CHUYÊN TRỊ TRÀ HÁN TỬ - 8

Cập nhật lúc: 2025-06-13 04:05:38
Lượt xem: 3,143

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi dặn dò hạ nhân chăm sóc , xách Dương Chiêu lôi khỏi thủy tạ, bên ngoài lập tức vang lên tiếng la thất thanh cùng những lời can ngăn nháo nhác.

 

Tô Uyển tựa lan can, lặng im mặt hồ gợn sóng, hồi lâu .

 

Cuối cùng nàng khẽ thở dài, cạnh , rót một chén nóng đặt tay:

 

“Lan Kiều tỷ, tỷ đối với … chỉ ngờ, vì mà tỷ dám nhảy xuống nước, bày một màn lớn như .”

 

Ta cầm lấy chén , uống cạn, mỉm nháy mắt với nàng:

 

“Nếu tận mắt chứng kiến, thể thật lòng từ bỏ Dương Chiêu?”

 

Từ hôm rời Túy Hương Lâu, thư tay gửi đến Tướng phủ cho nàng, nhưng mãi thấy hồi âm. Hẳn là nàng còn vương vấn đoạn tình thanh mai trúc mã bao năm .

 

Hôm nay gặp thời cơ hiếm , đành dùng chút thủ đoạn, giúp nàng rõ con Dương Chiêu khi thành .

 

“Nếu tỷ cần giúp gì, cứ .”

 

“Thật một chuyện cần hỗ trợ.”

 

Đám đông rời từ lâu, thủy tạ chỉ còn hai chúng .

 

Ta khẽ đưa tay chỉnh vài sợi tóc mai rối bời của nàng, thấp giọng dặn dò:

 

“Tháng , cuộc thu săn do Ứng Thiên phủ tổ chức, là phủ doãn nơi đó. Nhờ lấy giúp bản đồ bố trí địa hình nơi săn bắn.”

 

“Còn nữa… cẩn thận Tô Vân và Dương Chiêu.”

 

“Được, mai sẽ cho đưa tới phủ tướng quân.”

 

Tô Uyển hiểu đột nhiên nhắc đến chuyện thu săn, mơ hồ rõ đầu đuôi.

 

nàng hiểu rõ tính , hỏi nhiều, liền gật đầu đáp ứng.

 

Vừa Hách Kính khi “giáo huấn” xong , và Tô Uyển liền chia tay tại đó.

 

“Sao nhảy xuống hồ? Nhỡ cảm lạnh thì bây giờ?”

 

Hách Kính bế lên xe ngựa, nhẹ nhàng dùng áo gấm thấm giọt nước vương tóc mai.

 

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

Ta vui vẻ ôm lấy vòng eo rắn chắc của , trong lòng đùa giỡn ngừng.

 

“Phu quân, hôm nay nên chuyện lớn đấy!”

 

“Trời kinh thành , sắp đổi gió .”

 

11

 

Thu săn, vốn là thịnh hội của hoàng gia.

 

Song Hoàng thượng hiện nay nhân hậu khoan hòa, hạ chỉ cho các trọng thần triều đình cùng gia quyến theo ngự giá tiến hành đại điển .

 

Ta vận kỵ phục theo Hách Kính đến trường săn, doanh trướng thấp thoáng thấy vài bóng quen thuộc.

 

Từ thi hội thưởng hoa, Tô Vân thu liễm nhiều, hành xử kín đáo, dè dặt hơn hẳn.

 

Thấy , nàng như từng hiềm khích, tươi bước khỏi đám , dịu dàng :

 

“Tỷ tỷ, Hách Kính kỵ thuật – xạ thuật đều xuất chúng, chắc chắn phủ Tướng quân sẽ đoạt giải đầu.”

 

“Nếu chỉ mải săn b.ắ.n mà bỏ bê tỷ tỷ, cứ với . Muội tỷ giáo huấn một trận!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chuyen-tri-tra-han-tu/8.html.]

 

Ta đáp, lùi vài bước. Bị nàng gọi “tỷ tỷ” đến nổi da gà, đưa tay xoa cánh tay nổi gai ốc.

 

Cái “hán t.ử xanh” ngã xuống hồ, đầu chắc vẫn còn nước.

 

Thấy cử động né tránh đầy ghét bỏ, khóe môi nàng trề , định phát tác thì Dương Chiêu bên cạnh nhanh tay cản .

 

Trước khi bọn họ rời , Dương Chiêu còn kín đáo liếc vài , ánh mắt sâu khó dò.

 

Không còn ai quấy nhiễu, cả buổi thu săn hôm diễn cực kỳ thoải mái.

 

Ta cưỡi tuấn mã Hãn Huyết, cùng Hách Kính tung hoành giữa rừng thẳm, phong lưu tiêu sái.

 

Đến tận khi ngựa phi vùng sơn lâm sâu thẳm, cảnh vật mới thực yên ắng dị thường.

 

Bỗng , tiếng gió rít lên giữa cỏ cây, mấy mũi tên lạnh như băng từ nơi tối tăm b.ắ.n dữ dội.

 

Hách Kính lập tức rút kiếm bên hông, hất văng từng mũi tên, đó lao đám sát thủ áo đen mới bất ngờ xông .

 

Thấy , liền lấy ống phát khói trong áo, đốt lên truyền tín hiệu, đồng thời rút nhuyễn kiếm, tung nhập trận.

 

Người trong kinh thành ai cũng chỉ Hách Kính cưới ái nữ của một thương gia hoàng thương dung nhan kiều mị, chứ chẳng ai , từ nhỏ tinh thông binh thư chiến lược, múa đao luyện kiếm chẳng hề thua kém nam nhân.

 

Thuở niên thiếu, từng theo mẫu lên chùa cầu phúc, chẳng may thổ phỉ bắt cóc, mắc trọng bệnh.

 

Phụ đau lòng khôn xiết, trùng hợp kết giao với lão Tướng quân tiền nhiệm—nguyên hộ quốc đại tướng—nên quyết định đưa võ trường luyện hộ mệnh.

 

Chính năm , gặp Hách Kính.

 

Lúc , sát thủ áo đen nối tiếp tràn đến, pháp tàn độc, chiêu thức hung hiểm, xem giống Trung Nguyên.

 

Nhờ tín hiệu khói, đám thị vệ từ phía tây nhanh chóng tiếp ứng.

 

Ta vung kiếm c.h.é.m mở vòng vây, chặn đường lui của chúng, đang lúc đà thắng lên cao thì bỗng lưng tiếng hét thất thanh:

 

“Phu nhân, cẩn thận!”

 

Một mũi xuyên vân tiễn từ phía tây lao tới như chớp, nhắm thẳng n.g.ự.c !

 

Chỉ thấy mùi m.á.u tanh xộc tới, cánh tay run lên tiếp thể đang ngã xuống—là Hách Kính.

 

Khoảnh khắc đó, gần như theo bản năng, ngoảnh về hướng mũi tên phát .

 

Trong hàng ngũ thị vệ, một bóng đang lặng lẽ tháo chạy, vô tình rơi một dải lụa vàng nhạt.

 

“Đưa tướng quân về trại!”

 

Ta kiểm tra vết thương nơi bả vai Hách Kính, chỉ thấy mũi tên thoa một lớp độc màu mùi.

 

Sắc mặt dần tái xám, môi chẳng còn chút huyết sắc.

 

Sau khi giao cho vệ binh, lập tức giục ngựa lao sâu hơn khe núi.

 

12

 

Khi trở về trướng doanh, liền thấy Tô Vân đang cửa lều, nét mặt ngập tràn u sầu, đang giằng co cùng khác.

 

Lắng một hồi, mới rõ là Thái y phẫu thuật rút tên cho Hách Kính, cần một nữ quyến bên cạnh phụ giúp đun nước, lau .

 

Trong doanh trại tìm mấy lượt thấy, Tô Vân liền chủ động xung phong:

 

“Ta và Hách Kính vốn là thiết, lúc chăm sóc cũng chẳng .”

Loading...