Con Lừa Hoang Trên Núi - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-09-27 06:18:54
Lượt xem: 2,178
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
Cập nhật lúc: 2025-09-27 06:18:54
Lượt xem: 2,178
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
Khi ông nổi giận, mớ thịt mỡ rung bần bật.
Chú vội vàng ngăn cản, giọng nhún nhường:
“Ông chủ Chu, lừa chôn ở , đào ngay. Ngài bớt giận, gian tây nghỉ ngơi một lát .”
Mắt ông chủ Chu đảo vài vòng, toát vẻ gian tà:
“ tin thêm một nữa.”
Chú dỗ ông gian tây, còn đóng cửa .
Chú hỏi: “Cha, rốt cuộc chôn ở ?”
Ông nội đáp, về phía gian đông.
Chú tức đến mức giậm chân, xách d.a.o lao ngoài sân.
Bà nội cố gắng ngăn mấy đều chú gạt phắt.
Bà nội thở dài: “Tiểu Tú, mau nhà.”
Thím bèn gian đông.
Trong đó hai cái giường đất, ngăn cách bằng bức tường đất.
Thím : “Cha, Quế Sinh lên núi tìm lừa . Nếu xảy chuyện gì, con con cũng chẳng sống nổi.”
Nói xong, thím sang giường đất phía tây, còn đóng cửa .
Bà nội cau mày: “Ông già, lừa c.h.ế.t , rốt cuộc ông chôn ở ? Trời tối thế , núi nguy hiểm lắm.”
Ông nội quanh, chắc chắn ai, mới thấp giọng :
“Con lừa báo mộng cho , thằng Chu đó là yêu tinh heo.”
7
Ông nội dứt lời, bà nội trừng to mắt.
Ông vội hiệu bảo bà đừng phát tiếng, sợ thím thấy.
Bà nội nhỏ giọng hỏi:
“Ông già, thế ? Nếu nó đúng là yêu tinh heo, thì tại ăn thịt lừa hoang?”
Ông nội đáp:
“Ba năm , con yêu tinh heo hại núi, nhưng con lừa hoang cản , còn nó cắn nát đầu. Từ đó nó ghi hận, nên bây giờ mới ăn thịt lừa hoang.”
Bà nội nhíu chặt mày: “Ông già, đây? yêu tinh heo cứ ở trong nhà chịu .”
Ông nội : “Bà đừng sợ, cách trị nó.”
Sáng hôm , chú trở về, tay còn xách hai cân thịt lừa.
Chú nịnh: “Ông chủ Chu, thịt lừa hoang ngài , mang về đây.”
Ông chủ Chu liếc xéo chú , đưa tay .
Chú liền dâng thịt lên.
Ông cầm lấy, đưa lên mũi ngửi, sắc mặt lập tức biến đổi, ném mạnh miếng thịt mặt chú , giận dữ quát:
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
“Thằng to gan! Dám lừa tao, chắc mày sống nữa !”
Chú ngẩn , lắp bắp:
“Ông chủ Chu, đây đúng là thịt lừa hoang mà.”
Ông chủ Chu chú bằng ánh mắt âm u, đột ngột lao đến cắn chặt mặt chú .
Máu tuôn xối xả.
Chú đau đớn gào thét:
“Ông chủ Chu, buông mau!”
ông chẳng những buông, mà còn càng cắn càng dữ, như nghiến nát xương mặt chú .
Bà nội thấy thế thì hốt hoảng, vội vơ lấy cây gậy đất đập đầu ông , đánh hét:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/con-lua-hoang-tren-nui/chuong-4.html.]
“Buông mau!”
Ông sức mạnh kinh khủng, hất văng bà nội ngã xuống đất, còn trừng mắt bà một cách độc ác.
chạy đến đỡ bà nội dậy, mặt bà nội tái nhợt, trông khó chịu.
Thím thì sợ c.h.ế.t điếng, c.h.ế.t trân nhúc nhích.
Bà nội hét trong kho:
“Ông già, mau , Quế Sinh sắp mất mạng !”
Tiếng bà nội dứt, bỗng ngửi thấy mùi cám heo nồng nặc.
Nhà từng nuôi hai con heo nái, cho heo ăn suốt, cái mùi quen thuộc vô cùng.
Ông nội bưng một thùng cám, đặt xuống đất, với ông chủ Chu:
“Ông chủ Chu, cơm chín , mời ngài nếm thử.”
Ông thoáng sững , miệng còn dính m.á.u và thịt vụn.
Ông liếc ông nội, cúi xuống thấy thùng cám thì lập tức trừng to mắt, chảy nước dãi.
Ông nội mỉm : “Ăn chứ.”
Ông chủ Chu bỗng quỳ phịch xuống, chui đầu thùng cám mà ăn ngấu nghiến.
Cả sân c.h.ế.t lặng.
Chú ôm mặt m.á.u me định lên tiếng, nhưng ông nội hiệu im lặng.
Chẳng mấy chốc, ông vét sạch một thùng, bụng phình to , căng đến mức bung cả hai nút áo.
Ông thè lưỡi l.i.ế.m mép, khoái chí:
“Ngon!”
Ông nội nheo mắt, nhàn nhạt:
“Ông chủ Chu, thì gì , heo chẳng sướng hơn ? Ăn no thì ngủ, ngủ dậy ăn, thật là tự tại.”
8
Ông nội dứt lời thì mặt ông chủ Chu đổi hẳn, ông đá tung cái thùng xuống đất, nổi giận.
Ông bụng phệ lùm lùm, bước tới mặt chú :
“Tao cho mày ba ngày, tìm xác con lừa hoang, tao ăn thịt lừa! Hơn nữa tao sẽ mua một trăm con heo nái, nhốt trong sân nhà mày, chỉ cần tao ăn thịt lừa, một trăm con heo đó sẽ là của mày.”
Nghe thấy , mắt chú lóe lên vẻ tham lam, như thể quên ngay cả việc ông chủ Chu suýt cắn nát mặt chú.
Chú : “Ông chủ Chu yên tâm, bảo đảm ông sẽ ăn thịt lừa.”
Ông chủ Chu khanh khách, đầy chói tai.
Ông gian tây, đóng cửa , dáng lắc lư, mỡ thừa rung rinh.
Chú quỳ lạy van xin ông nội:
“Cha ơi, cha là cha ruột của con mà, hãy cho con chỗ chôn con lừa ở , cha thôi.”
Thím cũng tới van xin: “Cha, một trăm con lợn là tiền tỷ đó, , lừa c.h.ế.t mà.”
Ông nội cau mày, nhỏ giọng: “Các mụ mị cả ! Ông chủ Chu đó , là yêu tinh heo. Các thấy đấy, nó ăn cám heo! Các dính dáng với yêu tinh heo, sẽ chẳng kết cục .”
Chú đỏ mặt: “Không thể nào, tiền ông chủ Chu cho con là tiền thật, giả.”
Ông nội : “Mày ngu , con yêu tinh báo thù, tàn bạo, thích hại . Nếu nó ăn thịt con lừa, gia đình khó sống nổi.”
Chú vẫn gân cổ cãi: “Cha, dù nó là yêu tinh, con cũng nó, đó tiền thật mà.”
Vừa xong, ông nội đạp chú một cái, chỉ thẳng mũi chú mắng:
“Mày ma ám !”
Chú hừ lên, : “Con mua heo.”
Rồi chú xách d.a.o bước sân.
Ông nội tức nghẹn họng.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.