CHỦ MẪU THẾ GIA - 8

Cập nhật lúc: 2025-07-20 14:44:53
Lượt xem: 270

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ta ngơ ngác:

 

“Phu quân ? Thiếp hiểu.”

 

Thì Tạ Chiêm vốn sinh lực dồi dào, nay càng lúc càng bất lực, đêm nay thử hết cách cũng tác dụng.

 

Cuối cùng dùng thuốc mạnh, đến nỗi m.á.u mũi tuôn dài, mắt đỏ ngầu mà vẫn chút phản ứng.

 

Không chịu nổi, đành mời đại phu đến xem, ai ngờ phát hiện thuốc hỏng thể, từ nay về còn khả năng nam nhân.

 

Việc đầu tiên nghĩ tới chính là .

 

“Ngươi khi sinh Thanh Vu từng khó sinh, chắc chắn khó con. Ta lâu đến viện ngươi, ngươi vì ghen ghét mà hạ độc !”

 

Ta như quỷ, ánh mắt tràn đầy thương hại:

 

“Ta đúng là từng khó sinh nhưng chỉ tổn thương khí huyết thôi, dưỡng dăm ba tháng là . Còn chuyện khó con, ai với ? Hôm qua còn mời đại phu đến khám, ông bảo thể khoẻ mạnh mà.”

 

“À , đại phu cũng từng nhắc, Liễu di nương lấy thuốc cường dương, chẳng lẽ là hai dùng chung?”

 

Ầm! Tạ Chiêm như sét đánh.

 

Lúc khi dùng thuốc cùng Như Yên, nàng từng : thuốc tuy hiệu quả nhưng tuyệt đối dùng chung với thuốc cường mãnh, nếu sẽ tổn hại nghiêm trọng.

 

Như Yên dặn dặn , Tạ Chiêm cũng thề thốt sẽ tuyệt đối cẩn trọng.

 

Dù khi đến viện Liễu Tịch Dung, cũng căn dặn nàng tuyệt đối dùng thuốc.

 

Vậy mà nàng

 

Tạ Chiêm đầu chạy thẳng đến viện Liễu Tịch Dung.

 

Khói thơm vẫn lượn lờ màn trướng, hương ngọt ngào đến mê hoặc, từ xa ngửi cũng đủ khiến khó chịu.

 

“Cái gì đây?” 

 

Tạ Chiêm nghiến răng.

 

Liễu Tịch Dung tưởng giữ lời về sớm, uốn éo như xương dán , e ấp :

 

“Còn gì nữa? Là thứ chúng vẫn dùng đó mà.”

 

“Thân thể Thanh Lãng hỏng , tất nhiên dốc sức vì Tạ gia mà sinh thêm một đứa con nữa.”

 

Tim Tạ Chiêm nhói lên, gằn hỏi:

 

“Ta từng với nàng, thể dùng thứ ?”

 

Liễu Tịch Dung bĩu môi kéo thắt lưng , lôi lên giường:

 

“Lời con hồ ly tinh ngoài cũng tin? Nàng sợ tranh sủng với nàng nên mới vớ vẩn thôi.”

 

“Đợi thai , dùng nữa là mà.”

 

Chát!

 

Tạ Chiêm rốt cuộc nhịn nữa, tát nàng ngã lăn đất.

 

“Tiện nhân! Ngươi hủy hoại , hại c.h.ế.t !”

 

Liễu Tịch Dung sững , thể tin nổi Tạ Chiêm:

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/chu-mau-the-gia-urva/8.html.]

“Ngươi đánh ? Vì tiện nhân ngoài mà ngươi đánh ?”

O mai d.a.o Muoi

Bao uất ức nhiều ngày, những khó khăn từ khi phủ, bao nhục nhã đời khinh khi, trong chốc lát bùng phát hóa thành những lời gào thét:

 

“Nếu ngươi hứa hẹn cho hạnh phúc, dại khờ sinh con cho ngươi để phí hoài cả tuổi xuân?”

 

“Liễu Tịch Dung từng nổi danh khắp Dương Châu, thể lấy ? Chờ đợi ngươi bốn năm, khổ sở kinh thành, sống chẳng khác gì chó mèo.”

 

“Giờ còn tranh sủng với tiện nhân ngoài , ngay cả cũng thấy bản thật đáng thương.”

 

“Ngươi hối hận ? Ta còn hối hận hơn! Nếu chọn , thà sinh con cho viên ngoại cũng còn hơn hèn hạ của ngươi!”

 

Một câu đó, đ.â.m trúng tim gan Tạ Chiêm.

 

Bao nghi ngờ, oán hận bấy lâu, phút chốc bùng phát thể kìm nén.

 

“Tốt! Rất ! Quả nhiên là thứ dơ bẩn trong kỹ viện! Ngươi tưởng thiếu nữ nhân tới mức lấy ngươi?”

 

Ngay cả Nguyễn Minh Chiêu còn hơn ngươi cả trăm . Nếu phụ ngươi từng cứu mẫu , bà trả ơn bằng cách gả ngươi cho , thì cái thể dơ dáy chẳng thèm!”

 

“Làm quý của Tạ gia khiến ngươi uất ức ? Vậy thì cút, nô tì đê tiện nhất cho !”

 

lúc đó, quản gia bẩm:

 

“Lão gia, tên mã phu chột mắt xin phép về quê cưới thê tử, đêm nay dùng xe ngựa ạ?”

 

Tạ Chiêm nhướng mày, đến tàn nhẫn:

 

“Cưới thê tử gì về quê, chẳng sẵn ở đây ?”

 

17

 

Quản gia cúi đầu, nhưng ánh mắt lạnh băng kín đáo quét qua Liễu Tịch Dung.

 

Khi nàng cướp đồ hồi môn của , là quản gia nàng chịu ba mươi trượng, chuyện đó đến giờ ông vẫn còn ghi khắc trong lòng.

 

Còn , đem loại thuốc quý đáng giá ngàn vàng đưa tới cứu lấy một chân của ông , thế là ông cảm kích mà nguyện ý cùng lên con thuyền phản bội .

 

Đêm nay, chính là thời cơ nhất để chúng báo thù.

 

Liễu Tịch Dung đánh giá quá thấp lòng bạc tình của nam nhân. Nàng thậm chí còn tưởng rằng Tạ Chiêm chỉ dọa nạt để ép nàng cúi đầu nhận tội.

 

Ta bèn nhẹ nhàng khuyên:

 

“Liễu di nương hà tất bướng bỉnh đến . Người chịu khó xin lão gia một câu, ngoan ngoãn sống yên trong phủ, chẳng hơn ?”

 

“Trong phủ đối đãi tệ, ngay cả lão phu nhân cũng coi như nửa nữ nhi mà thương yêu, nên đủ là phúc.”

 

Nghe đến tên Tạ mẫu, nàng liền bừng bừng uất hận, lệ tràn mi :

 

“Coi như nửa nữ nhi mà cướp con khỏi tay ?”

 

“Tốt với , mà để chê ?”

 

“Bản mệnh cô tinh khắc lục đổ cho con mệnh khắc Tạ gia.”

 

“Tội nghiệp đứa nhỏ, mới ba tuổi mà ngày nào cũng theo bà tụng kinh niệm Phật, đến nỗi đầu gối đều quỳ rách.”

 

“Nếu sớm vinh hoa phú quý của Tạ gia là xây m.á.u thịt mẫu tử thì dù c.h.ế.t ngoài đường cũng bước chân phủ !”

 

Chát!

 

Loading...