Chồng tôi ăn cắp tiền mua quà cho bé ba - Chương 6
Cập nhật lúc: 2025-05-07 12:55:42
Lượt xem: 370
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mai Anh đứng giữa căn nhà. Vẫn là căn nhà quen thuộc, nhưng giờ đây, nó chỉ còn là một cái vỏ rỗng. Sự lạnh lẽo từ cuộc gặp với gia đình chồng vẫn còn đọng lại. Cô đơn, đúng là cô đơn thật. Nhưng nỗi cô đơn đó không còn làm cô gục ngã. Nó đã trở thành ngọn lửa, hun đúc ý chí trả thù trong cô.
"Bằng chứng..."
Lời nói của Linh vang vọng trong đầu. Cần bằng chứng trực tiếp, không thể chối cãi. Bằng chứng về việc Hoàng Nam lấy tiền *cứu con* để chi cho *Thúy Diễm* cho những mục đích xa hoa. Sao kê chưa đủ. Hóa đơn chưa đủ. Ảnh chưa đủ.
Cô nhìn quanh căn nhà, ánh mắt dừng lại ở phòng làm việc nhỏ của Hoàng Nam. Hắn luôn cấm cô động vào đồ đạc của hắn trong đó. Luôn nói đó là "không gian riêng". Chắc chắn, nếu có gì bí mật, hắn sẽ cất ở đó.
Mai Anh bước đến trước cửa phòng làm việc. Cô hít sâu một hơi. Không do dự nữa. Cô thử vặn tay nắm cửa. Khóa. Đương nhiên.
Hắn luôn cẩn thận. Nhưng hắn cũng có thói quen cất một chiếc chìa khóa dự phòng. Ở đâu nhỉ? Cô nhớ lại. Chiếc bình cổ đặt trên kệ sách trong phòng khách. Hắn thích nó, nhưng chưa bao giờ thực sự quý trọng. Chỉ để trang trí. Có lần, cô thấy hắn đặt một vật nhỏ vào đó.
Cô bước đến kệ sách, với tay lấy chiếc bình sứ. Nặng trịch. Cô dốc ngược. Keng! Một chiếc chìa khóa nhỏ rơi ra. Kèm theo một mảnh giấy cuộn tròn. Mai Anh mở mảnh giấy. Vài số điện thoại và ghi chú nguệch ngoạc "Liên hệ TD - gấp". Bên cạnh đó là một mã số gì đó.
"Đây là..."
Trái tim cô đập nhanh hơn. Đây có thể là chìa khóa.
Cô cầm chiếc chìa khóa, quay lại phòng làm việc. Lần này, tay cô không run rẩy. Tra chìa vào ổ, vặn nhẹ. Cạch. Cửa mở.
Căn phòng ngăn nắp hơn cô tưởng. Bàn làm việc gọn gàng, sách vở xếp ngay ngắn. Mai Anh bắt đầu lục lọi. Từng ngăn kéo bàn, từng quyển sổ. Không có gì đặc biệt. Chỉ có giấy tờ công việc, hóa đơn điện nước, tài liệu bình thường.
Cô gần như muốn bỏ cuộc. Chẳng lẽ hắn cất ở đâu khác?
Ánh mắt cô quét qua căn phòng lần cuối, dừng lại ở một chiếc hộp gỗ nhỏ đặt trên kệ cao nhất. Chiếc hộp này trông cũ kỹ, không hợp với phong cách hiện đại của căn phòng. Hắn chưa từng nhắc đến nó.
Mai Anh bắc ghế, với tay lấy chiếc hộp xuống. Nhẹ tênh. Bên ngoài không khóa. Cô mở nắp.
Bên trong, ngoài vài kỷ vật cũ kỹ không đáng chú ý, có một sấp giấy tờ. Không nhiều, nhưng ngay tờ đầu tiên đã khiến Mai Anh sững sờ.
Là giấy chuyển tiền. Chuyển khoản từ tài khoản chung của cô và Hoàng Nam. Số tiền lớn. Ngày tháng... đúng vào lúc bé An cần tiền nhất. Và tên người nhận...
Thúy Diễm.
Không chỉ vậy. Ngay bên dưới, có một dòng ghi chú nhỏ bằng tay Hoàng Nam: "Tặng em yêu mua sắm và đặt phòng khách sạn chuyến đi Đà Nẵng. Anh yêu em!"
Mai Anh cảm thấy trời đất quay cuồng. Vết d.a.o cứa lần trước chưa lành, giờ đây, nó bị xát muối, bị đ.â.m thêm hàng trăm nhát.
Không phải chỉ lấy tiền. Hắn biết rõ hắn đang lấy tiền đó đi đâu. Hắn biết rõ cô ta là ai. Hắn biết rõ hắn dùng tiền cho mục đích gì. Và hắn còn viết lại lời ngọt ngào đó? Như một bằng chứng về sự trơ trẽn và phản bội tột cùng của hắn.
Cô run rẩy lật thêm các tờ khác. Hóa đơn đặt vé máy bay hạng sang cho hai người. Hóa đơn thanh toán resort 5 sao. Kèm theo là những tin nhắn in ra từ Zalo hoặc Viber (không lưu trong điện thoại hắn, chắc chắn hắn gửi từ một thiết bị khác hoặc đã xóa), nội dung là những lời hẹn hò, những lời hứa hẹn "anh sẽ lo cho em tất cả", và... những lời bàn bạc về cách "giấu vợ", cách "xoay tiền" cho chuyến đi. Trong đó, có một đoạn tin nhắn:
"Em yêu yên tâm, tiền anh đã 'rút' hết rồi, đủ cho chúng ta vui vẻ. Vợ anh ngây thơ lắm, không biết đâu."
"Haha, anh khôn thật. Vậy là bé con kia chưa mổ được rồi à? Thôi kệ, em cần tiền hơn mà."
Mai Anh đọc đến đó, m.á.u dồn lên não. Cô ta biết! Cô ta biết rõ tiền đó là tiền cứu mạng con trai cô! Và cô ta vẫn nhận, vẫn tiêu xài, vẫn nói những lời tàn độc như thế?!
Đây rồi. Bằng chứng. Cụ thể. Chi tiết. Không thể chối cãi.
Không còn nghi ngờ gì nữa. Sự thật còn tàn nhẫn hơn cô tưởng. Hoàng Nam không chỉ phản bội. Hắn còn là kẻ vô nhân tính, dùng mạng sống của con trai mình để mua vui cho kẻ thứ ba cũng vô nhân tính không kém.
Mai Anh đứng thẳng dậy, hít một hơi thật sâu. Tay cô siết chặt sấp giấy tờ đến nhàu nát. Đau đớn, uất hận... nhưng lần này, không có nước mắt. Chỉ có sự tĩnh lặng đáng sợ.
Cô lấy điện thoại, chụp lại toàn bộ giấy tờ bằng chứng một cách cẩn thận. Sau đó, cô không gửi tin nhắn hay lời đe dọa nào cả. Chỉ đơn giản là gửi những bức ảnh đó qua Zalo cho Hoàng Nam. Không một lời chú thích.
Tin nhắn đi. Cảm giác sức mạnh đột ngột chuyển từ tay hắn sang tay cô.
Đầu dây bên kia thành phố, Hoàng Nam đang ngồi ăn tối với Thúy Diễm trong một nhà hàng sang trọng. Điện thoại báo tin nhắn. Hắn mở ra xem.
Vừa nhìn thấy những bức ảnh đầu tiên, mặt hắn tái mét. Tay run rẩy đến mức làm rơi điện thoại.
- Anh sao vậy?
Thúy Diễm nhíu mày hỏi.
- Chết tiệt! Chết tiệt thật rồi!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/chong-toi-an-cap-tien-mua-qua-cho-be-ba/chuong-6.html.]
Hắn lắp bắp, vội vàng nhặt điện thoại lên, lướt xem các ảnh còn lại. Lời ghi chú, hóa đơn, tin nhắn... Tất cả! Tại sao Mai Anh lại có được chúng?!
Hắn gọi ngay cho Mai Anh.
- Em! Em lấy ở đâu ra mấy thứ này?! Em vào phòng làm việc của anh sao?! Em...
- Tiền phẫu thuật của con trai anh đâu, Hoàng Nam?
Giọng Mai Anh vang lên qua điện thoại, lạnh băng, không một chút cảm xúc, khác hẳn với giọng nói run rẩy, tuyệt vọng của những ngày trước.
- Anh... anh đang cố gắng xoay sở mà. Em đừng nóng. Anh... anh biết anh sai rồi. Xin em... xin em đừng tung nó ra.
Giọng hắn từ hoảng loạn chuyển sang van xin, cầu lụy, yếu ớt đến đáng thương, hoàn toàn trái ngược với sự hung hăng, trơ trẽn hôm qua.
- Sai? Anh nghĩ một lời xin lỗi là đủ sao? Anh dám lấy tiền cứu mạng con mình đi mua vui cho kẻ khác, giờ nói sai là xong sao?
- Anh... anh thật sự biết lỗi rồi. Em muốn gì anh cũng làm. Tiền... anh sẽ trả đủ. Thậm chí nhiều hơn. Cả cái nhà này, xe hơi, công ty... em muốn gì anh cũng cho! Chỉ cần em đừng công khai chuyện này. Được không em? Anh xin em đấy! Danh tiếng của anh, sự nghiệp của anh... tất cả sẽ mất hết!
Hắn van vỉ, giọng như muốn khóc. Mai Anh nghe hắn nói mà chỉ thấy buồn nôn. Hắn không hối hận vì làm hại con, hại cô. Hắn chỉ sợ mất tiền, mất danh tiếng.
- Danh tiếng? Sự nghiệp? Anh còn thứ đó sao? Khi anh nhẫn tâm lấy tiền phẫu thuật của con mình đi cho nhân tình, anh đã không còn danh tiếng hay sự nghiệp gì nữa rồi.
Giọng Mai Anh đều đều, như đọc một bản án.
- Tôi không cần tài sản của anh. Tôi chỉ cần số tiền đó. Toàn bộ. Trong vòng 24 giờ tới. Chuyển vào tài khoản của tôi. Nếu không...
Cô dừng lại.
- Nếu không thì sao?
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
Giọng Hoàng Nam run rẩy.
- Nếu không... ngày mai, cả thế giới sẽ biết bộ mặt thật của anh. Bố mẹ anh sẽ biết. Đồng nghiệp của anh sẽ biết. Tất cả mọi người. Và không chỉ vậy... tôi sẽ nhờ pháp luật can thiệp. Anh nghĩ với những bằng chứng này, anh sẽ thoát được sao?
Sự im lặng kéo dài. Hoàng Nam không nói được lời nào. Bên cạnh, Thúy Diễm đang ghé sát vào điện thoại, vẻ mặt sợ hãi và tức giận đan xen.
- Anh... anh làm sao mà có đủ tiền trong 24 giờ được?
Hoàng Nam lắp bắp.
- Đó là chuyện của anh. Không phải chuyện của tôi. 24 giờ. Kể từ bây giờ.
Mai Anh nói, giọng không chút d.a.o động.
- Hoàng Nam. Anh có 24 giờ để cứu lấy cái "danh tiếng" và "sự nghiệp" mà anh xem trọng hơn cả mạng sống con mình. Chọn đi.
Cô không đợi hắn trả lời, chủ động cúp máy.
Hoàng Nam nhìn màn hình điện thoại tối đen, mồ hôi túa ra như tắm. Hắn quăng điện thoại lên bàn, mặt cắt không còn giọt máu.
- Chết tiệt! Chết tiệt! Sao cô ta có thể có được những thứ này?!
- Anh! Sao anh lại bất cẩn như vậy?!
Thúy Diễm hét lên, giọng đầy hoảng hốt và trách móc.
- Tiền đó! Làm sao bây giờ?! 24 giờ?! Anh điên à?!
- Anh... anh không biết!
Hoàng Nam vò đầu bứt tai. Hắn nhìn Thúy Diễm, rồi nhìn điện thoại. Bị dồn vào đường cùng.
Mai Anh nhìn chiếc điện thoại trên tay. Cô biết đây là cơ hội duy nhất. Họ bị bất ngờ, bị đánh trúng điểm yếu. Họ sợ mất thể diện, sợ tù tội.
Nhưng cô cũng lường trước rằng, hai kẻ trơ trẽn và xảo quyệt như họ sẽ không dễ dàng chịu thua. 24 giờ tới sẽ là cuộc giằng co căng thẳng nhất.
Cô sẵn sàng.