Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/qXel6Vjon
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
-4Năm không một tin nhắn, chẳng một cuộc gọi. Bây giờ anh đón em làm gì? Sao không để em quên anh luôn đi.
Nghe câu này của tôi, Minh không vội trả lời anh chỉ đưa tay kéo nhẹ tôi vào lòng anh rồi ôm tôi siết chặt, để cho tôi nức nở trong lòng anh một lúc, anh mới đẩy nhẹ tôi ra, anh cúi xuống, đưa tay anh nâng mặt tôi lên đối diện anh, đặt lên môi tôi một nụ hôn dài sau bao năm xa cách.
Giọng anh trầm khàn nói bên tai tôi
-Hôm nay đến đón em để anh đòi lại một danh phận.
Tôi nghe xong câu này không khỏi ngạc nhiên xen lẫn xấu hổ nên đưa tay đẩy mạnh Minh ra rồi ngại ngùng hỏi lại
-Danh phận gì ở em mà anh đòi?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/co-con-voi-anh-re/chuong-42.html.]
Minh nhìn tôi, ánh mắt chứa đầy sự nhung nhớ, một lần nữa đối diện với nhau, trong khoảnh khắc anh nghiêm túc trả lời cũng là lúc trái tim tôi đập mạnh dồn dập để chờ đợi câu nói mà suốt 4 năm qua mình vẫn trông đợi
Hai tay anh bất chợt nắm lấy tay tôi rồi đan chặt, giọng anh trầm xuống 7 bật nói
-4 năm rồi anh im lặng là để mình tìm một câu trả lời cho chính mình. Có thể giữa chúng ta tình cảm chưa đủ để nói là yêu. Nhưng trong 4 năm qua không có em anh không thể yêu ai khác. Và để cho Na có một gia đình trọn vẹn thì hôm nay em về anh tự dưng lại muốn làm chồng em!!!
Tôi nghe xong, cơ hồ cảm nhận cuối cùng thì bầu trời ảm đạm trong đời mình sau bao năm cuối cùng cũng trong xanh trở lại, dù chúng tôi đúng như Minh nói chưa thật sự sâu đậm nhưng chúng tôi lại chẳng muốn phải bỏ lỡ nhau nữa. Khẽ chủ động tôi ôm chặt lấy Minh, mỉm cười tôi đáp lại.
-Em cũng vậy, 4 năm rồi vẫn là đang muốn đợi một danh phận để được làm vợ anh!!!
Hết...