai cha con nó?

 

Ngày sinh nó, xuất huyết nghiêm trọng, bác sĩ hỏi giữ giữ con.

 

Chồng lưỡng lự, còn nhất quyết chọn giữ con.

 

Cuối cùng cả hai con đều bình an, nhưng tổn hại nặng, bác sĩ thể sinh thêm nữa.

 

ôm lấy sinh linh nhỏ xíu trong lòng, nghĩ rằng đây là món quà ông trời ban cho ,

 

Là viên ngọc quý trong tay , nhất định sẽ chăm sóc thật .

 

Mẹ chồng thì chê sinh con gái, chịu trông cháu.

 

Ngày ngày chỉ chơi mạt chược, ba hoa với hàng xóm,

 

 

Nói con trai bà lên thành phố sống sang chảnh lắm.

 

từ bỏ công việc, nội trợ,

 

Bắt đầu những tháng ngày lo toan từng bữa cơm manh áo.

 

Cuộc sống tuy vất vả, nhưng con gái, mệt nhọc đều tan biến.

 

Lần đầu nó lật, đầu nó , đầu gọi , đầu mẫu giáo…

 

Tất cả đều khiến cảm nhận vẻ của sự sống.

 

Giờ giọng điệu sắc bén, lạnh lùng của con gái trong điện thoại,

 

tự hỏi: Rốt cuộc sai ở trong cách nuôi dạy con?

 

tranh cãi, chỉ nhẹ nhàng nhắc nhở:

 

“Bạn trai con phù hợp . Hãy tự bảo vệ .”

 

cũng là con, vẫn nỡ sai đường.

 

Trầm Thiên Thiên chẳng ơn.

 

“Phương Tình, vì đủ hấp dẫn để giữ ba nên giờ ghen tức với con ?”

 

“Tình yêu của con, con tự quyết. Mẹ cần con nữa thì cũng đừng xen đời sống của con!”

 

Kiếp , cũng từng nhận con gái điều bất thường.

 

lặng lẽ quan sát, thấy mỗi tối thằng nhóc tóc vàng đều đến đợi cổng trường.

 

Một mặt siết chặt quản lý con gái,

 

Mặt khác lấy lầm trong quá khứ của thằng đó để uy hiếp, bắt nó tránh xa con .

 

Nó dừng thật.

 

khi Trầm Thiên Thiên phát hiện , cô đập phá bộ đồ đạc trong nhà.

 

Giờ thì Trầm Đại Cường về nhà mỗi đêm đều gần nửa đêm,

 

Làm gì thời gian để quản con?

 

điều đó… chẳng còn là điều lo nữa.

 

sống thì cứ sống .

 

Hôm , giờ cao điểm, siêu thị vắng khách.

 

đang giúp dọn hàng ở khu đồ ăn vặt thì thấy Trầm Thiên Thiên cùng Trương Dao tay trong tay mua sắm.

 

Xe đẩy của họ đầy ắp đồ.

 

Đi ngang qua , Trầm Thiên Thiên liếc một cái đầy khinh miệt.

 

“Bỏ ba , giờ bà chỉ thể thuê ở chỗ thôi ?”

 

“Nào, yêu quý của , bà phụ trách quầy nào ? Có cần ‘ủng hộ’ tí hàng ?”

 

Trương Dao đùa cợt, lắc tay Trầm Thiên Thiên.

 

“Đồ quỷ nhỏ, đừng lung tung.”

 

“Dù thì bà cũng là em, dù cần em nữa thì vẫn là sinh em.”

 

Nghe , Trầm Thiên Thiên càng giận.

Loading...