Để cho nước mắt trào , khẽ ngẩng đầu mặt trời cao.
"Khoảng chập tối, khi chúng con về đến nhà, phát hiện em gái ăn củ cải muối khô cả ngày, em tìm thấy nước uống nên cứ thế uống gì. Bố con cuống quýt cho em nôn , đổ nhiều nước , em gái đến mức thở .”
"Dù biện pháp khắc phục nhưng em gái vẫn để di chứng, đường hô hấp và đường tiêu hóa của em muối nồng độ cao ăn mòn, thường xuyên ăn uống , hô hấp khó khăn. Từ đó trở , em mắc bệnh hen suyễn.”
"Bà hủy hoại một đứa trẻ vốn khỏe mạnh, chẳng lẽ hề hối hận ? Xin hỏi, Chúa của bà tha thứ cho bà ?"
Đôi mắt đục ngầu của bà lão : "Làm sai , chỉ cần thành tâm thành ý sám hối, Chúa sẽ tha thứ hết. Con bé c.h.ế.t tiệt đó còn từ lâu , mày bới móc chuyện cũ gì?"
"Nếu là con, con quyết sẽ bao giờ phơi củ cải muối khô gì nữa!"
nhịn gầm lên, nước mắt lăn dài theo cơn tức giận.
Bà lão hừ một tiếng: "Cho dù bệnh của nó là của tao thì mày mới là mất nó, tư cách gì mà tao? Đừng tưởng mày khoác bộ đồng phục cảnh sát thì ghê gớm lắm!"
Chúng đều hy vọng những tổn thương chúng hoặc nhất của chúng thể thành thật, thừa nhận sai lầm, một lời xin .
thực tế thường là .
"Con tìm bà Chu, chứng rằng cùng lễ với bà năm đó, con hứa sẽ giúp bà xin giảm án nên bà hết . Những năm nay, bà từng một giấc ngủ yên . Con , còn bà thì , bà nội?"
chằm chằm bà lão đang vênh váo đó mà từng chữ một.
12
Sắc mặt bà lập tức tái mét, những sợi củ cải mới thái trong tay rơi xuống đất, dính đầy bụi bẩn.
bà nhanh chóng trấn tĩnh .
"Đừng tưởng tao mày đang gài bẫy tao. Lão Chu tuyệt đối sẽ ..."
Bà chợt nhận đây lẽ là một cái bẫy khác của nên nuốt chửng vài từ quan trọng.
"Tuyệt đối sẽ gì? Tuyệt đối sẽ bán bà ?" chằm chằm mắt bà .
Mắt bà sang nơi khác, thoáng qua một tia hoảng loạn.
Bà đoán sai, cuộc điều tra của hề thuận lợi.
Quả thực bà Chu chịu gì cả.
Bà ngập ngừng và rằng mười lăm năm thề Chúa, lời khai tuyệt đối đổi nên bảo đừng hỏi gì nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/co-em-gai-da-bien-mat/chuong-5.html.]
bà nội dùng thủ đoạn gì để bà Chu giữ kín miệng, thể là giáo luật, cũng thể là ân tình.
Bác Vương là nhân chứng của kẻ vô , chửi bới thậm tệ, rằng năm đó vì chứng cho tên vô đó mà lộ hồ sơ thuê phòng, hỏng danh tiếng của bà , lỡ mất cơ hội gả nhà quyền quý, cuối cùng chỉ thể lấy một lão già độc , thiệt hại nặng nề, giờ thấy cảnh sát là thấy xui xẻo.
Dù thái độ tệ hại nhưng lời khai độ tin cậy cao.
Vậy nên cũng thu hoạch.
"Bà cũng ." run rẩy hỏi: "Con chỉ em ... Còn sống ?"
Thích truyện trinh thám thì bấm zô chỗ team r nhấn phô lô tui để nhận thông báo sớm nhất nhaa
13
Bố sống ở sân cạnh nhà bà nội, thấy động tĩnh thì chạy đến.
Em trai đang nghỉ lễ Quốc Khánh, cũng theo.
Thằng bé sinh năm thứ ba khi em gái mất tích.
Hồi đó, chính sách hai con ở thành phố chúng vẫn nới lỏng. Vì thằng bé mà bố từ bỏ công việc khó khăn lắm mới ở công ty quốc doanh, nhờ quan hệ để chuyển hộ khẩu về nông thôn .
Dù thì chỉ khi cả hai vợ chồng đều là hộ khẩu nông thôn và con đầu lòng là con gái thì mới sinh con thứ hai.
Lần , họ thắng cược, sinh một đứa con trai.
"Mới cảnh sát bắt đầu nhúng tay chuyện nhà ? Sao tao với mày sinh cái đồ vô ơn như mày thế ?"
Bố lảm nhảm chửi rủa, chắn mặt bà nội .
lạnh: "Bố, bố em gái ?”
"Con chỉ hỏi bà nội thôi mà, bố cần phản ứng thái quá như chứ?”
"Nếu bà gì cả thì điều tra một chút, trả sự trong sạch cho bà , ?"
"Mày dám!" Bố giơ tay lên, giận kiềm chế .
Mẹ thở dài một , đầu tiên chuyện với mười mấy năm: "Con cả, chuyện qua , trách con nữa. Đừng điều tra nữa. Bà nội con già , chịu nổi hành hạ ."
Mẹ trìu mến xoa đầu em trai : "Hơn nữa, em trai con cũng thi công chức. Con thể tự leo lên rút thang chứ?"
Thời tiết đầu thu vẫn lạnh lắm, mặt trời chiếu nhưng run rẩy vì lạnh từ trong ngoài.