Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Chủ Mẫu Thế Gia - 7

Cập nhật lúc: 2025-07-17 15:31:38
Lượt xem: 512

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thế nhưng một hồi tra hỏi, khắp trong ngoài phủ, tất thảy đều đồng thanh rằng phu nhân từng bước chân khỏi viện nửa bước.

 

Đến cả đáy ao sen cũng dọn sạch sẽ, ngay cả viên trân châu mà năm xưa Tạ Chiêm rơi cũng moi lên, duy chỉ cái gọi là chuỗi hạt … chẳng thấy .

 

Chứng cứ , rửa sạch tội danh.

 

Ngược , chính Tạ Thanh Lãng thành đứa trẻ dựng chuyện vu cáo chủ mẫu, khiến mẫu tử Tạ Chiêm trở tay kịp.

 

Liễu Tích Dung nắm chặt khăn tay, đến mức gần như vắt máu.

 

“Đều là trong viện của tỷ tỷ, tất nhiên sẽ về phía tỷ.”

 

Ta liếc nàng một cái:

 

“Thanh Lãng rơi xuống nước trong viện của tổ mẫu, theo lời ngươi, chẳng lẽ cả quản sự viện tổ mẫu, lẫn tổ mẫu… cũng đều bao che cho ?”

 

Sắc mặt nàng tái nhợt.

 

Ta tiếp tục mỉm :

 

“Nói cũng khéo, miếng ngọc hộ Thanh Lãng từng đeo bỗng dưng vỡ nát, canh giờ tính vặn với lúc Liễu di nương phát lời thề.

 

“Nếu Liễu di nương điều gì trái tâm, đứa trẻ chẳng lẽ là vì ứng lời thề mà chịu thiên khiển ?”

 

“Còn cảm tạ Di nương đem ‘bình an’ và ‘thuận thọ’ mà nhường cho Thanh Vu. mà, đại nạn c.h.ế.t tất hậu phúc, hài tử hẳn là mệnh cực kỳ phúc.”

 

“Quách nhũ mẫu, mang mảnh ngọc vỡ , cung kính đưa trả cho Liễu di nương . Dẫu , còn hơn — đó cũng là bộ chỗ dựa của nàng .”

 

Cùng một lời chúc, trả cho Liễu Tích Dung, chẳng hiểu nàng tiếp nổi.

 

Thân mềm nhũn, đổ thẳng lòng Tạ Chiêm.

 

để Tạ Chiêm nổi giận, bên ngoài hạ nhân vội vàng chạy đến bẩm báo:

 

“Lão gia, xong ! Trong viện lão phu nhân một đạo sĩ du phương đến xem tướng, xong khiến lão phu nhân tức đến ngất xỉu, nhũ mẫu trong viện mời ngài qua gấp!”

 

“Cái gì?!”

 

Sắc mặt Tạ Chiêm trắng bệch, luống cuống bỏ .

 

Danh “Thiên Sát Cô Tinh” ư?

 

Để Tạ mẫu mang giùm một … thì !

 

11

 

Một đêm trôi qua, khắp trong viện liền rộ lên tin đồn.

 

Nói rằng đạo sĩ du phương bảo mệnh cách của lão phu nhân chẳng lành, vốn Bồ Tát trấn giữ thì còn yên , thế mà tượng Bồ Tát Tạ Thanh Lãng ném vỡ, khiến pháp khí tan mất, chẳng còn trấn áp nổi hung sát trong mệnh bà.

 

Lão phu nhân tức đến thở , đang định đuổi thì đạo sĩ bấm tay niệm quyết, hướng thẳng về phía viện mẫu tử Liễu Tích Dung mà lắc đầu liên hồi:

 

“Dẫn sói nhà, ắt sẽ khiến nhà họ Tạ long trời lở đất.”

 

“Ngay cả Bồ Tát còn cứu nổi nhà họ Tạ, huống chi là , một kẻ tu đạo ăn gió sương. Tự cầu phúc , cáo từ!”

 

Tay áo phất lên, đợi ai tiễn, cũng chẳng để ai ngăn, thẳng lưng mà rời .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chu-mau-the-gia/7.html.]

 

Đến khi Tạ Chiêm dẫn đuổi theo, chẳng thấy lấy một bóng .

 

:

 

“Kẻ đó đến chẳng ai , chẳng ai , lấy bạc, uống , nhận cúng dường — chẳng lẽ thật sự là cao nhân thế ngoại?”

 

Tạ Chiêm thì chẳng tin, nhưng lão phu nhân vốn lòng hướng Phật, mảnh tượng Bồ Tát vỡ nát, trong lòng khắc một nỗi lo.

 

tràng hạt, căn dặn:

 

“Quyền quản gia… trả cho Nguyễn Minh Chiêu .

 

“Thanh Lãng thể tổn thương, cứ để Tích Dung thường xuyên hầu hạ bên cạnh mà chăm sóc.”

 

Quyền quản gia của nàng còn kịp cầm cho ấm tay, cung kính dâng trả về tay .

 

Liễu Tích Dung hận đến nghiến răng nghiến lợi, âm thầm liếc mà gằn từng chữ:

 

“Đường đời còn dài, ai đến cuối… còn !”

 

Ta nhấm nháp tổ yến trong kho riêng của , nhàn nhạt đáp:

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

 

“Quả thực ai đến cuối, nhưng thể khiến ngươi đến tận cùng… ngươi tin ?”

 

Nàng tin, giận dữ hất tay áo bỏ , chỉ là ánh hung hiểm cuối cùng … khiến lạnh sống lưng.

 

Nàng báo thù?

 

viện của vây kín như thùng sắt, từng tầng từng lớp như thiên la địa võng.

 

Liễu Tích Dung bao phen mưu tính, vì con mà báo hận, nhưng nào cũng đánh bại, mặt mũi lem luốc, ê chề dám ngẩng đầu.

 

12

 

Chớp mắt đến tiệc mãn nguyệt của Thanh Vu, cuối cùng cũng thể khoác áo choàng kín đáo, bước khỏi viện.

 

Trong phủ khách khứa đông đúc, yến hội huyên náo rộn ràng.

 

Tạ mẫu đưa cho Thanh Vu một tấm bùa hộ , miệng :

 

“Tổ mẫu trai giới trăm ngày, vì cháu cầu lấy bình an thuận thọ, ắt sẽ như ý.”

 

Ta mặt đổi sắc, mặc cho Tạ mẫu sai bế Thanh Vu trở về viện.

 

Thế nhưng chỉ một nén nhang , vội vàng chạy hô lớn:

 

“Không xong ! Viện của tiểu thư Thanh Vu bốc cháy!”

 

Ánh mắt Tạ mẫu chợt lóe lên niềm vui, chúng nhân định dậy, thì Quách nhũ mẫu bế Thanh Vu từ trong viện của lão phu nhân bước .

 

“Tiểu thư mãi nín, thế mà ngủ yên trong viện lão phu nhân. Ta thấy nàng an , nên thêm một lát.

 

“Không ngờ Bồ Tát phù hộ, tránh một kiếp họa.”

 

“Chỉ là kẻ nào độc ác đến thế, dám phóng hỏa thiêu viện của tiểu thư.”

 

Loading...