Con đường tà khí - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-12-22 10:59:46
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
Cập nhật lúc: 2025-12-22 10:59:46
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
Kỳ lạ , dù mưa tầm tã nhưng hai gã vẫn khô ráo, giày chẳng dính bùn.
Gã áo đen hừ lạnh: "Không ?"
Ông trợn mắt: " ."
Ông bước xuống giường, dường như khiếp sợ hai kẻ lạ mặt.
Bà níu áo: "Trời mưa to thế, ông đừng ."
Ông đờ đẫn: "Bà ơi, nhớ xử lý cho xong chuyện của Trần Đại Sơn, đưa Cát Tường xa nhé."
Lời như di ngôn.
Bà ngơ ngác: "Ông gì lạ ?"
Ông đáp, lao ngoài mưa chẳng thèm che ô. Bà vội chạy theo đưa dù nhưng ông gạt . Ông thì thầm vài câu tai biến mất trong màn mưa.
Bà cầm ô c.h.ế.t trân trong sân, ánh mắt đầy hoảng sợ.
chạy sân gọi: "Bà ơi!"
Bà giật tỉnh táo , vội vàng bước phòng đông khóa chặt cửa .
hỏi: "Bà, chuyện gì thế?"
Bà vật xuống giường đất nức nở, năng gì. Đến lúc trời sẩm tối, Trần Vọng từ làng hớt hải chạy nhà hét lớn: "Thím ơi, chú... chú mất ! Chú t.a.i n.ạ.n đường núi!"
Bà nhíu chặt lông mày, dường như đoán cái c.h.ế.t của ông. Bà lặng lẽ dắt lên con đường núi.
Dưới ánh trăng, thấy ông bẹp đất. Ông xe tải cán qua , nửa nát bét như tương. Bà tự tay phủ tấm vải trắng lên thi thể, mấy thanh niên trong làng khiêng ông xuống núi.
Nhà chuẩn quan tài, dựng linh đường giữa sân. và bà thức trắng đêm canh giữ. Dân làng lũ lượt đến viếng.
Sáng sớm ngày thứ hai, một nhóm lạ mặt xuất hiện. Trong họ mấy từng thấy đến nhờ ông trợ giúp lái xe tải. Họ vái lạy di ảnh ông ném tiền tay bà.
Bà : "Các chú lái xe vất vả kiếm tiền, cần đưa ".
Mấy đàn ông cố nhét tiền, một lên tiếng: "Con đường núi suýt cướp mạng . Nếu chú giúp, thành oan hồn . Xin bà nhất định nhận".
Xanh Xao
Bà lau nước mắt, liếc nhận tiền. Họ ở nửa ngày về.
Quỳ di ảnh ông, bà nghẹn ngào: "Ông ơi, những ông từng giúp đều đến tiễn ông ". Nước mắt bà rơi như mưa.
Theo lệ làng, thi hài quàn tạm ba ngày mới an táng. Đến chiều tối ngày thứ ba, bà sốt ruột: "Sao Trần Đại Sơn vẫn đến?"
đề nghị: "Để cháu đầu làng xem thử".
Chạy đến cổng làng, thấy Trần Đại Sơn mà gặp em trai ông. Quan hệ giữa ông và em luôn . Phía lão còn dắt theo hai đứa con trai.
Lão liếc cái thẳng hướng về nhà. hấp tấp đuổi theo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/con-duong-ta-khi/chuong-4.html.]
Vừa sân, lão rống lên lóc: "Anh ơi, c.h.ế.t t.h.ả.m quá!". Hai chú họ cũng giả vờ rên rỉ nhưng chẳng nước mắt.
Thấy lão , bà lạnh lùng: "Em đến gì?"
Tôn Nhị Phúc giận dữ: "Sao đến? Đây là nhà ruột ! Cái sân ngày xưa còn góp công xây dựng. Nay mất , thu !"
Bà xông bếp rút luôn con d.a.o phay , quát: "Tôn Nhị Phúc! Mày dám láo thì tao c.h.é.m c.h.ế.t! Cút ngay!"
Lão nhếch mép gằn: "Chị dâu làng hỏi xem, ai chẳng sân do xây? Khôn hồn thì dọn , thì đừng trách nể tình ruột thịt!"
Bà gằn giọng với lão : "Mày dám! Xương cốt mày nguội, mày vội ăn tuyệt hộ, còn là hả?"
Ông hai bĩu môi, im lặng. Hai chú họ , một tên Đại Khoan, một tên Đại Thiết.
Đại Khoan :
"Thím ơi, bọn cháu đến viếng bác cả. Thím đừng khó thế. Dù bọn cháu lấy cái sân , hai bà cháu thím cô nhi quả phụ cũng giữ nổi. Theo cháu, để nhà kho cho thím và Cát Tường ở, phần còn bọn cháu ở. Thế cũng đủ đối đáp với bác cả."
Đại Thiết cạnh hùa theo: "Cách đấy!"
Mắt bà đỏ hoe: "Các đang ăn cướp trắng trợn, sợ báo ứng ?"
Vừa dứt lời, em trai ông khẩy: "Báo ứng là cái gì? Đừng đằng chân lân đằng đầu."
Nói xong, lão nghênh ngang bước về phía phòng. Hai chú họ lẽo đẽo theo . Bà vội chạy theo ngăn , xô đẩy nhà.
định đuổi theo thì tiếng động lưng. Quay - Trần Đại Sơn.
Ngưỡng cửa nhà kịp mới, chú lẻn sân. Người chú nhem nhuốc đất vàng, tóc tai bù xù, ánh mắt đờ đẫn. Chiếc áo giấy vàng ông cho biến mất.
Trần Đại Sơn đến di ảnh ông , "đùng" một tiếng quỳ sụp xuống, cúi đầu đập trán mấy cái thật to.
Chú : "Chú ơi, cháu về . Tiếc là về muộn quá."
Ngón tay chú tím đen, móng tay đầy bùn đen như bò từ đất lên.
Từ phòng vang lên tiếng hét của bà : "Tôn Nhị Phúc, cút ngay cho tao!"
Chưa dứt lời, bà Tôn Nhị Phúc xô ngã cửa. Bà ngã sõng soài, quần rách toạc. vội chạy đến đỡ bà dậy.
Lão lạnh lùng: "Đừng nước lấn tới." Nói câu đó xong, lão liếc Trần Đại Sơn.
Trần Đại Sơn trừng mắt: "Các là ai? Ai cho phép đến đây gây sự?"
Lão : "Mày là cái thá gì? Đây là nhà ruột tao, bọn ngoài như mày còn đòi lên tiếng? Cút!"
Bà : "Bọn chúng là lũ thú vật. Chúng đến để ăn tuyệt hộ!"
Trần Đại Sơn nhíu mày, quát: "Còn đến lượt các ăn tuyệt hộ. Cút ngay!"
Ông hai bật , vẫy hai chú họ xông đ.á.n.h Trần Đại Sơn. Trần Đại Sơn mặt lạnh như tiền, im lặng. Hai chú xô tới, ba vật lộn hỗn chiến.
Trần Đại Sơn sức khỏe phi thường, tay tàn độc. Chú há miệng để lộ hàm răng đen nhánh nhọn hoắt, c.ắ.n phập vai Đại Khoan. Máu tức thì loang đỏ sân.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.