Chúng Ta Không Phải Cưới Trước Yêu Sau Sao? - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-11-08 13:30:15
Lượt xem: 117

Sau khi kết hôn với đối thủ đội trời chung, rơi vào tình yêu cuồng nhiệt. 

Nếu mỗi ngày làm nũng với thì cũng cùng ân ái điên cuồng.

Cứ như vậy, qua nửa năm, đắc ý tìm hẹn hò, kết quả vô tình gặp và trúc mã của đang đánh .

Trúc mã đánh một cái: "Đồ khốn, dám ép cô ấy kết hôn? Anh biết cô ấy chán ghét thế nào ?"

Phó Bách Thanh chậm ̃i lau máu tươi dính khóe miệng, như bị đ.â.m trúng chỗ đau, ánh mắt âm trầm: "Biết chứ, thì thế nào? Anh nghĩ rằng sẽ bỏ qua cô ấy à?"

Quần chúng vây xem nhìn với ánh mắt thông cảm, giống như là nữ chính đáng thương bị cường thủ đoạt hào vậy.

cúi đầu nhìn bản đang mặc váy áo đẹp đẽ.

Trời ơi, chẳng lẽ... Chúng phải cưới trước yêu à?

*

Đêm khuya, ngồi trước máy tính, khẩu chiến với cả đám đông.

"Tạ Yêu, bạn trai cô đang thao túng tâm lý cô đó. Hỏi han ân cần, bưng rót nước đáng mấy đồng tiền, , tiền ở thì tình yêu ở đó."

Dân mạng chế giễu : "Vợ chồng trẻ người đang sống yên ổn, nào tới lượt người chị cao quý như cô khoa tay múa chân chứ?"

Bình luận này nhanh chóng có người hùa theo.

"Đúng đó, chồng cô cho cô mấy đồng tiền? Đừng nói vừa được tặng vòng tay vàng đã tự mãn giới hạn rồi nhé?"

Mấy giây , đăng ảnh một chiếc nhẫn kim cưỡng cỡ lớn.

"Đấu giá năm triệu tệ, chồng mua cho đó."

Dân mạng: "... Mấy người nói xem mấy người chọc giận cô ấy làm gì."

"Hừ, kẻ giàu có cút khỏi khu bình luận ."

nhìn qua, phục nói một câu: " đã nói chồng yêu thật mà... Mấy người lại tin."

đóng máy tính lại, Phó Bách Thanh còn đang tắm.

hôn nhẫn kim cương, đổi áo ngủ ren màu đỏ, nằm nghiêng giường chờ .

Sau khi kết hôn với Phó Bách Thanh được nửa năm, tình cảm của vợ chồng chúng rất tốt.

Chủ yếu biểu hiện ở chỗ:

Một, mặc dù nhà phá sản, nhưng Phó Bách Thanh có nhiều ̀i sản đủ để chu cấp cho cuộc sống xa hoa lãng phí.

Hai, mặc dù lúc trước ̀o khó, bị ức hiếp nhiều năm như thế, nhưng đã bỏ qua hiềm khích lúc trước, khi cưới nói gì làm đó.

Tiếng cạch vang lên.

Cửa phòng tắm mở .

Người đàn ông nhớ nhung quấn khăn tắm .

Trên cơ ngực rắn chắc và eo mạnh mẽ còn đọng lại giọt nước long lanh.

Ánh đèn chiếu đến hiện lên ánh sáng lấp lánh.

kéo dài giọng nói, nũng nịu nói: "Phó Bách Thanh, qua hầu em ngủ."

Ánh mắt u ám của Phó Bách Thanh nhìn lướt qua thể , yên lặng đến.

dùng hết lời khen ngợi : "Em rất hài lòng với món quà này, lần em muốn quà to hơn, em muốn ngọc lục bảo..."

Phó Bách Thanh đè xuống, ngăn miệng lại.

Sau đó mấy tiếng xé ́ch vang lên, váy ngủ bằng tơ tằm đắt đỏ trở thành vải ́ch.

Ngoài cửa sổ mưa phùn tí ́ch, dường như có tiếng ̣n ngào xen lẫn tiếng mắng.

"Phó Bách Thanh, là tên khốn, bổn tiểu thư vẫn nói bắt đầu, lại..."

"Suỵt, cô chủ muốn ngọc lục bảo thì im miệng ."

*

Mấy hôm , cả bộ trang sức của được đổi thành ngọc lục bảo có giá trị liên thành.

đường giống như con mèo Ba Tư cao quý.

Hôm nay là ngày làm việc, cửa hàng có nhiều người.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chung-ta-khong-phai-cuoi-truoc-yeu-sau-sao/chuong-1.html.]

Vì vậy dễ dàng thấy có người đang gọi .

"Cô Tô?"

Cô gái đứng giữa đám người, mặc bộ đồ công sở vừa vặn.

Bình thường đến mức khiến người nhớ được bất kỳ đặc điểm gì.

Nhiều năm trước, từng gặp một người có gương mặt thế này.

Chính là bạn học cùng lớp của Phó Bách Thanh, Hạ Ngu.

Năm đó, có hai người nghèo rớt mồng tơi chuyển đến lớp.

Một người là Phó Bách Thanh, kẻ ̀o kiết xác lớn. Người còn lại chính là kẻ ̀o kiết xác nhỏ ở trước mặt.

Mỗi ngày, hai kẻ ̀o này cùng ăn cơm, tình cảm rất tốt.

nhìn cô ấy chằm chằm một lúc, gọi tên cô ấy: "Hạ Ngu."

"Không ngờ cô vẫn nhớ rõ ." Hạ Ngu đưa tay với : "Bây giờ làm việc ở công ty của Phó, làm thư ký của ấy."

mỉm cười, hoàn toàn có suy nghĩ đưa tay bắt: "Chị Chúc có chuyện gì?"

Hạ Ngu rút tay về: "Cô đừng hiểu lầm, hôm nay đến Phó xem xét của hàng, ngờ gặp cô ở đây."

nhìn đồ trang sức của , cười nói: "Vẫn là làm bà chủ tốt nhất, cần làm gì cả, lo chuyện ăn uống. Năm đó, cô sỉ nhục Bách Thanh như vậy, ấy lại bỏ qua hiềm khích lúc trước, đúng là may mắn."

nhìn cô chằm chằm, đột nhiên bật cười: "Số của cô cũng rất tốt, đúng lúc lọt vào danh sách hỗ trợ học sinh khó khăn của bố , thì bây giờ cô thể học thành ̀i, trở về công ty của chồng làm việc được."

Hạ Ngu mấp máy môi, khóe môi cong lên mím lại.

híp mắt cười: "Không vui à? Xin lỗi, nghĩ rằng cô thích chứ."

Lúc bắt nạt Phó Bách Thanh biết cô đang ở .

Phó Bách Thanh nói với cô đừng chọc à?

Còn dám đụng đến .

Hạ Ngu ̣n giọng nói: " đang làm việc, cô Tô cứ tự nhiên."

Chạng vạng tối hôm đó, khi Phó Bách Thanh trở về, đang nằm dựa lên ghế sô pha.

Chai rượu vang đã cạn nằm bên cạnh.

Rượu thấm ướt thảm.

Anh đặt áo vest xuống, im lặng cầm điện thoại lên, liên hệ người thảm.

Sau đó qua cúi người ôm .

đẩy : "Quỳ xuống."

Phó Bách Thanh dừng một lát, kéo quần tây, quỳ trước mặt .

giơ chân đạp vai của : "Anh dám dùng thư ký nữa?"

Phó Bách Thanh ôm mắt cá chân của , nhẹ nhàng vuốt ve: "Cân bằng giới tính là yêu cầu của công ty."

Anh cúi đầu xuống hôn lên bắp chân : " tổng thư ký tiếp xúc với là nam, cô chủ yên tâm."

Tâm trạng tồi tệ kéo dài cả ngày của tan biến.

Chưa được một phút, và ấy đã làm hòa giống như đôi tình nhân hạnh phúc nhất thế gian.

dựa vào vai , cầm điện thoại lên lải nhải nói: "Bố mẹ của em cầm tiền của rồi, lại liên lạc với em?"

"Bọn họ đang bận rộn khởi nghiệp, khởi nghiệp nên thể nhận điện thoại của em."

"À."

mơ hồ.

Phó Bách Thanh bế ngồi xuống bên giường, đưa tay vuốt tóc .

"Cô chủ, nếu như bọn họ còn xu nào, em còn muốn liên lạc với bọn họ ?"

cười đến mức ngửa : "Xưa nay bổn tiểu thư nói chuyện với kẻ ̀o."

Ánh mắt Phó Bách Thanh u ám nhìn tia sáng: "Vậy nếu như phá sản thì ?"

Đây đúng là một chuyện đáng sợ.

Loading...