Cô Em Gái Đã Biến Mất - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-08-07 05:12:33
Lượt xem: 54
1
Ngày 10 tháng 8 năm 2009 là ngày em gái mất tích.
Khi , chúng vẫn sống trong một căn nhà xập xệ ở vùng ven đô thị.
Bố công nhân ở nhà máy hóa chất gần đó.
Mẹ mở một tiệm tạp hóa bên đường cái, việc kinh doanh khá phát đạt.
Mùa hè, cứ đến trưa là nhiều đến tiệm tạp hóa mua kem que, bố tan ca sẽ đến giúp.
Họ bận đến nỗi thường xuyên kịp ăn cơm.
Vì , gần như suốt cả kỳ nghỉ hè đó, một đứa bé mười tuổi như sẽ lo việc bếp núc cho cả nhà.
Trong bếp điều hòa mà chỉ một chiếc quạt cũ.
Nước sôi sùng sục, nóng bốc lên ngùn ngụt, gió phả từ quạt cũng nóng hầm hập.
Người nấu cơm lúc nào cũng đầm đìa mồ hôi.
Ngày xảy chuyện, trời cực kì nóng, khi nấu cơm xong thì say nắng.
Trong nhà ai khác, tuy bà nội sống ở sân bên cạnh nhưng tính tình bà nghiêm khắc, những giúp đỡ mà còn thêm vài câu khó nên dám phiền bà .
rửa mặt một chút, đè nén sự khó chịu, múc mì lạnh cho em gái, bảo em ăn , đó múc phần của bố hộp cơm cho giỏ.
Em gái ăn vội vài đũa mì với : "Chị ơi, chị cứ đó hóng gió , hôm nay em đưa cho, em cũng quen đường . Em về ăn tiếp phần còn ."
Từ nhà đến tiệm tạp hóa mất mười phút bộ, chỉ một con đường duy nhất, cũng tính là hẻo lánh.
Thích truyện trinh thám thì bấm zô chỗ team r nhấn phô lô tui để nhận thông báo sớm nhất nhaa
Bình thường, dắt em bao nhiêu .
vẫn thấy yên tâm.
“Em đó?” nửa nửa , đắp một chiếc khăn ướt lên trán.
“Không , chị cứ yên tâm ạ, tí đường thôi mà, lát nữa em về ngay.”
Em nhiều lời mà xách giỏ lên thẳng ngoài.
Em gái ốm đau quanh năm nên gầy, cánh tay dùng sức là xương vai nhô , bóng lưng nhỏ bé trông thật yếu ớt.
Trước khi khỏi cửa, em còn vẫy tay với : "Em về ngay đây, chị gái ăn vụng mì của em đấy nhé!"
“Yên tâm , chị ăn !” sốt ruột vẫy tay, giục em .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/co-em-gai-da-bien-mat/chuong-1.html.]
em bao giờ trở .
2
“Thầy xem, khi nếu em con sẽ ăn vụng mì của em thì liệu em vì tiếc mà về ?”
Ngày 9 tháng 1 năm 2024, chính thức tại cục công an thành phố, trở thành một cảnh sát tập sự.
Chín tháng , kể với thầy Lão Dư về vụ án bí ẩn giày vò suốt mười lăm năm qua.
“Em phát hiện khi nào?” Lão Dư hỏi.
dụi mắt : "Khoảng hơn hai giờ chiều, khi em thì em ăn cố vài đũa mì ngủ . Em bố tát một cái mới tỉnh dậy."
Dù trôi qua lâu nhưng vẫn nhớ rõ.
Khi , mở mắt , đối diện ngay với khuôn mặt giận dữ kìm của bố: "Sao đưa cơm? Muốn bỏ đói bố mày ?"
"òa" : "Em gái đưa từ sớm mà!"
xong thì mới thấy bát mì ăn dở bàn, chợt nhớ em gái vẫn về.
Một luồng khí lạnh bò dọc sống lưng , nước mắt trong khóe mắt lập tức sự kinh hoàng hút cạn sạch.
3
“Tìm khắp nơi . Khi đó, internet còn phủ sóng đến con đường nhỏ , chỉ đường chính mới camera giám sát. Cả nhà chúng em như ruồi đầu, điên cuồng tìm kiếm.
Ao nước bên đường thả bè tre để vớt , vớt ba vẫn thu gì. Giếng nước xung quanh cũng thuê xuống xem nhưng cũng .
Sau khi báo cảnh sát, cảnh sát kiểm tra camera giám sát xung quanh nhưng phát hiện bất kỳ khả nghi nào, cũng phỏng vấn các hàng xóm xung quanh, dân ở vài thôn gần đó cũng một ai thấy em gái.”
Em gái cứ thế mất tích.
Mẹ đ.ấ.m đánh xuống đất than xé lòng: "Sao mày lười đến ? Sao mày đưa cơm mà để em gái đưa hả?"
Bà nội là theo đạo Thiên Chúa và bà rằng Chúa của bà sẽ tha thứ cho một đứa trẻ lười biếng, ích kỷ mất em gái.
Bố trong cơn tức giận liên tiếp đá năm sáu cước, đạp ngã lăn đất.
Hàng xóm rõ đúng sai, ai tiến lên can ngăn, đó đều chỉ trỏ .
như một con rối, rơi một giọt nước mắt nào, lặng lẽ đến con đường nơi em gái mất tích, cố chấp đó ba ngày, mắt chớp chằm chằm ngã ba đường, mong chờ bóng dáng nhỏ bé của em xuất hiện.
kỳ tích xảy .
Kể từ chuyện đó, nhà mấy khi chuyện với , đặc biệt là , suốt mười mấy năm , bà bao giờ với một lời nào nữa.